Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À


“Uh~ đừng~ ngứa...”

Lời cầu xin xen lẫn với tiếng run vang lên như chất kích thích lọt vào tai Lục Từ.

Không thể buông tha cho cô, anh nâng eo lên, ánh mắt nhìn Hứa Lê dần sâu thẳm, sau đó một nụ hôn cuồng nhiệt rơi lên vành tai của Hứa Lê.

Vành tai nhỏ nhắn tròn trịa của cô hoàn toàn rơi vào trong miệng Lục Từ, hàm răng trên dưới nhẹ nhàng cọ xát, đầu lưỡi trêu chọc tai cô.

Thực ra, trước giờ Lục Từ không có nhu cầu quá lớn đối với cơ thể phụ nữ và ham muốn của anh cũng không nhiều, nhưng kể từ lần anh gặp Hứa Lê trong bệnh viện, anh không bao giờ có thể quên được hình ảnh cô nằm dưới anh.

Loại khoái cảm này in sâu trong não, có lần anh thủ dâm phải nghĩ đến Hứa Lê mới ra được.


Sự bốc đồng của ngày hôm nay một lần nữa khẳng định sự cáu kỉnh trong mấy ngày qua là từ đâu.

Vào lúc này, dáng vẻ đòi hỏi của Hứa Lê cưỡi trên người anh khiến anh không những không ngừng mơ tưởng mà còn muốn nhiều hơn thế.

Nghĩ thế nào làm như vậy, nụ hôn nóng bỏng và cuồng nhiệt của anh từ dái tai đi xuống, lưu lại dấu vết bên cổ và xương quai xanh, đầu lưỡi lướt qua khiến làn da cô khẽ run lên.

Hai tay anh cũng không nhàn rỗi, lòng bàn tay khô khốc lướt trên tấm lưng nhẵn nhụi, hoàn toàn không có bất kỳ quy tắc nào, lúc lướt qua khuy sau của áo lót, anh cởi ra, một bàn tay đưa tới trước ngực, kéo dài khoảng cách giữa hai người.

Cuối cùng, một tay anh bao phủ hoàn toàn lên bầu ngực căng tròn, anh nhẹ nhàng nắm lấy và nắn bóp, nó mềm mại như anh tưởng tượng.

Tiếng rên rỉ ngắt quãng của Hứa Lê không ngừng vang lên, văng vẳng bên tai anh như tiếng mèo kêu, càng khơi dậy dục vọng sâu đậm trong lòng người đàn ông.


Đều là tay mơ trong chuyện yêu đương, cả hai không có quy tắc gì mà dùng cách riêng của mình để khám phá cơ thể đối phương.

Đôi mắt Hứa Lê mờ mịt, trên mặt nhuốm đầy vẻ xuân sắc, thậm chí người luôn luôn lãnh đạm như Lục Từ, gương mặt cũng không thể che giấu dục vọng, giống như một con thú hung dữ nhìn chằm chằm vào con mồi không chịu buông ra sau khi đã cắn cổ của nó.

Hứa Lê dựa vào vai Lục Từ, lồng ngực phập phồng kịch liệt, chiếc áo phông của cô bị Lục Từ kéo từ cổ đến vai.

Từ xương quai xanh đến ngực đều có những dấu đỏ trên da, trông như bị hành hạ…

Dựa vào nghị lực đáng kinh ngạc của mình, Lục Từ dừng lại ở bước quan trọng nhất, anh dựng thẳng Hứa Lê - người đang gặm vai anh lại.

Không để ý đến vết nước dính bên cổ, anh vòng tay ra sau cài lại khuy áo lót của cô.

Quần áo bị xốc lên cũng được kéo xuống, ngay cả mái tóc rối bù của Hứa Lê cũng được vuốt lại cẩn thận rồi anh mới nhìn xuống túp lều bị đội lên của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận