Tháo Hán Cùng Kiều Nương


Cả khối thân thể tràn ngập mị lực nam tính, trở nên lấp lánh lộng lẫy.


Tầm mắt của nữ nhân nhìn chăm chú vào các bọt nước nhỏ trên cổ Tiêu Kinh, cùng nhau theo nó thong thả trượt xuống đường cong cơ bắp, rồi từ ngực đến eo bụng.


Bọt nước cuối cùng biến mất trên lưng quần, hầu kết nàng khẽ động, nuốt nước miếng.


Cổ họng khô khan, giữa hai chân vừa được lau khô, thế nhưng lại có một cổ ướt nóng, giống như muốn tràn ra, không biết là vì lúc nãy nặng tay lau sát, hay là vì! Nguyên nhân khác.


Nữ nhân vội vàng thu hồi tầm mắt, kẹp chặt hai chân đứng trong mái hiên âm u, muốn che khuất cả người đầy quái dị của nàng, còn có khuôn mặt đỏ như muốn nhỏ máu của nàng.


Vào lúc nữ nhân mở cửa, trong nháy mắt Tiêu Kinh đã nhận ra, cũng biết tầm mắt nữ nhân chăm chú nhìn trên người hắn.


Hắn không phải không để bụng, mà là hắn sợ mình quay đầu nhìn, đối mắt với nữ nhân, lại nhìn thấy bộ dạng phù dung đầy nước của nàng, chỉ sợ có chút đồ vật sẽ nhịn không được.


Tiêu Kinh cũng không cầm khăn lau thân thể ướt dầm dề, phá lệ đứng trong gió đêm ẩm ướt lạnh lẽo, vào lúc này, hắn liên tục hít sâu mấy cái, sau khi cơ bắp trên bụng mấp máy một trân, hắn mới xoay người.



“Tắm xong?”

Nữ nhân gật đầu, thì tay chỉ vào bồn gỗ trong nhà bếp, thật sự là quá nặng, nàng khiêng không nổi.


Tiêu Kinh ngầm hiểu, nói, “Nàng về phòng đi, việc còn lại để ta làm.



Nói xong, Tiêu Kinh đi vào trong phòng, dễ như trở bàn tay cầm lấy bồn gỗ mà nữ nhân dùng hết sức cũng không khiêng nổi.


Hắn đi đến trong sân, nước trong bồn gỗ lắc qua lắc lại, tạt vào mặt Tiêu Kinh không chỉ có hơi nóng, mà còn có mùi hương sâu kín trên người nữ nhân, chỉ có như thế, thân thể hắn liền nóng lên như lửa đốt.


Nữ nhân cũng không trở về phòng, như cũ đứng tại chỗ, nhìn Tiêu Kinh đổ nước tắm cho mình, lại cong lưng chà rửa bồn gỗ.


Lúc trước những việc này đều là nha hoàn làm, nàng chỉ lo tắm rửa, chưa từng lo lắng qua, cũng không cảm thấy có điều không ổn.

Chỉ là hiện giờ đổi thành Tiêu Kinh, ngực nàng nóng, trên mặt cũng nóng, cứ cảm thấy không ổn.



Nàng lại hướng trên người Tiêu Kinh nhìn thêm vài lần, lần này, tầm mắt nàng dừng lại bả vai phía bên phải Tiêu Kinh.


Da thịt rắn chắc có vết thương bị sưng đỏ, một mảnh to như vậy, như là bị thứ gì mài ra, vừa rồi không chú ý, hiện giờ xem cẩn thận, còn có thể nhìn thấy tơ máu trên da thịt.


Nữ nhân nghĩ đến việc mấy ngày hôm nay nam nhân làm, còn có lúc ăn cơm nàng chú ý tới quần áo, lập tức hiểu rõ đây là có chuyện gì.


Ánh mắt trầm trầm, trong lòng ít nhiều cũng có chút chua xót.


Hắn mang theo thuốc, lại không dùng trên người mình, ngược lại cho nàng.


Tay nữ nhân giấu trong tay áo, siết chặt bình nhỏ, ngón tay dùng sức tới lui!
Tiêu Kinh vội vàng làm cho xong việc trên tay, cũng không nghe thấy tiếng bước chân nữ nhân trở về phòng.


Trước đó vài ngày, nữ nhân thích nhất là trốn trong phòng, một mình ngồi suy tư, đối với cái gì cũng không để ý đáp lại, lần này như thế nào lại không trở về phòng?

“Hửm? Còn có chuyện gì sao?” Tiêu Kinh quay đầu lại hỏi.


Lời mới vừa nói ra, hắn chỉ thấy thần sắc nữ nhân căng chặt, đi nhanh tới chỗ hắn.


Có lẽ do nàng quá nóng vội, phía trước nhà bếp có một vũng nước cũng không chú ý tới, cứ như thế đạp lên rồi tùy ý để bùn trong nước vẩy ra dính lên ống quần.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận