Thanh Xuân Khi Anh Và Em Gặp Nhau
Cuộc sống học đường của ba người cứ tiếp diễn như vậy cho đến hết học kì một của năm lớp mười một.“Rinhhh Rinhh … rang rangggg” tiếng chuông báo thức vang lên đồng hồ chỉ sáu giờ đúng.‘’Thế Mĩ , con thức dậy chưa mau xuống ăn sáng rồi đi học ,không trễ giờ bây giờ’’ Tiếng Trần Thị Hoa mẹ nuôi của Phương Thế Mĩ vang lên từ dưới bếp.
Bà và Chương Hiểu Quân chồng bà không thể vì chồng bà mắc bệnh vô sinh.Trong một lần hai vợ chồng bà đi leo núi gặp một bé gái tầm bốn đến năm tuổi đang bị ngất và sốt cao ở bên trong một hố sâu trên núi nên đã cứu về.
Sau khi đưa cô bé ấy đến bệnh viên để cứu trửa nhưng do bị bỏ đói và để bị sốt cao lâu nên bị mất hết trí nhớ.
Bởi vì không có con lại không liên lạc được gia đình của bé gái ấy ,nên hai người đã nhận bé gái làm con nuôi.Họ Tên của bé gái ấy được đặt theo tên trên sợi dây truyền mà bé gái ấy đeo khi họ tìm thấy bé ở trên núi.
Và cô bé năm ấy là Phương Thế Mĩ bây giờ.“Vâng ,Con xuống ngay bây giờ thưa mẹ’’ Phương Thế Mĩ nói vọng xuống với giọng còn đang ngái ngủ.Đươc mười lăm phút sau thì cô xuống với bộ đồ đồng phục của trường cấp ba trọng điểm thành phố Hồ Chí Minh.”Con mời ba má ăn sáng với con ‘’ Phương Thế Mĩ mời một cách lễ phép.
Nhưng ánh mắt lấp lánh ánh sao nhìn các món ăn mà mẹ cô đã nấu đặt ở trên bàn.“Ừ , con ăn đi rồi đi học kẽo trễ giờ vào lớp’’ một giọng nói trầm trầm, của một người đàn ông đang ngồi đối diện cô trên khuôn mặt còn đầy dấu vết của năm tháng vang lên.‘’Vâng ạ’’ sau khi chào hỏi xong cô bắt đầu ăn một cách ngon lành ,sau đấy cô đứng dậy đi học.“con chào ba mẹ con đi học ” sau khi chào hỏi xong Phương Thế Mĩ bắt đầu đập xe đi học, vì nhà cô cách trường cũng chỉ có tầm một , hai cây nên cô đi xe đạp xe đến trường để đi học .Đang đi trên đường đến đoạn xuống dốc thì cô mới nhớ ra xe cô đã bị hư phanh từ hôm trước , khi cô đi chơi với Trần Minh Tuấn và Phạm Hoàng Nam mà cô chưa sửa ,nhưng đã muộn bởi vì cô khi nãy đang đạp xe với tốc độ nhanh để xuống dốc nên bây giờ không có phanh thì không thể hảm xe đang chạy với tốc độ nhanh lại lại đươc ,mà dưới con dốc này lại là một ngõ quẹo vào trong.”RẦMMMM…RẦMMM…’’ Cô đâm vào một người đang đi ở phía trước cô.
Cô ngã ngửa người ngồi bệch về phía sau, còn bạn nam bị cô đâm vào thì ngã bịch úp mặt xuống đống đất bên đường..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...