Edit: Sung Young
Beta: Tịt + aquafila 1
Lại là Hạ Vô Ưu, Tiêu Ngữ có chút choáng váng, vừa mới xa nhau còn chưa đến một canh giờ, huống chi còn nói là ăn trưa xong phải cùng triều thần thương nghị về việc tiến cống của các nước chư hầu, sao nháy mắt đã xuất hiện ở đây, thật đúng là xuất quỷ nhập thần.
Ánh mắt Tình phi dường như không đổi nhưng vẫn hiện lên một tia kinh ngạc có chút vẻ tàn nhẫn, Mai phi lại thản nhiên hơn, hai người đều quỳ xuống cung nghinh thánh giá, Tiêu Ngữ cùng đám nô tài trong phòng cũng quỳ xuống. Hạ Vô Ưu đường hoàng tiến vào, kêu bọn họ bình thân, lúc này mới hướng Tình phi, Mai phi cười nói: “Hai người các ngươi cùng hẹn nhau tới đây sao?”
Tình phi che miệng cười: “Hồi bẩm bệ hạ, nô tì hôm nay rảnh rỗi, nghe nói lần này Nam tuần Hoàng Thượng muốn dẫn ba người chúng ta đi theo, cho nên cùng Mai phi muội muội đến đây xem Tiêu quý nhân đã chuẩn bị ổn thỏa chưa, nếu hắn chưa xong, vạn nhất có quên cái gì nhắc nhở một tiếng cũng tốt.” Nàng nói xong, Tiêu Ngữ mới biết được Hoàng Thượng lần này còn mang theo ba người, mà kỳ quái nhất là, hắn không có mang theo Tuyết phi.
“Uhm, Tình phi suy nghĩ thật chu đáo, trẫm cũng là nhàn rỗi đi dạo, đi một lúc không ngờ đã đến nơi này.” Hạ Vô Ưu nói dối mà mặt không đổi sắc, Tình phi biết rõ, nhưng cũng không nói ra, mà vẫn cười duyên nói: “Thật không biết nơi này của Tiêu quý nhân có cái gì? Làm cho Hoàng Thượng tùy tiện đi dạo đều có thể ghé đến, nô tì cũng muốn xin một ít, vậy sau này cũng có thể khiến Hoàng Thượng dừng bước tại Thưởng Xuân các, khiến cho nô tì cũng được hưởng một chút thánh ân.”
Tiêu Ngữ vội vàng nói: “Nương nương không cần nóng vội, Hoàng Thượng sáng nay đã cùng ta nói rồi, chỉ cần người…..” Lời còn chưa dứt, Hạ Vô Ưu bỗng nhiên khụ một tiếng, từ từ nói: “Ân, nói đến lần Nam tuần này, Dương Châu tựa hồ là địa phương tốt a.” Hắn nói xong, “gian kế” của Tiêu Ngữ không thể thực hiện được rồi đến một câu cũng không dám nói ra, chính là vô cùng ai oán nhìn về phía vị đế vương cao cao tại thượng kia, trong lòng oán hận nói: thật là, đi tới Thưởng Xuân các sẽ chết sao, để cho ta nói xong rồi ngươi cũng thuận theo không phải rất tốt sao? Cũng đến lượt ta nên có một đêm nghỉ ngơi chứ a.
Tình phi đầu tiên thấy trong lòng vui vẻ, đến khi Hạ Vô Ưu chặn những lời kia lại, trong lòng nàng cảm thấy thất vọng, lại không cam lòng, chỉ là thấy ánh mắt Hạ Vô Ưu hơi hướng về phía nàng, trong ánh mắt hiện lên vẻ cảnh cáo, nàng đành phải biết điều dừng lại đề tài này, giả vờ lơ đãng hỏi: “Đúng rồi Hoàng Thượng, Tuyết phi muội muội trước đó vài ngày bị làm cho kinh sợ, sao ngài không nhân cơ hội này để nàng cùng đi cho khuây khỏa, năm trước ngài cũng dẫn theo nàng, nàng cũng đùa giỡn vui vẻ lắm mà.”
Hạ Vô Ưu lạnh lùng nói: “Nguyên nhân chính là vì nàng bị làm cho kinh sợ, trẫm mới lưu nàng ở trong cung yên ổn tĩnh dưỡng. Đúng rồi, Tình phi, Tiêu Ngữ thật sự là người rất bình thường, trong cung có chút nghi thức, quy củ thật sự không phù hợp với hắn, ngươi ở hậu cung truyền ý chỉ của trẫm, để hắn được hành sự theo ý thích của mình, không kẻ nào được được phép lấy mấy thứ này ra để bàn tán, còn nữa, không cần gọi hắn là Tiêu quý nhân, có thể xưng với hắn là Tiêu Ngữ. Ngươi…..nghe có hiểu chưa?” Ngữ khí của câu cuối có chút nhấn mạnh uy hiếp.
