Thần Y Trở Lại


Cảm nhận được xúc cảm mềm mại trong lòng, Ngô Bình thấy hơi rung động, anh vỗ vai Chu Thanh Nghiên: “Không có gì, anh có cách chuyên khắc chế Thiết Sa Chưởng rồi”.

Chu Thanh Nghiên thấy vô cùng cảm kích, cô ấy biết Ngô Bình làm vậy là vì gia đình mình.

Người ngoài muốn ra tay giúp đỡ thì phải có một lý do nào đó, nếu không sẽ khiến đối phương thấy khó xử.

Rời khỏi vòng tay của Ngô Bình, Chu Thanh Nghiên nói: “Giờ chúng ta phải làm gì?”
Chu Thanh Nghiên hỏi Chu Truyền Võ: “Trước đó, chú nói đã mời cao thủ đến giúp đúng không?”
Chu Truyền Võ cười khổ nói: “Đúng là chú có mời mấy người, nhưng tự nhiên họ lại cắt đứt liên lạc nên chú đoán họ không đến nữa.

Chắc họ nghe phong phanh được tin gì đó, biết tham gia vào vụ này sẽ gặp nguy hiểm nên đều lẩn hết”.

Ngô Bình: “Không đến cũng được.

Thế này đi, chú hay tập trung hết mọi người trong nhà mình lại rồi cùng đợi địch đến”.

Chu Truyền Võ gật đầu, Ngô Bình là cao thủ cảnh giới Khí duy nhất của họ nên ông ấy sẽ nghe lời anh.

Cuối cùng, sau một lúc bàn bạc, họ đã quyết định chuyển nhà ra ngoài ngoại ô.


Làm vậy thứ nhất sẽ không ảnh hưởng tới hàng xóm, đối địch cũng thoái mái hơn.

Thứ hai là có thể kéo dài thời gian, vì Kiều Ba sẽ phải mất thêm một khoảng thời gian thì mới tìm thấy họ.

Bây giờ, Ngô Bình thật sự rất cần thêm thời gian.

Trong Thiên Địa Huyền Hoàng Quyết có một môn võ kỹ tên là Kim Cương Chỉ, nó có thể khắc chế được Thiết Sa Chưởng.

Nhưng nếu muốn tu luyện môn võ kỹ này thì ít nhất anh cũng phải đả thông kinh mạch cấp hai trên một cánh tay, cho nên anh cần thêm một chút thời gian nữa.

Chu Truyền Võ nhanh chóng tìm được một ngôi nhà ở ngoại ô để mọi người ở tạm.

Vì bệnh tình của Trương Lệ cũng cần tiếp tục được điều trị nên Ngô Bình phải gọi cho bà rồi nói mình đã tìm được một công việc ở tỉnh, nhưng không có ai cơm nước cho nên muốn bà lên ở cùng mấy ngày, còn Ngô Mi thì ở tạm bên nhà ông bà ngoại.

Trương Lệ khăn gói lên tỉnh ngay, Ngô Bình thuê cho bà một căn nhà gần đó để tiện cho việc qua lại chữa trị.

Thời gian còn lại, anh chuyên tâm vào việc đả thông kinh mạch cấp hai, anh đoán chỉ cần hai, ba hôm nữa là mình sẽ hoàn thành xong và có thể tu luyện Kim Cương Chỉ được.

Trời tối dần, vì là vùng ngoại ô nên không có đèn đường, cả thôn làng đều tối om, thi thoảng mới nghe thấy tiếng chó sủa.

Tối nay, Ngô Bình tập trung tu luyện nên tiến bộ rất nhanh, kinh mạch trên cánh tay phải của anh đã được đả thông hết, sau này tiến hành với cánh tay còn lại sẽ dễ dàng hơn, chắc trong ngày mai là xong.

Sáng sớm hôm sau, Ngô Bình đi mua đồ ăn sáng rồi mang đến ngôi nhà gần đó để điều trị cho mẹ mình.

