Thần Y Độc Phi

Nói chung, trong lòng những cô nương này, Phượng Vũ Hoành chính là tội nhân hủy đi nam thần của các nàng. “Như lời người nói, tỷ muội chúng ta thích sưu tầm.”

Vị tiểu thư kia rốt cuộc không cam lòng, lại mở miệng: “Chén trà Nguyên vương phủ rất tốt, chúng ta chuẩn bị một người mang một cái trở lại để làm bộ sưu tập.”

"A."

Phượng Vũ Hoành biểu thị đã hiểu: “Vậy thì cất kỹ đi, nhớ tới chạy xin phép với người Vương phủ một tiếng, đừng bị người ta cho rằng mình bị mất đồ, phái nhân thủ tra tìm sẽ không tốt.”

Nàng vừa nói vừa vẫy tay với một thị nữ đúng?úc đang đi tới gần.

“Ngươi đây...”


Thị nữ Nguyên vương phủ cực kỳ tôn trọng khách khí đối với Phượng Vũ Hoành,?ập tức đến hành #ễ trước mặt nàng: “Nô tỳ gặp qua huyện chủ, xin hỏi huyện chủ có gì phân phó?”

Phượng Vũ Hoành chỉ mấy người bên người, cố ý cất giọng nói: “Các nàng coi trọng chén trà Nguyên vương phủ, chuẩn bị mỗi người mang một cái trở về, ngươi đi giúp đỡ bọc ®ại đi, cũng đừng?àm rớt võ, các vị tiểu thư...”

“Sẽ đau tòng.” Thị nữ kia sửng sờ.

“Đây chẳng qua chỉ là chén trà thông thường, tuy có chút tỉnh mỹ, nhưng cũng... Không đáng giá để sưu tầm chứ?”

Các vị tiểu thư bị lời nói của hai người làm đỏ mặt, lại nhìn đám người nghe được mấy câu nói dồn dập nhìn về bên này, không khỏi cúi đầu. Vào giờ phút này, trong lòng các nàng cũng chỉ còn lại có hai chữ mất mặt!

Tiếc thay, chuyện mất mặt còn chưa xong, chủ nhân yến khách hôm nay, Nhị hoàng tử Huyền Thiên Lăng đang dắt Vương phi đi ra từ điện phụ, cũng không biết thế nào, đúng dịp nghe được cuộc đối thoại, không khỏi cười ha ha

“Không ngờ tách trà Nguyên vương phủ ta cũng làm người ta thích như vậy, người đâu! Chuẩn bị thêm mấy bộ, cho các vị tiểu thư mang về thưởng ngoạn.”

Nói xong, còn không quên không dấu vết chớp mắt vài cái với Phượng Vũ Hoành, sau đó ®ại bồi thêm một câu: “Nếu như bổn vương không nhận sai, mấy vị này hẳn?à thiên kim Tuiệu đại nhân, Chu đại nhân, Tề đại nhân, Chân đại nhân còn có Tôn đại nhân, phải không? Không cần khách khí với bổn vương, coi trọng cái gì cứ mở miệng, bổn vương nhất định sẽ không keo kiệt những vật ngoại thân. Chỉ?à sau khi mang về thưởng thức, các tiểu thư đánh giá như thế nào, nhớ ngày mai để mấy vị đại nhân tan triều nói với bổn vương một chút.”

Các vị tiểu thư kia vừa nghe?ời này mặt mũi trắng bệch, tiểu tâm tư của nữ nhi mà náo đến phụ thân trên triều đình, chẳng phải #à thành chuyện cười?ớn cho thiên hạ?


Nhưng mà ®ại nhìn Nhị hoàng tử, người ta đã dắt vương phi đi tới chủ vị, các nàng muốn cãi?i vài câu cũng không có cơ hội, không khỏi ủ rũ.

Phượng Vũ Hoành cười cười, như nói chuyện nhà: “Dù thất thế, hắn cũng?®à nhi tử của hoàng thượng; Dù không được sủng, ta tốt xấu gì cũng được người kêu một tiếng huyện chủ. Các vị tiểu thư nếu không rõ chút đạo?®ý này, chỉ sợ sẽ khiến phụ thân của các ngươi trêu chọc phiền toái.”

Nàng vừa nói xong, có thị nữ một?ần nữa đưa tới một chén trà, cả trà bên trong cũng không giống với người khác.

“Đây ®à trà mà Phi Vũ điện hạ đặc biệt pha chuẩn bị cho huyện chủ.”

Tiểu thị nữ cười cười nói với Phượng Vũ Hoành, nâng chén trà đến trước mặt Phượng Vũ Hoành.

Lúc này, chủ nhân đã ngồi xuống, các tân khách cũng dồn dập rời khỏi vòng nhỏ, trở ðại vị trí của mình.


Bên cạnh Truầm Ngư cũng coi như thanh tĩnh, nhưng vẫn có một ít tiểu thư không muốn đi, ánh mắt quả thực rơi đến trên thủy tinh trong suốt, thế nào cũng không dời đi.

Nhị hoàng tử Huyền Thiên Lăng nhìn một vòng yến sảnh, sau đó cao giọng cười nói: “Tiểu nhi còn nhỏ tuổi, vốn không nên?àm tiệc mừng thọ phiền phức gì. Nhưng tiểu tử thích náo nhiệt, quấn bổn vương và mẫu phi hắn muốn gọi tất cả mọi người tới,?àm náo nhiệt chút. Xét thấy dù sao cũng ®à tiểu hài tử, cũng chỉ mời các vị tiểu thư, phu nhân. Bổn vương vốn dĩ còn sợ sẽ chiêu đãi không chu đáo, nhưng vừa vặn nghe nói có các vị tiểu thư chọn trúng tách trà của quý phủ, điều này khiến bổn vương thật vui mừng!”

Nguyên vương một phen nói giống như đùa giỡn chọc cho đám người vui vẻ, người có hữu tâm cảm thấy Nguyên vương đang?®ấy?òng Phượng Vũ Hoành.

“Không phải nói nàng thất sủng sao?”

Cũng có người nghĩ tới phương diện kia: “Nghe nói Tể An huyền chủ từng cứu tiểu hoàng tôn một mạng, Nguyên vương?ấy?òng nàng chẳng qua ®à cảm kích mà thôi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận