Nghe nói một chân con trai đã tàn phế, ngày sau sợ là việc đồng áng cũng không kham nổi, cặp cha mẹ cực phẩm kia trực tiếp đưa ra yêu cầu ở riêng.Bọn họ đuổi anh ra khỏi nhà, chỉ sợ anh ăn không ngồi rồi, làm tốn lương thực trong nhà.Xem tình huống trước mắt, tư duy của Túc Giảo Giảo hơi phân tán một chút.
Cha mẹ Tống gia chưa từng nghĩ tới sau khi Tống Thanh Hàm bị thương sẽ có phụ cấp ư?Đoán chừng bọn họ không biết điều này.Nói chung là Tống Thanh Hàm đã bị đuổi tới một căn nhà rách tung tóe.
Lúc này, anh lại cố ý nhắc tới chuyện hôn sự với nguyên chủ.Trong mắt nguyên chủ, anh chỉ đang muốn tìm người để tiện ăn bám mà thôi, vì thế nguyên chủ không muốn kết hôn với anh.Nguyên chủ càng không muốn phải sống ngày tháng khổ sở, lại thêm hơn nửa năm xa cách này, hai người đã chẳng còn tình cảm gì nữa.Nguyên chủ bắt đầu thường xuyên qua lại với một thanh niên tri thức trong đội, quan hệ hơi mờ ám.Cuối cùng nguyên chủ đã làm ra một chuyện tày trời --- Đào hôn!Cũng chính lần đào hôn này khiến Túc Giảo Giảo tới đây.
Chỉ có một điều khiến cô cảm thấy kỳ quái, đó là rõ ràng trong trí nhớ, nguyên chủ muốn đi lên trấn trên, bởi nguyên chủ với thanh niên tri thức kia hẹn nhau hội hợp ở trấn trên.Nhưng hết lần này tới lần khác, khi Túc Giảo Giảo đi tới, nguyên chủ lại đang đi về hướng ngược lại, lên ngọn núi.Ký ức tới đây là kết thúc, đầu óc Túc Giảo Giảo cũng trở nên mơ màng, có muốn xem tiếp cũng không xem ra cái gì.Cô xuyên tới nơi này, khi thức dậy cô đã ở trong Túc gia.
Ngay lúc mới tỉnh dậy, vì phát triển quá đỗi ly kỳ mà Túc Giảo Giảo còn hơi ngơ ngác, quyết định ra ngoài xem một chút.Ai biết đúng lúc này cha của nguyên chủ lại về.
Vừa thấy con gái đã tỉnh, ông lập tức nổi giận dạy dỗ cô một trận, cũng chính là hình ảnh mới vừa rồi.Dựa vào tên của nguyên chủ cùng với tên của thôn này, Túc Giảo Giảo biết đây là một cuốn truyện ngọt sủng thập niên 70, nữ chính là thanh niên tri thức xuống nông thôn vào mùa thu năm 1972, nam chính là Tống Thanh Hàm.Từ góc độ tiểu thuyết, có giới thiệu sơ về tình huống của Tống Thanh Hàm.Túc Giảo Giảo có đọc cuốn tiểu thuyết này trước khi đi cắm trại, sau khi quyết định đi cắm trại, vì quá bận rộn nên cô không đọc nữa, trước mắt lượng tình tiết cô biết được chỉ có mấy vạn chữ phần đầu.Trước đây Tống Thanh Hàm cố ý nhắc tới chuyện hôn sự này là vì muốn nhân cơ hội giải trừ hôn ước, ai biết Túc Chính Dương lại cực kỳ kiên định với hôn sự này.Tống Thanh Hàm mới vừa nhắc tới, Túc Chính Dương đã không nói hai lời, đồng ý luôn.Về sau anh muốn lấy lùi làm tiến, giải trừ hôn ước nhưng Túc Chính Dương không đồng ý, lại thêm nguyên chủ chạy trốn không thành càng khiến Túc Chính Dương giận dữ hơn, trực tiếp trói cô lại gả đi.Kết quả nguyên chủ nhân lúc Tống Thanh Hàm bị bệnh mà cắm sừng anh, còn suýt bị người ta vạch trần.Vì không để bản thân bị định tội dụ dỗ nhân thê, tên tiểu bạch kiểm kia mới dẫn nguyên chủ rời đi.Hai người bỏ trốn, Tống Thanh Hàm chỉ có thể sống một mình, nuôi chân của mình.
Tuy trong mắt người ngoài, cuộc sống của anh đang rất thê thảm, nhưng từ khi nữ chính thường sơ ý sinh ra một số va chạm với anh, cuộc sống của Tống Thanh Hàm trở nên thoải mái vô cùng.Đương nhiên Túc Giảo Giảo chỉ mới xem tới chỗ này, cô không biết tình tiết tiếp sau.Nhưng cũng không quan trọng, dù sao đây cũng là một bộ truyện hiện đại, nhân vật chính sẽ không làm mấy chuyện phạm pháp..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...