Nhưng rất nhanh sau đó Đào Nhuyễn không còn tinh lực để suy nghĩ nhiều nữa.
Cây gậy cắm trong người vừa cứng vừa thô, ngẫu nhiên đâm một cái chọc một cái, liền khiến tiểu huyệt của cô không khống chế được mà chủ động mút lấy, còn phối hợp tiết ra không ít nước mật dâm đãng.
"A~" Đào Nhuyễn cảm nhận được lạc thú, nếm được khoái cảm, liền không kìm nén nữa mà rên rỉ ra tiếng.
Nhưng ngay sau đó mông cô bị người đàn ông kia tát một cái.
Cố Chi Châu nắm hai chân cô ép quá đỉnh đầu, lúc dương v*t đâm vào lại đánh mông cô: "Sao em lại lẳng lơ như vậy hả?"
Đào Nhuyễn từng tập yoga, cơ thể vô cùng dẻo dai, về cơ bản người đàn ông muốn hình dáng như nào, cơ thể cô liền có thể tạo thành hình dáng như vậy, giống như bây giờ, bị người đàn ông ép thành bộ dáng như vậy cô cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại bởi vì tư thế này khiến đầu hơi ngửa ra sau, cô vẫn cảm thấy có một loại khoái cảm khi đại não bị thiếu dưỡng khí mang lại.
"Ưm~ a! "
Tiểu huyệt mút chặt dương v*t không buông, thịt non bên trong lại càng cắn hút đến vui vẻ.
"Thao!"
Người đàn ông bị tiểu huyệt non mềm mút đến run rẩy da đầu, càng ra sức tăng tốc độ cùng lực đạo, hung hãn thao cắm tiểu huyệt chặt chẽ ẩm ướt.
Đào Nhuyễn vô cùng thoải mái.
Tình dục dễ dàng khiến con người ta nghiện, không chỉ đàn ông dễ dàng trầm mê tính ái, phụ nữ cũng như thế.
Đào Nhuyễn nghĩ cô đã yêu cái cảm giác bị Cố Chi Châu thao làm này rồi.
"A~"
Cô phóng đãng uốn éo eo nhỏ, thở gấp thành tiếng, nhưng Cố Chi Châu lại cảm thấy chưa đủ, vừa mạnh mẽ làm cô vừa hỏi: "Anh trai thao em sướng hay không? Sướng không hả?"
"Sướng! ư.
.
a ha.
.
sướng lắm! nha.
.
"
"Kêu giường giống như em kêu đấy sao?" Cố Chi Châu lại mãnh liệt cắm rút vài cái, rồi sau đó nhịn xuống khoái cảm mà dừng lại, tách cánh mông Đào Nhuyễn, "Tiểu tao bức bên dưới phóng túng nhiều nước như vậy, tại sao ngay cả kêu giường cũng kêu không nổi thế, hả?"
Đào Nhuyễn vốn đã sắp đạt đến cao trào rồi, kết quả tên đàn ông đột nhiên dừng lại, lại còn chê cô không biết kêu giường, đôi mắt tỏ rõ khó chịu cũng ngập nước, nghẹn ngào một chút mới ủy khuất nói: "Rõ ràng ban ngày anh không có như vậy! "
Cố Chi Châu ban ngày tỏ tình với cô, hôn cô, cùng cô lên lớp học, rõ ràng là một bộ dáng ôn nhu điềm đạm, tại sao vừa đến đêm liền biến thành như vậy?
Nhưng không biết câu nói này đã kích thích đến Cố Chi Châu như thế nào, anh sửng sốt, sau đó liền rút dương v*t ra, lật người Đào Nhuyễn.
"Ưm! a~"
Chiếc giường cô nằm không biết bằng cách nào đã biến mất, eo và chân tay Đào Nhuyễn bị một đoạn dây lụa đỏ buộc chặt, mặt hướng xuống dưới cứ như vậy bị treo lên, cả người bị treo lơ lửng giữa không trung.
Đây lại là cái tư thế lạ lùng gì vậy?
Đào Nhuyễn muốn giãy dụa, lại phát hiện bản thân căn bản không thể động đậy, nhưng đây chưa phải là chuyện xấu hổ nhất, xấu hổ nhất đó là sau khi cô bị treo lên, bốn phía xung quanh và bên dưới chân đột nhiên biến thành những tấm gương chói lóa chiếu thẳng vào cô, mặc kệ là nhìn về hướng nào, đều có thể thấy thân thể trần truồng của chính mình.
"Không muốn!.
"
"Còn dám cự tuyệt?" Người đàn ông kéo tơ lụa đỏ tách chân cô ra, đứng phía sau bắt đầu đánh mông trắng đang vểnh cao.
"A~ Anh đừng!.
"
Da thịt Đào Nhuyễn từ trên xuống dưới đều mềm mại vô cùng, kể cả mông cô cũng vậy, hiện tại bị Cố Chi Châu đánh như vậy, mông trắng mềm mại đều đã đỏ lên.
Cố Chi Châu không đánh nữa, đổi thành nắn bóp mông cô, vân vê phần da bị anh đánh đến đỏ ửng.
"Ư~"
"Tiểu tao hóa, bị anh đánh mông mà vẫn cảm thấy sướng phải không?"
Dứt câu nói liền tát một cái lên mông cô.
"A!"
Đào Nhuyễn không phản bác được, bị Cố Chi Châu đánh mông thực sự vừa đau vừa sướng, hơn nữa bởi vì khi nãy tiểu huyệt không được làm đến sướng, bây giờ vẫn cảm thấy trống rỗng, Cố Chi Châu làm như vậy, chỗ đó của cô liền bắt đầu đói khát mà co rút lại.
"Nhìn thấy không? Âm hộ của em có màu hồng, còn biết đóng mở phun nước ra ngoài đấy.
" Cố Chi Châu từ phía sau túm lấy dải lụa đỏ, cưỡng ép Đào Nhuyễn giương mắt nhìn, chiếc gương trước mắt vừa vặn chiếu tới tiểu huyệt cô đang phun nước.
Cố Chi Châu nói không sai, hình dạng tiểu huyệt của cô quả thật rất tốt, màu sắc xinh đẹp, như cánh hoa từng tầng đều mềm mại kiều diễm, trước đây cô chưa từng nhìn nơi đó của mình một cách rõ ràng, mà hôm nay đã thấy được, cô không khỏi cảm thấy xấu hổ muốn khép chân lại.
"Em, em không nhìn! "
"Không nhìn sao? Vậy cũng được.
"
Không biết người đàn ông lấy từ đâu ra một sợi lông vũ, anh cũng không thao làm Đào Nhuyễn, chỉ cầm chiếc lông vũ mềm mượt trêu đùa tiểu nộn bức đang không ngừng phun nước kia.
"A~"
Âm đế của cô rất mẫn cảm, huyệt khẩu trống rỗng, làm sao có thể chịu được anh trêu chọc!
"Không cần ~ ư, a!".
Ngôn Tình Ngược
__________________
Lời tác giả: Trân châu ngày hôm nay không được nhiều như hôm qua, tiểu khả ái của tôi ơi, các cô lại có tiểu yêu tinh khác rồi sao oa oa oa!
Tôi muốn trân châu!
Cần trân châu!
Không cho tôi trân châu tôi không có động lực, không có động lực thì sẽ không viết tiếp được, cho tôi trân châu đi để tôi nạp điện, có trân châu rồi, không những tôi có thể nạp đầy điện trong nháy mắt sống lại, tôi còn có thể biến thân thành người máy đó tôi nói cho các cô hay!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...