Tam Kiếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Nữ Hoàng Ta Phát Triển Đất Nước


Sáng hôm sau, hoàng cung, điện Thiên An.
 Trong đại điện nguy nga bàng bạc, xa hoa lộng lẫy, các quan lại trong triều thân mặc quan phục, tùy theo phẩm vị mà xếp từ trên xuống dưới, chia làm hai phe.

Trên ngai vàng, Lý Thiên Linh mặc long bào, đầu đội mũ Thông Thiên ( hay còn gọi là mũ Quyển Vân), tay cầm Ngọc Khuê *, vẻ mặt bực bội, phiền chán như một đứa trẻ bị ép buộc phải làm điều mình không thích.

Phía sau lưng nàng là một lớp màng che bằng sa mỏng, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một bóng hình nở nang, quyến rũ ở sau màn.
 -" Các vị ái khanh có việc gì muốn tấu thì hãy dâng sớ lên đi." Lý Thiên Linh dùng giọng nói mơ hồ của một người vẫn chưa tỉnh ngủ, mở miệng nói.
 -" Khởi bẩm bệ hạ, lũ lụt, hạn hạn lại liên tiếp xảy ra ở..."
.........
 -" Được rồi, bổn cung sẽ trợ giúp bệ hạ sử lí những việc này.

Nếu không có ai muốn tấu nữa thì hạ triều đi.

" Giọng nói tràn đầy sự uy nghiêm, từ tốn từ sau rèm vang lên.

 -" Bẩm bệ hạ, thần còn có chuyện muốn tấu." Lý Thiên Hùng bước lên phía trước một bước, tay cầm hốt ngà nói.
 -" Ồ.

Lý khanh không biết muốn tấu với trẫm chuyện gì ? Nếu không quan trọng thì để lúc khác rồi hãy nói." Lý Thiên Linh trong lòng biết rõ Lý Thiên Hùng muốn nói gì nhưng bề ngoài lại giả vờ như không biết và cố gắng kéo lên tinh thần hỏi.
 Lý Thiên Hùng cũng biểu hiện ra bộ dáng sốt ruột, vội vàng mở miệng tấu:
 -" Bẩm bệ hạ, chuyện thần sắp nói rất quan trọng.

Trong dân gian mấy hôm nay rộ lên tin đồn là..là...!Có người âm mưu đã lâu, muốn...muốn làm phản..."
 Lý Thiên Linh nghe vậy, giả bộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó là phẫn nộ.

Nhưng chưa kịp để nàng nói câu nào, sau lưng nàng đã vang lên giọng nói của thái hậu Trần Dung:
 -" Lý đại nhân nói vậy là có ý gì ? Không phải hai tên Nguyễn Nộn và Đoàn Thượng kia đã tạm thời bị trấn áp rồi sao ? Lời đồn đó từ đâu mà ra ?"
 -" Bẩm thái hậu, đúng là hai tên phản tặc kia đã bị tạm thời trấn áp nhưng đối tượng chính trong lời đồn không phải là bọn họ mà là...mà là...là Trần Thủ Hà đại nhân." Lý Thiên Hùng ra vẻ rất là e dè và e ngại khi nói ra câu trả lời.
 -" Lý đại nhân, ngài đừng có mà ăn nói hàm hồ, Trần Thủ Hà ta từ trước đến nay chưa từng có hai lòng với bệ hạ, vẫn luôn một mực tận chức, tận trách chăm lo cho đất nước, giữ tròn chức vụ thì sao có thể phạm phải tội tày trình đó được.

Mong bệ hạ chứng giám.

" Trần Thủ Hà nghe Lý Thiên Hùng nói vậy thì cau mày, bước lên trước quát khẽ.
 Mấy vị quan lại họ Trần nghe vậy thì vội bước lên trước, cùng nhau thanh minh cho Trần Thủ Hà.
 -" Bẩm bệ hạ, xin người đừng nghe những lời đồn thổi vô cớ kia, thần xin làm chứng cho tấm lòng của Trần Thủ Hà đại nhân."
 -" Thần cũng xin làm chứng."
 -" Thần cũng vậy."
 Lý Thiên Linh từ trên ngai vàng nhìn xuống, ánh mắt tràn đầy vẻ trêu tức, ha hả, nàng mà tin bọn họ nói thì nàng mới có vấn đề.

Diễn đi, cứ diễn tiếp đi, bây giờ còn chưa phải lúc bọn họ phải trả giá cho những âm mưu của mình.

 -" Im miệng.

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào ? Lý đại nhân hãy nói rõ ràng đi." Giọng nói của Thái Hậu vang lên, mặc dù trong lời nói đã cố tỏ vẻ bình tĩnh nhưng vẫn không giấu được sự phẫn nộ pha lẫn chút ba động vang lên.
 Dứt lời, cả đại điện nhất thời yên tĩnh lại, Lý Thiên Hùng nãy giờ đứng một bên xem kịch mới giả vờ mang theo chút phẫn nộ kể lại đầu đuôi câu chuyện.
 Kể xong, Lý Thiên Hùng còn chốt thêm một câu đỏi thêm dầu vào lửa.
 -" Bẩm bệ hạ, tuy Trần Thủ Hà đại nhân là người chính trực nhưng không có lửa thì làm sao có khói, thần xin bệ hạ hãy cho người cẩn thận tra xét chuyện này." Ngụ í, Trần Thủ Hà bên ngoài là người chính trực nhưng còn người bên trong thì lại chưa chắc, có khả năng là ông ta đang có mưu đồ bất chính với bệ hạ.
 -" Đúng vậy, thần xin bệ hạ hãy cho người điều tra rõ chuyện này."
 -" Đúng vậy, thần xin bệ hạ nhất định phải làm rõ chuyện này..."
 Một đám đại thần, cận thần và công thần nhà Lý nhao nhao bước lên trước lên tiếng ủng hộ Lý Thiên Hùng.
 -" Ngươi, các ngươi ngậm máu phun người." Các quan lại bên phe họ Trần nghe vậy thì chột dạ vô cùng nhưng vẫn gân cổ lên muốn phản bác.
 -" Im miệng, chuyện này bổn cung sẽ tra rõ, các ngươi không cần phải để ý.

Trần Thủ Hà đại nhân là người thế nào bổn cung và mọi người ở đây đều hiểu rõ.

Chuyện này không cần để ý nữa.

" Trần Dung nãy giờ nghe quan lại hai bên tranh cãi thì vô cùng chột dạ nhưng vẫn cố nén, mở miệng muốn kết thúc bàn luận về vấn đề này.

 Nhưng Lý Thiên Hùng và các đại thần khác nhà Lý làm sao có thể để chuyện này qua như vậy được.

Bọn họ nhao nhao lên tiếng mở miệng.
 -" Bệ hạ, người tuyệt đối không thể để chuyện này cứ như vậy trôi qua được.

Bệ hạ, chúng thần kiến nghị người tạm thời thu hồi chức quyền của Trần Thủ Hà đại nhân lại đợi khi nào tra rõ mọi chuyện rồi trả lại chức quyền cho ngài ấy sau..."
 -" Bệ hạ, người nhất định phải nghiêm tra chuyện này, chuyện này liên quan mật thiết đến thể diện và quyền lời của hoàng tộc."
 -" Bệ hạ..."
 Không đợi đám người nói hết, Trần Dung đã tức giận quát.
 -" Im miệng.

Các ngươi làm như vậy khác gì nói cho thế nhân Trần Thủ Hà đại nhân đích xác có ý mưu phản."
 ~~ Hết chương ~~~.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận