Thập Niên 50 Xuyên Qua Dị Giới Thằng Ngốc Thành Phú Ông


Cái quần đỏ rực bị xé làm hai mảnh, mụ Tắc Nhu chết trân tại chỗ, ai nấy đều trố mắt nhìn.

Đám đàn ông hau háu cúi xuống nhìn cho rõ bên dưới, còn đám đàn bà thay nhau chỉ trỏ cười cợt.

Sử Đàm xanh mét mặt mày, níu tay Hiền Tề.“Trời ơi anh Tề, anh làm cái gì vậy?”Trước mặt cả họ cả làng, mụ Tắc Nhu bị con rể là Trác Mộc Hiền Tề níu quần tụt xuống.

Hắn dùng sức một chút, cái quần rách toạc ra, lộ hết cặp chân trắng nõn, cái khố nhỏ xíu không đủ che cặp mông đẫy đà.

Mụ hoảng hốt ré lên một tiếng rồi bịt lấy vùng kín, chạy ào vào nhà.


Sử Ly chết trân, sợ hãi một lúc mới chạy theo mẹ mình.

Sử Mộ Đức đen thui mặt mày, tức hồng hộc thở, chỉ tay vào mặt Hiền Tề, chửi um lên:“Thằng khốn chó chết này, mày hiếp con gái tao chưa đủ hay sao mà còn sỉ nhục cả vợ tao?”Một người trong xóm thấy bất bình, đứng ra chửi lại lão:“Thằng kia bị ngốc, lão tức nó làm gì?”Sử Mộ Đức siết chặt nắm tay.

Trác Mộc Hiền Tề bị ngốc, nên hắn hành động như đứa trẻ.

Muốn chửi hắn thì chửi thế nào? Chỉ đành ngậm cục tức.Hiền Tề ngơ ngác nhìn Sử Mộ Đức tức giận, sau đó mếu máo ôm chặt lấy Sử Đàm, than khóc:“Vợ… vợ… bị mắng, hung dữ quá.

Hung thần.


Ác như quỷ á!”Thấy Hiền Tề khóc than, Sử Đàm vô cùng khó xử.

Cô cúi đầu xoa đầu hắn, cố nhịn cười.

Khuôn mặt nhỏ không giấu được đắc ý.

Phút chốc Hiền Tề nhận ra, thì ra Sử Đàm cũng rất bất mãn mụ mẹ kế độc ác, cô cũng khoái trá khi mụ bị cho ăn hành.Đám đông vây kín đã thấy hết thân thể của Tắc Nhu, mấy gã đàn ông còn xì xào bàn tán.

Sử Mộ Đức càng thêm mất mặt quát ầm lên:“Hay ho lắm hay gì? Cút hết đi cho tao!”Mấy người trong xóm bụm miệng cười, nhí nhí nhố nhố, có người còn miêu tả lại cặp mông của mụ Tắc Nhu, cố tình chọc tức lão Sử.

Lão thở không ra hơi, cầm cái chổi chạy ra sân rượt hết đám hàng xóm nhiều chuyện.

Bọn họ lập tức tản ra, cười hô hố, ai về nhà nấy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận