Thất Thân Trong Đêm Tân Hôn H FULL


Sinh sống ở Sở gia ngần ấy năm, y đã gặp quá nhiều chuyện gài bẫy bắt nạt, nên loại chuyện này không đáng làm y phải ngạc nhiên.

Bàn tay đang nắm lấy bả vai y đột nhiên siết chặt, trong lòng Lâu Trường Sinh thắt lại nhưng thấy y không bị thương thì hắn chậm rãi thả lỏng.

Hắn nhẹ nhàng dùng mu bàn tay vuốt ve gương mặt y, giọng nói đầy áy náy: “Xin lỗi em, ta đã tới chậm.


Sở Kiến Mặc lại không rảnh đáp lại hắn, dây dưa với Lâu Trương An lâu như vậy, thứ đồ bỏ thêm trong nước trà bị hấp thụ gần như không còn, dược hiệu cũng ngày càng kịch liệt, dưới sự kích thích của thuốc, cả người y nhạy cảm đến không chịu nổi.


Chỉ bị bàn tay khô ráo cọ xát gương mặt một chút, dục vọng trong thân thể đã như cỏ khô mùa xuân, nháy mắt bén lửa, thiêu đốt thổi quét qua toàn thân.

Trong cơ thể giống như có vô số con sâu nhỏ bò loạn, trong khô nóng mang theo cơn ngứa khó nhịn, làm y không khống chế được mà ngọ nguậy thân thể, dán lên thân thể cao lớn vô hình, vô thức mà cọ xát va chạm.

Nhẹ nhàng cọ cọ như động vật nhỏ làm nũng, hơn nữa lúm đồng tiền đỏ bừng, đôi mắt nửa khép, trên gò má trắng nõn đầy mồ hôi, sợi tóc hỗn loạn dính bên thái dương, cả người đều tản ra dục vọng thấm đẫm xuân tình, vừa quyến rũ vừa dâm đãng, Lâu Trường Sinh nhìn mà cổ họng căng lên, ngực phập phồng kịch liệt, dục vọng dưới háng không chịu không chế mà nhanh chóng sung huyết sưng lên.

Không ngờ dược hiệu sẽ phát tác nhanh đến như vậy, không rảnh ngẫm nghĩ nếu mình không tới kịp thì sẽ phát sinh ra hậu quả đáng sợ gì, hắn cúi xuống, một bàn tay ôm lấy cần cổ thon dài, một tay khác duỗi tới hai chân hơi kẹp chặt, muốn bế người đang không ngừng run rẩy thở dốc từ trên chiếc ghế khắc hoa lên.

Nhưng động tác của Sở Kiến Mặc càng nhanh hơn hắn, rõ ràng toàn thân gần như mềm thành một bãi nước, hơn nữa lại không nhìn thấy gì, nhưng trong khoảnh khắc hắn cúi đầu, vươn hai cánh tay thon dài, chuẩn xác mà quấn lấy cổ hắn, ôm hắn gắt gao, hai chân thẳng tắp cũng không chịu cô đơn, quấn lên vòng eo cường tráng, cả người giống như một con cá bát giác, vững vàng bò lên người hắn.


Lâu Trường Sinh chỉ ngừng trong chớp mắt đã phản ứng lại, nhưng chỉ tỉnh bơ đứng nơi đó, mặc kệ động tác của y, muốn nhìn y chủ động nhiều hơn, thẳng đến khi cả người y đã léo tới dán vào lòng ngực hắn, mới không nhanh không chậm mà vươn một cánh tay ôm lấy vòng eo y, một tay khác thì nâng cái mông vô cùng đàn hồi.

Tuy rằng ý thức vẫn còn thanh tỉnh, nhưng Sở Kiến Mặc lại không có dư thừa sức lực đi phân biệt phản ứng của hắn, dưới tác dụng của xuân dược, thân thể y từ trong ra ngoài đều ngứa ngáy trống rỗng, tiểu huyệt mấp máy đóng mở dữ dội, khát vọng bị đồ vật cực đại cứng rắn xỏ xuyên lấp đầy, mới có một lát, quần áo y đã ướt đẫm, ướt át dính lên làn da, phác họa ra đường cong duyên dáng đẹp đẽ.

Dựa vào trong cái ôm cường tráng mạnh mẽ, thân thể lạnh băng giảm bớt một chút khô nóng không ngừng dâng lên trong thân thể y, nhưng cũng chỉ có hiệu quả trong nháy mắt, dục vọng thiêu đốt lý trí lại lần nữa tràn ra.

Núm vú non mềm, dưới tình huống không có bất cứ thứ gì an ủi, tự mình run rẩy sưng cứng đứng thẳng, hoa huyệt nhạy cảm không ngừng co rút run rẩy, phun ra từng dòng dâm thủy trong suốt, làm quần lót trơn mềm ướt nhẹp, sền sệt dính vào trên tiểu huyệt.

Khát vọng khó nhịn lại, y ôm chặt bờ vai kiên cố, vô thức ưỡn ngực, dùng thịt vú mềm mại tê ngứa cọ xát cơ ngực cứng rắn lưu loát, đồng thời vội vàng dựng thẳng vòng eo, đong đưa trên dưới, tiểu huyệt non mềm vừa vặn đặt trên dục vọng phồng to cọ xát lấy lòng



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận