Lê Soái một mặt hằm hằm sát khí, bất quá đến lúc cậu nhìn thấy con vật to lớn kia, lại không thể tiếp tục hung dữ được nữa.
"Đi vào!"
Cũng không biết tên đồng tính Vũ Văn Thần kia vừa rồi rốt cuộc đang làm cái thá gì, thế mà lại chỉ quấn quanh hông một cái khăn tắm liền chạy ra mở (đạp) cửa. Hơn nữa nếu vừa rồi cậu không có nhìn lầm, Lê Soái cẩn thận ngẫm nghĩ lại một chút, run sợ nuốt từng ngụm nước bọt, cái tên đồng tính này vậy mà lại có cơ bụng tám múi!
Cơ bụng! Tám múi!
"Ầm!" một tiếng, Vũ Văn Thần không kiên nhẫn nện một đấm lên cánh cửa, âm hiểm nói: "Cậu tốt nhất không nên để tôi nói đến lần thứ hai"
"Nà ní?" Lê Soái vừa rồi bị khối cơ bụng kia thu hút nhìn đến nóng mắt, căn bản không chú ý tới lời Vũ Văn Thần nói.
Còn dám phân tâm khi nói chuyện với anh, ánh mắt hẹp dài của Vũ Văn Thần nheo lại một cách nguy hiểm, môi mỏng mím thành một đường, hướng chó lớn ra lệnh: "Soái Soái!"
"Gâu!" Nhận được mệnh lệnh, chó lớn lập tức nhổm dậy, hướng về phía Lê Soái nhe răng toét miệng, chảy nước dãi ròng, làm bộ dáng tùy thời sẽ lập tức nhào lên.
"Cẩu súc sinh! Tính làm gì đó?" Phản ứng đầu tiên của Lê Soái chính là làm một bộ dáng liệt nam thà chết cũng không chịu nhục, hai tay cậu ôm lấy ngực, nhân lúc chó lớn sơ hở liền nhấc chân chạy. Chó lớn thấy Lê Soái chạy trốn, lập tức vui mừng như vừa khám phá ra món đồ chơi tốt nhất, hai mắt nó phát sáng, thở hồng hộc đuổi theo Lê Soái chạy tứ phía.
Cuối cùng, Lê Soái cũng không biết là nghĩ cái gì, chỉ thấy Vũ Văn Thần nghiêng người dựa vào cửa, ôm tay cười nhìn cậu, cố ý để lại một khe cửa cho ai đó đi qua. Đầu óc cậu nóng lên, không suy nghĩ nhiều liền nhanh chân lẹ mắt luồn qua khe cửa vào nhà. Đến khi sau lưng truyền tới tiếng đóng và khóa cửa, Lê Soái mới bất tri bất giác phát hiện mình thế mà lại chạy vào nhà của Vũ Văn Thần luôn rồi.
Lê Soái vốn còn nghĩ nhà của Vũ Văn Thần nhất định sẽ vô cùng xa hoa lộng lẫy, nguy nga tráng lệ đến độ có thể sẽ chọc mù mắt những người tầng lớp dưới như cậu. Lại không nghĩ tới, Lê Soái buông cánh tay xuống nhìn xung quanh, căn nhà này tuy lấy trắng đen làm màu chủ đạo, nhưng dưới đất lát sàn gỗ lại làm không gian trở nên nhu hòa hơn, ngoài vườn còn trồng một số hoa hoa thảo thảo.
Hóa ra lại là một người đàn ông rất thích sạch sẽ, còn rất sang trọng. Lê Soái ghen tị nghĩ, lại hết sức oán hận nói thêm, anh ta thậm chí còn có cơ bụng tám múi!
Chẳng qua cũng thật may, anh ta thích đàn ông. Nghĩ tới đây, Lê Soái lại thả lỏng.
"Lê Soái"
"Hả, có!" Đột nhiên nghe có người gọi thẳng tên mình, Lê Soái trong lòng run một cái, rất tự nhiên mà đáp lời.
Khoan đã, không đúng!
Lê Soái kinh ngạc nhìn Vũ Văn Thần đang dựa lưng vào quầy bar, ngây ngốc hỏi: "Sao anh lại biết tên của tôi?"
"Hừ," Vũ Văn Thần không cho là có gì không đúng, bật cười một tiếng: "Thanh mai trúc mã của Diệp Mộng Khiết, trò cười cậu gây ra trong tiệc đính hôn của Hàn Dương vẫn là rất ấn tượng. Làm sao? Là người phụ nữ kia kêu cậu tới đây?"
"Sao anh lại biết? Không đúng," Lê Soái lập tức lắc đầu phủ nhận: "Tôi chẳng qua là bất bình giùm em ấy thôi"
"Bất bình giùm?"
Giống như nghe được câu chuyện tiếu lâm tức cười nhất lịch sử, Vũ Văn Thần nhướng mày, đột nhiên đứng lên, tháo chiếc khăn quanh hông mình ra.
"Ây ây ây!! Đồ lưu manh, anh muốn làm gì?" Lê Soái thấy vậy bị dọa sợ, lần nữa đưa hai tay ôm ngực, mặt đầy cảnh giác hỏi.
"Thay quần áo." Vũ Văn Thần bình tĩnh đáp, theo ánh mắt anh nhìn tới, Lê Soái lúc này mới chú ý tới đống quần áo được đặt trên ghế sa lon.
Vũ Văn Thần không quá để ý đến nét mặt của Lê Soái, sải chân dài bước tới cạnh ghế sa lon, cầm quần áo lên, lúc này mới lên tiếng nói: "Nói tiếp đi, cậu là sứ giả hộ hoa à, đúng nhỉ." Anh xoay người, không hề dè dặt khoe vóc dáng hoàn mỹ của cơ thể mình với Lê Soái, thậm chí còn cố tình kéo căng cơ bụng tám múi hoàn hảo của mình, ánh mắt anh nhẹ quét qua cơ thể của Lê Soái, trên mặt nở một nụ cười khinh thường: "Cậu yên tâm, tôi không có hứng thú với một kẻ yếu đuối như cậu."
Anh mới yếu đuối ấy, cả nhà anh đều yếu đuối!
Tôi nguyền rủa cơ bụng anh đều sẽ biến thành mỡ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...