Nhờ châm cứu cùng thuốc thang mà tế bào ung thư trong người Trương Lệ đã được kiểm soát.

Nhưng đây là căn bệnh không thể chữa khỏi trong ngày một ngày hai được.

Điều trị cho mẹ mình xong, Ngô Bình lại vội vã chạy về nhà họ Chu.

Cứ thế cho đến giữa ngày hôm sau, cuối cùng anh cũng đả thông hết kinh mạch cấp hai ở cánh tay phải, miễn cưỡng có thể tu luyện Kim Cương Chỉ được rồi.

Kim Cương Chỉ là một môn chỉ công có đường lối vận khí riêng biệt, mỗi ngón tay đều có một lối đánh riêng.

Ví dụ như ngón tay cái sẽ có tên là Kim Cương Ấn và uy lực thì vô cùng mạnh.


Ngón trỏ là Điểm Long Chỉ, vì đây là ngón linh hoạt nhất nên thích hợp để điểm huyệt.

Ngón giữa là Thần Chỉ, thường xuyên có những đòn tấn công bất ngờ.

Khi sử dụng cả năm ngón tay thì gọi là Kim Cương Long Trảo Thủ, uy lực của nó mạnh hơn Ưng Trảo Công rất nhiều.

Lúc luyện võ, Ngô Bình sẽ luyện công trước, luyện kỹ năng sau.

Nội công của anh rất thâm hậu nên luyện Kim Cương Chỉ khá nhanh, chỉ cần vài tiếng là đã luyện xong rồi.

Tiếp theo, anh cần luyện các chỉ pháp thật thuần thục cho quen tay nữa là xong.

Khi trời sắp tối, người nhà họ Chu đều về phòng nghỉ ngơi.

Ngô Bình điều trị cho Chu Viễn Sơn xong thì ngồi ở phòng khách luyện khí.

Anh tranh thủ đả thông kinh mạch cấp hai ở tay trái luôn, vì nếu thành công thì anh sẽ thi triển được đòn sát thủ của Kim Cương Chỉ.

Thậm chí, nếu anh có đủ thời gian để đả thông kinh mạch toàn thân và gia cấp thêm cho kinh mạch thì còn có thể phát huy tối đa uy lực của Kim Cương Chỉ.

Xét cho cùng, việc quan trọng nhất mà Ngô Bình cần làm là luyện khí.

Bây giờ, anh đã ở cấp luật động của cảnh giới Khí.

Cấp này dạy cách hít thở làm sao để giúp chân khí có quy luật vận chuyển đặc biệt.


Chân khí không cùng cấp thì uy lực cũng khác xa nhau, chân khí của Ngô Bình được gọi là chân khí Huyền Hoàng là vì nó có quy luật đặc biệt.

Trong Thiên Địa Huyền Hoàng Quyết, chân khí Huyền Hoàng cũng có cấp bậc từ ngũ phẩm đến nhất phẩm.

Nhất phẩm là mạnh nhất, còn ngũ phẩm là yếu nhất.

Chân khí của Ngô Bình đang ở cấp tứ phẩm, vẫn còn không gian trưởng thành rất lớn.

Chân khí cấp tứ phẩm có khả năng xuyên thấu rất mạnh, nó có thể đánh bò cách cả ngọn núi.

Chân khí cấp tam phẩm thì có sức tàn phá khủng khiếp nên còn được gọi là năng lực bùng nổ.

Nó có thể bùng nổ uy lực trong một phạm vi nhỏ, chỉ cần tung một quyền bất kỳ cũng có thể đánh vỡ tim hay xương của người khác.

Bất giác đã đến ba giờ sáng, Ngô Bình cảm thấy chân khí của mình chợt ngưng tụ.

Anh động tinh thần thì phát hiện chân khí của mình đã lên cấp tam phẩm rồi.

“Hay! Chân khí cấp tam phẩm kết hợp với Kim Cương Chỉ thì uy lực sẽ tăng thêm một bậc”, Ngô Bình thầm nghĩ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui