Thập Niên 70 Gả Cho Đại Lão Tàn Tật


Lại nói, Tống Thanh Hàm là quân nhân, là người chính trực, có lẽ sẽ không làm mấy trò trả đũa.

Đến nỗi đào hôn…Không cần xem tình tiết Túc Giảo Giảo cũng có thể biết được, sau khi nguyên chủ bỏ trốn với thanh niên tri thức kia, đương nhiên cuộc sống sẽ trở nên thê thảm vô cùng, nói không chừng còn bị bán đi…Lại thêm bản thân Giảo Giảo cũng quen được kiều dưỡng, vai không thể khiêng tay không thể nhấc…Nghĩ tới lúc nguyên chủ bỏ trốn có mang theo tiền riêng đi, nhưng hai người lại bị hoán đổi thân xác, khoản tiền kia cũng không để lại cho cô…Chính cô… ra cửa thường không quen mang tiền mặt, cũng không thích đeo trang sức trên người, hiện tại đã thành kẻ nghèo hèn tay trắng, chỉ có thể thành thật nhận mệnh.

Nếu muốn phản kháng hôn nhân lại càng không thể nào.

Nguyên chủ đã làm tới nước này, cũng từng khuyên cha không biết bao nhiêu lần, nhưng cha nguyên chủ vẫn không cho nguyên chủ hối hôn, đương nhiên cô lại càng không thể.

Cho nên hiện tại, chờ đợi cô chỉ có một kết cục, đó chính là ngoan ngoãn chờ kết hôn.

Dù sao thì Tống Thanh Hàm cũng không thích cô, hai người bình an sống qua mấy năm, chờ khi kỳ thi đại học được khôi phục, cô sẽ đi thi đại học.


Túc Giảo Giảo nhớ rõ, sau khi thi lên đại học, trường học sẽ có trợ cấp, thành tích càng cao trợ cấp càng nhiều.

Tới lúc đó, cô sẽ lại được sống cuộc sống vô lo vô nghĩ, chỉ cần học tập thật giỏi, chờ khi tốt nghiệp lại tìm một công việc tốt, mọi thứ đều tốt biết bao nha.

Từ những năm 80 tới thập niên 90 là thời kỳ hoàng kim đầy đất, gần như cái gì cũng thiếu thốn, nhất là phần tử tri thức.

Cho dù là người không cầu phát triển chỉ cầu an ổn qua ngày như cô, cũng có thể dựa vào tri thức mà sống thật thoải mái.

Bởi vậy Túc Giảo Giảo không quá lo lắng cho tương lai sau năm 1977.

Buồn là những năm trước 1977, nguyên chủ ở nhà được cưng chiều, nhưng cùng lắm cũng chỉ được ăn nhiều hơn con gái nhà người khác hai miếng cơm, muốn ăn ít thịt chỉ có nước chờ tới ngày lễ ngày tết.


Được xem là một người yêu thích mỹ thực, vừa nghĩ tới tương lai bản thân phải sống cực sống khổ, Túc Giảo Giảo suýt nữa bi thống bật khóc.

Bỗng nhiên, trong đầu cô xuất hiện một giọng nói mềm mại đáng yêu có hơi hân hoan:【 Keng! Hệ thống Hồng Nương được kích hoạt, đã trói chặt kí chủ Túc Giảo Giảo thành công, nguyện kí chủ với trượng phu bạc đầu giai lão! 】Túc Giảo Giảo bị dọa tới tái mặt, ngơ ngác nói: “Gì?!!”Sau khi tỉnh táo lại, Túc Giảo Giảo: “Mi là cái quái gì vậy? Cái quỷ gì vậy?!”Dường như không nghĩ tới túc chủ lại có phản ứng như vậy, giọng nói kia có hơi mất mát với tủi thân:【 Kí chủ đại nhân, bổn hệ thống tên là Hệ thống Hồng Nương, dốc lòng tác hợp cho các cặp đôi có khí tràng tương đầu thành cặp vợ chồng ân ái nhất! 】【 Hệ thống sẽ căn cứ nhu cầu của kí chủ với trượng phu mà tuyên bố nhiệm vụ khác nhau, cũng có khen thưởng tương ứng… 】Cuối cùng, tiểu hệ thống bổ sung một câu: 【 Kí chủ có thể gọi người ta là Hồng Hồng, hoặc là Nương Nương, đều được nha! 】Túc Giảo Giảo: “… Thẳng đầu lưỡi ra nói chuyện!”【 … A 】 Hệ thống đáp lại, giọng hơi mất mát.

Túc Giảo Giảo không để ý tới nó nữa.

Cô hiểu ý của giọng nói này, hiện đang cố gắng đè nén cảm giác vui mừng trong nội tâm, hai chân còn không tự chủ được mà bắt đầu đạp loạn.

Thân là một người bình thường, cô cực kỳ yêu thích kim thủ chỉ trong tiểu thuyết thường đọc, cũng đã từng nằm mơ thấy mình có không gian, có thể chứa được rất nhiều đồ vật.

Đáng tiếc sau khi thức dậy, cái gì cũng mất.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận