Ta Ở Mạt Thế Thu Thập Phế Phẩm


Ân Diệc không nhịn được duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt Thu Ngữ, mấy tháng nay vẫn luôn lo lắng, rốt cuộc cũng có một tia ý cười.

“Chờ ngày mai chuẩn bị xe xong, chúng ta nhìn xem ở phụ cận có vật tư hay không, sau đó chạy nhanh về nhà.

” Ân Diệc hiện tại không lo lắng đồ dùng hằng ngày, ngược lại thập phần lo lắng đồ ăn.

Hệ thống rất lợi hại, nhưng đồ ăn nó làm ra đều chỉ là bánh quy, thịt khô.

Bởi vì muối chỉ có một túi nho nhỏ, nên thịt đều là trực tiếp sấy khô đảm bảo không bị biến chất, nhưng một chút hương vị cũng không có.


Hiện tại chỉ có thể hy vọng ở phụ cận có thể tìm được một ít đồ ăn, chống đỡ được đến khi bọn họ có thể về đến nơi giấu vật tư trước đây, khối lượng bọn họ giấu đi ít nhất cũng có thể ăn được một, hai tháng.

“Em thấy ngôi nhà này phỏng chừng là còn chưa có vào ở, trong ngăn tủ đều là đệm chăn mới, một chút dấu vết sinh hoạt cũng không có, chắc cũng không có đồ ăn gì.

” Thu Ngữ trước kia cũng coi như là người kén ăn, đồ không thể ăn tuyệt đối sẽ không ăn, nhưng hiện tại ngay cả bánh nén khô khó ăn cũng luyến tiếc một hơi ăn hết.

“Tận lực tìm một chút đi, tổng hội sẽ có cá lọt lưới.

” Ân Diệc có chút tự trách, bọn họ vội vàng chạy từ khu an toàn ra ngoài, nếu không phải những người đó có tâm tư dơ bẩn, hắn sao có thể suốt đêm mang theo Thu Ngữ rời đi.

Thu Ngữ vẫn luôn được hắn bảo hộ không tồi, lại bởi vì hắn có chút thực lực, hơn nữa còn có Mặc Mặc và Thỏ bảo hộ, một vài tên côn đồ mới không dám đánh chủ ý lên trên người cô, nhưng lần này, Thu Ngữ ở trước mắt bao người bị thiên thạch rơi trúng.

Việc này liền khiến cho một ít người chú ý, nhìn bọn họ chằm chằm, chờ xem Thu Ngữ sẽ tiến hóa hay là chết, nếu tiến hóa, tự nhiên muốn tận lực kéo tới trong tay chính mình.

Mà biện pháp tốt nhất, đơn giản nhất để khống chế nữ nhân chính là làm cô trở thành người của mình, nhóm những người có tâm tư này không ở số ít, bởi vậy mới làm cho Ân Diệc ở thời điểm thân thể của Thu Ngữ chưa có hoàn toàn khôi phục liền dẫn theo cô chạy đi.


Nhóm người đứng đầu ở khu an toàn tuy rằng có chút tâm tư, nhưng cũng không đến mức vì Thu Ngữ mà phái người truy kích, ngày đó mưa thiên thạch, không ít nữ nhân đều bị đánh trúng, có mười mấy người đã tiến hóa, trong lúc nhất thời Thu Ngữ cũng không tính là đáng giá.

Cộng thêm Thu Ngữ chỉ được coi là thanh tú mà thôi, lại không phải tuyệt thế mỹ nhân gì, thân mình cũng nổi tiếng là yếu ớt, tự nhiên không được coi trọng.

Nếu không, cho dù bọn họ hối lộ thủ vệ trông cửa, chỉ sợ cũng không dễ dàng rời đi như vậy.

“Em làm thêm mấy bộ quần áo, chờ ngày mai sau khi lấy xe ra, nếu có thể tắm rửa, hai chúng ta vừa lúc cũng có đồ để thay đổi.

” Thu Ngữ thật sự cảm thấy hai người bọn họ đều đã bốc mùi.

“Tốt quá, rốt cuộc cũng có thể tắm rửa sạch sẽ, anh cảm thấy chính mình đều sắp thành ăn mày rồi.

” Ân Diệc thở dài, hai người không mang theo nhiều đồ lắm, kem đánh răng từ mấy ngày trước đã dùng hết, sau đó hôm qua ở chung cư bên kia lục soát ra được một ít tuýp đã bị sử dụng qua.


Trước đó, khi Ân Diệc đi ra ngoài tìm vật tư, ngẫu nhiên có thể sưu tập được một ít đồ vệ sinh cá nhân mới, phần lớn cũng đều đổi lấy lương thực, khu an toàn vẫn có người có nhu cầu này, nhưng đại bộ phận đều là tầng lớp quản lý, người thường ăn uống đều không thể bảo đảm, sao có thể dùng lương thực đổi đồ tắm rửa chứ.

Tuy rằng cả nước có rất nhiều khu an toàn, nhưng đồ dùng sinh hoạt không quá trọng yếu, trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ rất khó khôi phục sản xuất quy mô lớn, cho nên ngoại trừ lương thực, một ít đồ dùng vệ sinh cũng trở nên thực khan hiếm.

Ở trước mặt lương thực, loại chuyện vệ sinh này thật sự là không quan trọng gì, cho nên đối với Ân Diệc và Thu Ngữ tới nói, chờ mong nhất chính là phòng tắm của xe Phòng Xa, dù biết rõ chỉ là cái vòi sen không lớn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận