Nghe đến đây.
Lâm Huyền như có sấm sét giữa trời quang.
Thời trung học ngồi cùng bàn với Liễu Y Y, nàng đã từng mường tượng ra rất nhiều tương lai cho bản thân:
"Lâm Huyền, ngươi thấy sau này khi ta lớn lên làm cô giáo được không? Ta rất thích trẻ conl"
"Hay là...!làm một người vợ nội trợ cũng được! Hì hì, thật ra chăm sóc tốt cho con, nấu cơm ngon cho chồng, cuộc sống như vậy cũng khá là hạnh phúc!"
"Kế thừa gia nghiệp? Hừ...!Kỳ thật ta hoàn toàn không có ý định này.
Cha mẹ kinh doanh làm cũng không nhỏ, nhưng ta không thích loại kinh doanh mưu mô lừa gạt nhau như vậy, cảm thấy bọn họ thật là đạo đức giải!"
"Aiz ya, quả nhiên nghĩ những điều này là quá sớm rồi! Chúng ta hãy nghĩ về vấn đề học đại học trước đi, Lâm Huyền, ngươi muốn học đại học ở đâu?”".......
Liễu Y Y đã nói với bản thân vô số lần những mộng tưởng về tương lai.
Chỉ không nghĩ đến chuyện 18 tuổi phải chết tha hương nơi xứa người.
"chết rồi?"
Lâm Huyền bất luận thế nào cũng không dám tin.
Vương Hạo gãi gãi đầu, cũng không nói gì.
"Vương Hạo! Quản lý bên này gọi ngươi!"
"Aiz! Đến đây đến đây!"
Vương Hạo thở dài, vỗ nhẹ vào lưng Lâm Huyền:
"Ta bây giờ còn đang làm, không rảnh lắm.
Ngươi đến khu nghỉ ngơi VỊP đợi ta một lát, đợi tan làm, chúng ta đi uống chút."
Vương Hạo dẫn Lâm Huyền ngồi xuống khu vực VIP, bản thân thì đi làm việc tiếp.
........
Lâm Huyền ngồi trong khu vực VỊP, không nói một lời.
Hắn đang suy nghĩ lời nói của Vương Hạo.
"Liễu Y Y nàng ...!đến Hoa Kỳ không lâu đã qua đời rồi ..."
Hắn một chút về tin tức này cũng không biết.
Thật vậy, sau khi Liễu Y Y đến Mỹ, thì dân dần mất liên lạc với Lâm Huyền.
Nhưng đây là một điều rất bình thường.
Rất nhiều bạn học thời trung học từng có quan hệ tốt, liên lạc dần dần đều nhạt đi.
Suy cho cùng mỗi người đều có cuộc sống riêng, mỗi người đều có sự nghiệp học hành riêng.
Cho nên Lâm Huyền cũng không để ở trong lòng.
"Ta cùng Liễu Y Y...!Rốt cuộc mất liên lạc từ khi nào?"
Lâm Huyền mở WeChai...
Hắn không có WeChat của Liễu Y Y.
Wechat cái thứ này, là sau khi tốt nghiệp đi làm mới sử dụng, trước đó mọi người dùng đều là QQ.
Trong điện thoại của Lâm Huyền đã không còn phần mềm QQ.
Hắn đã tải xuống từ cửa hàng ứng dụng, tốn chút công sức để lấy lại mật khẩu QQ, cuối cùng cũng đăng nhập được.
Năm đó những thứ phổ biến nhất là thái không gian, bảng tin lưu ngôn, bình luận thuyết thuyết.
Lâm Huyền bấm mở bảng tin không gian QQ của mình.
Quả nhiên đã tìm được vết tích của Liễu Y YỊ
Không...
Cũng có thể nói, trong này toàn là lưu ngôn của Liễu Y Y!
Bảng tin không gian QQ của Lâm Huyền, trực tiếp bị Liễu Y Y chiếm hết màn hình !
Mỗi ngày đều có vài lưu ngôn:
Ngày 6 tháng 6 năm 2015.
Y Y bất xá (tên tài khoản của Liễu Y Y): Ngày mai là kỳ thi tuyển sinh đại học! Cố gắng nhé bạn cũ cùng bàn!
Ngày 6 tháng 6 năm 2015.
Y Y bất xá: Hey hey, cứ nghĩ đến việc sau kì thi tuyển sinh đại học là không thể ngồi cùng bàn với cậu, vẫn thấy có chút không nốt
Ngày 7 tháng 6 năm 2015.
Y Y bất xá: Lâm Huyền! bài thi làm được không? Làm tốt chứ?
Ngày 8 tháng 6 năm 2015.
Y Y bất xá: Hahal Kết thúc rồi, kết thúc rồi! Ta nói, bữa tiệc sinh nhật của ta, ngươi nhất định phải đến đấy! Đều nói hết với mọi người rồi!
Ngày 9 tháng 6 năm 2015.
Y Y bất xá: Đáng ghét! Tên lừa đảo! hừ! Ngươi cuối cùng vẫn là không đến! Bánh sinh nhật chúng ta đã ăn hết! Không có nhân ngươi!...
Ngày 23 tháng 6 năm 2015.
Y Y bất xá: Ta thực sự muốn được như các ngươi, ở trong nước học tập...!Ngày 25 tháng 6 năm 2015.
Y Y bất xá: QQ của ngươi sao lại làm lơ ta? Ngươi chắc chắn chưa ngủi...
Ngày 12 tháng 9 năm 2015.
Y Y bất xá: Aa-Chicago hoang vắng quá, còn không bằng Hàng Châu của chúng ta.
Ngày 13 tháng 9 năm 2015 Y Y bất xá: Ta đổi tên hiển thị rồi, ngươi phát hiện ra không?
Ngày 14 tháng 9 năm 2015.
Y Y bất xá: Cần học hành chăm chỉ! Đừng ham chơi game quá, biết chưa! Cũng đừng yêu đương! Đại học yêu đương cuối cùng đều không thành...
Ngày 29 tháng 9 năm 2015.
Y Y bất xá: hi hi! Trường học phát vé, ngày mai sẽ đến Nhà hát lớn xem một vở opera! Cái đồ nhà quê như ngươi chắc chắn chưa xem qual Hứ!
Lưu ngôn đến đây đột nhiên kết thúc.
Vĩnh viễn sẽ không có dòng tin tiếp theo.
"Lưu ngôn cuối cùng vào tối ngày 29 tháng 9 năm 2015...!tức là, liên lạc đã bị ngắt vào ngày 30 tháng 9 năm 2015.
Lâm Huyền lấy điện thoại ra, mở công cụ tìm kiếm.
Tìm kiếm từ khóa:
Ngày 30 tháng 9 năm 2015 Chicago, tử vong.
Quả nhiên!
Ngay lập tức đã tìm được rất nhiều tin tức!
"Tin buồn! Vào ngày 30 tháng 9, một vụ tấn công khủng bố đã nổ ra tại Nhà hát Opera Chicago, 37 khán giả thiệt mạng, 201 người bị thương nặng."
"Vụ xả súng hàng loạt tại Nhà hát Opera Chicago! 37 người chết! Đại bộ phận là sinh viên!"
"XXXX cực lực lên án XXXXI Biểu thị sẽ lập tức tiến hành điều tra!"
"XXXX đã tổ chức một cuộc họp báo vào ngày hôm đó, XXXX đã xin lỗi tại chỗ."
"Xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới các nạn nhân của vụ xả súng ở Chicago, kèm theo danh sách."
Lâm Huyền bấm mở mục tin tức cuối cùng.
Tất cả đều là tên tiếng Anh, hắn trượt xuống...!trượt...
Cuối cùng, ở hàng áp chót, nhìn thấy một cái tên quen thuộc——
YY-Liễu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...