Tình phi trong lòng run lên, muốn phản bác, cuối cùng lại vì khiếp sợ uy nghiêm của Hạ Vô Ưu, chỉ biết thưa dạ đáp ứng. Hạ Vô Ưu lại nói: “Tốt lắm, bây giờ đã không còn sớm nữa, ngươi để cho bọn họ tự sửa soạn đi, có điều gì không ổn, để Mai phi ở lại xem xét là được rồi, ngươi thân là Thục phi, việc nhỏ đó còn không phiền đến ngươi.” Nói xong đứng dậy nói: “Trẫm cũng phải đi, chúng ta cùng nhau đi thôi.”
Đợi Tình phi cùng Hạ Vô Ưu đi rồi, Mai phi khẽ nhếch miệng cười, nhìn Tiêu Ngữ một hồi, liền mỉm cười nói: “Trong lòng ta mặc dù không có suy nghĩ gì, nhưng quả thật là kỳ quái, ở ngươi có điều gì kì lạ cuốn hút, làm cho ngay cả Hoàng Thượng cũng phải khẩn trương như thế.” Lưu lại một câu nói đầy ẩn ý, nàng cũng niệu niệu rời đi
Tiêu Ngữ không hiểu ra sao, nhìn ba đại nhân vật vội vàng đến lại vội vàng đi, trong lòng hắn nói thầm: hôm nay đã xảy ra chuyện gì, mà kỳ quái nhất chính là Hạ Vô Ưu, không phải rõ ràng đã nói với ta là có việc bận hay sao? Duyên Hỉ nhìn ra vẻ mặt khó hiểu của hắn, thở dài nói: “Tiêu Ngữ, ta vẫn phải nói với ngươi một câu mà ngươi không thích nghe, Hoàng Thượng đối với ngươi, tựa hồ thật sự là yêu thích đặc biệt, cũng không biết tương lai sau này, việc kia là chuyện tốt hay là chuyện xấu.”
Tiêu Ngữ nói: “Ngươi lại ở trước mặt ta đoán già đoán non, ngươi làm sao nhìn ra hắn đối với ta có gì đặc biệt?”
Duyên Hỉ nói: “Năm trước Hoàng Thượng coi trọng một cung nữ trong cung của Tình phi nương nương, sau khi sủng ái liền đem nàng phong làm Hà tần, chuyện này ngươi có biết không?” Thấy Tiêu Ngữ gật đầu, hắn lại nói: “Ngươi có biết kết cục của nàng sau này ra sao không?”
Tiêu Ngữ nói: “Nghe nói là nàng ta không tuân thủ quy củ, mạo phạm Tình phi nương nương, liền lúc đó đã được ban thưởng cái chết.” Hắn bỗng nhiên hiểu ra, bởi vì có chút không thể tin được mà lắp bắp:“Ngươi…..Ý ngươi là…..Ngươi là nói…..Tình phi nương nương….. Nàng…..”
Duyên Hỉ gật đầu: “Đúng, Tình phi nương nương lần này đến thực sự là không có ý tốt, ngươi nghĩ là nàng đến vì quan tâm đến ngươi – tên nô tài ngày xưa giờ “một bước lên trời”– đã thu dọn hành lý xong chưa hay sao? Hoàng Thượng sở dĩ vội vàng tới đây, chính là vì cứu ngươi, sau khi Hoàng Thượng nói những lời đó, cũng như tặng cho ngươi một tấm kim bài miễn tử trong hậu cung, cho nên ta mới nói Hoàng Thượng đối với ngươi thật sự là đặc biệt yêu thích, nếu không mất một hai cái phi tần đối với Hoàng Thượng mà nói thì có là cái gì? Ngay thời điểm Hà tần chết, Hoàng Thượng cũng không thật sự muốn truy cứu, bằng không mà thực sự truy cứu, Tình phi nương nương cho dù quyền cao chức trọng, cũng không thoát khỏi liên can.”
Tiêu Ngữ hừ một tiếng: “Ngươi nói với ta như thế, có phải còn muốn ta đa tạ ân đức của hắn? Hừ, vô tình nhất là tâm tình đế vương, hắn bất quá nhất thời coi ta là thứ đồ chơi mới mẻ, chờ đến khi chán, ta dù chết kiểu gì hắn cũng sẽ không để ý tới. Biết đâu đến một ngày, chính là hắn tự mình ban cho ta một ly rượu độc, chẳng lẽ muốn ta đối với một nam nhân như vậy có tình cảm yêu mến? Hừ, ta làm không được.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...