Thập Niên 80 Theo Đuổi Anh Chồng Ác Bá


Vu Cảnh Đình đặt túi vải xuống, nói với giọng hằn học:“Mau nhìn đi, nhìn xong thì đi tố cáo ông đây cho người ta biết.

” Cô dám đi, hắn liền khiêng người trở về × làm đến khi cô không xuống được giường!Vu Cảnh Đình từ lâu đã không vừa lòng cô, mỗi ngày đều bày ra cái bộ dáng rụt rè sợ hãi, người khác coi thường hắn, đến cả cô cũng thế, phải tàn nhẫn hù dọa cô một lần để cô sau này chỉ có thể sống với hắn —— bắt về thao cô ba ngày hai đêm, xem cô có khóc hay không!Nam nhân một bụng ý xấu, mở túi ra chờ cô vợ béo cắn câu.

Trần Hàm Tuệ lật ra, bên trong trừ bỏ giấy bản dùng để bọc túi đường trắng, còn có mấy đồ vật nhỏ như kim, chỉ! lộn xộn hơn nửa túi.

Những thứ này đều được hắn đổi từ phiếu thịt, phiếu trứng mà có.

Tuy rằng trong tay hắn không có tiền nhưng hắn lại biết cách lấy những thứ mình có đổi sang những đồ tốt.

“Thôn của chúng ta gần trấn, không ai muốn những thứ này, ngày mai tôi mang đến mấy thôn xa xôi khác, bán lại liền kiếm được nhiều tiền.


” Vu Cảnh Đình thấy hơi túng, hung tợn nói tiếp, “Cục Công Thương ở phía trước, tôi dẫn cô đi.

""Sao lại tố cáo? Em không ngốc, báo anh chẳng phải con em sẽ không có cha ư?"Vu Cảnh Đình đang suy nghĩ nên làm thế nào trên giường khiến cô thuần phục hắn, lời kia đem cả người hắn chấn động.

Nếu là trước đây cô đã sớm run rẩy không nói được lời nào, nhưng hiện tại, cô đang cười —— phải nói rằng, trông cô cười rộ lên thật là đẹp mắt a, hai lúm đồng tiền nhỏ trên má, trong đôi mắt cũng là ngọt ngào, so với khóc còn tốt hơn nhiều.

Vu Cảnh Đình tạm thời quên đi việc hù dọa vợ hắn, không kiềm chế được bản thân đã trầm mê vào trong nhan sắc kia.

“Có một số chuyện, vẫn phải nói rõ với anh.

” Cô dập tắt nụ cười, nghiêm túc nói.

Tới tới, chuẩn bị khóc chít chít đi cảnh cáo hắn! Vu Cảnh Đình giật mình.


"Em hiểu, anh là vì lo cho gia đình nên mới làm điều này nhưng cũng phải biết rõ giới hạn, cái gì có thể làm hay không thể làm —— ai mà biết hài tử trong bụng tương lai sẽ làm quan to chức lớn đấy?”"Liên quan gì?""Nếu cha của đứa trẻ có tiền án, về sau không được làm quan, vạn nhất trong bụng là một vị lãnh đạo trong tương lai, anh nhẫn tâm cản trở tiền đồ của con sao?"Vu Cảnh Đình chưa bao giờ nghe thấy những lời này trước đây, vì vậy hắn vô cùng chấn kinh.

Người trong thôn thường nói hắn chơi bời lêu lổng, dù sinh con trai thì cũng là tiểu phố máng*, nhà hắn mấy đời cũng chưa tính là người tốt.

* bọn tiểu nhân ăn bám, không chịu làm ăn.

“Con trai chúng ta còn có thể làm lãnh đạo sao?” Vu Cảnh Đình kinh ngạc hỏi.

Hàm Tuệ ngẩng đầu lên một cách tự hào.

"không chỉ làm được lãnh đạo mà còn làm đại thương nhân giống ba nó, là người có văn hóa như mẹ của nó, không phải tốt sao? Khi con lớn lên, dù là trai hay gái, em đều dạy con học giỏi, là một tấm gương tốt, gia đình chúng ta có thể tạo ra những nhà lãnh đạo tài năng, nhưng chính là không thể ngồi tù!”"Chúng ta tìm Liễu Tịch Mai sau, phải đi đòi mẹ cô ta lễ hỏi lúc trước của em, nhưng tuyệt đối không được đập phá nhà người khác.

Sau này, làm việc phải suy nghĩ trước sau, chỉ cần không đi lầm đường, thế nào cũng đều được.

"Vu Cảnh Đình đình không hổ là đầu óc linh hoạt, hắn đem lời vợ nói phiên dịch: Bà ấy không phản đối sao?"Cô cứ lo đứa bé trong bụng đi, tiền này tôi lười quản, cũng chỉ là một trăm tám thôi — khoan đã, cô vừa nói gì? Cô muốn đòi quà đính hôn trở lại?!" Tức phụ của hắn phải chịu bao kích thích mới phải đến nỗi đòi lại lễ hỏi? !(Hết chương này).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận