Tháo Hán Cùng Kiều Nương


Rốt cuộc… Đi rồi…

Nghe được tiếng bước chân đi xa, còn có tiếng nước một lần nữa vang lên, trái tim treo lơ lửng nãy giờ của nữ nhân cuối cùng cũng buông xuống, thở dài một hơi.


Nàng chống đỡ thân thể mềm nhũn, chậm rãi đứng dậy.


Chỉ là vừa mới động, một dòng nước ấm trào ra, chảy theo đùi nàng đi xuống!

Nữ nhân cúi đầu nhìn, chỉ thấy giữa hai chân, không chỉ có tiểu huyệt bị dâm thủy̠ làm ướt, mà ngay hai bên đùi, cũng bị làm ướt sáng lấp lánh một mảnh.


Màu da vốn có màu phấn nhạt trở nên hồng diễm, như hoa kiều dính sương sớm.


Còn có một mùi dâm mỹ mạnh mẽ bay vào chóp mũi, giống như mùi mà buổi tối Tiêu Kinh chọc ghẹo nàng.


Càng muốn mạng hơn chính là, sau khi ngón tay từ từ rút ra, tiểu huyệt một trận hư không, môi âm hộ nàng ngứa không ngừng, dường như đang hy vọng có vật gì đó mạnh mẽ cạ sát bên ngoài cửa huyệt.


Tỷ như… ngón tay thô ráp của Tiêu Kinh.



Ngón tay Tiêu Kinh không chỉ thô ráp, mà còn vừa lớn vừa dài, chỉ dùng một ngón tay cũng có thể che kín tiểu huyệt của nàng, không ngừng làm cảm giác hư không biến mất, còn có thể chặn đường dâm thủy̠ chảy vào lại bên trong.


Hơn nữa độ ấm trên tay hắn đặt biệt cao, áp sát vào, so với bình nước nóng vào mùa đông còn dùng được hơn.


Xào xào.


Ngoài cửa, Tiêu Kinh lại lấy nước lạnh xối vào người, truyền đến tiếng nước vang.


Nữ nhân bởi vậy mà đột nhiên hoàn hồn, lúc này mới phản ứng lại nàng vừa rồi suy nghĩ bậy bạ, thế mà lại có ý dâm với ngón tay nam nhân.


Nhưng vì nghĩ như thế, nên dâm thủy̠ trong tiểu huyệt lại một lần nữa chảy ra.


Đáng chết

Nàng sao có thể đối… Đối… Đối với ngón tay thô của một người nam nhân mà động tình chảy dâm thủy̠.


Nữ nhân vừa thẹn vừa tức, trong lòng thậm chí còn mắng lời thô tục.



Nàng luống cuống tay chân muốn đem quần kéo lên, chỉ là trong lòng loạn, động tác trên tay không có kết cấu, liên tiếp kéo lên vài lần nhưng không mặc vào được, nàng trừng mắt thở mạnh một hơi, tức giận với chính mình.


Thật vật vả muốn kéo dây quần lên, lúc này mới nhớ tới dâm thủy̠ phía dưới chưa lau, nếu tất cả dính vào quần, thì bộ đồ này lại phải đem đi thay.


Nàng chỉ có thể cởi quần, ngồi xổm xuống, đem lau một lần.


Khăn trong tay cọ qua lại tiểu huyệt, bụng nhỏ cùng với hoa kính thịt mềm giật giật, giống như đạt được ước nguyện.


Dưới sự xấu hổ buồn bực, lực đạo trên tay tăng thêm chút, hung hăng lau hai bên, sau đó mặc quần vào.


Thu dọn thỏa đáng xong, nữ nhân rút chốt cửa, đẩy cửa chuẩn bị đi ra ngoài.


Nhưng khi nhìn thấy Tiêu Kinh trong sân, nàng lại đứng si ngốc.


Đêm tối u ám, mà ánh trăng lại tỏa sáng, dừng ở mấy giọt nước dính trên thân thể Tiêu Kinh, đặc biệc trở nên lóa mắt, lồng ngực kia phồng lên, phía sau lưng rộng lớn, cơ bụng phía trước rõ ràng, còn có đường nhân ngư tinh tế! Tất cả đều chiếu rõ ràng, hơi thở nam tính hồn hậu tản ra.


Bạn nào chưa biết thì search GG "nhân ngư nam" Là ra nha

Nữ nhân không phải chưa từng thấy bộ dáng nửa thân trên của Tiêu Kinh, chỉ là lúc trước nàng khinh thường xem, đuôi mắt đảo qua vội vàng liếc mắt một cái, sau đó lập tức rời đi, nào có giống như bây giờ xem cẩn thận thận tỉ mỉ từng chi tiết.


Hơn nữa dưới ánh trăng, những bọt nước dính trên người hắn, lại phảng phất tạo thành ngôi sao trên bầu trời đêm, ánh sáng chợt lóe, trở thành điểm xuyết trên người nam nhân.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận