Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Thông qua tất cả những chuyện này thì có thể nói Tô Tiểu Bạch là một ngườivô cùng nhân từ, đồng thời cũng biết phân rõ phải trái.
Sự mạnh mẽ của hắn cũng không cần phải nói nhiều.
Nhưng bình thường tuy cường giả thì nhiều nhưng những người đồng ý cho yêu ma một cơ hội thì rất ít.
Tại sao lại như vậy?
Thật ra thì nguyên nhân cũng không phức tạp gì cho cam.
Chỉ vì trong mắt nhiều người thì cho dù là yêu quái đã học được Hóa Hình Thuật thì cũng nên giết sạch bọn chúng, không cần phải thủ hạ lưu tình!
Nhưng mà, Tô Tiểu Bạch lại không có nghĩ như vậy.
Có lẽ là vì có hai vị thê tử là Kha Sương và Kha Tuyết, hắn rất hiểu những yêu quái này tu thành được thân người là một chuyện khó khăn như thế nào.
Bởi vậy, hắn chấp nhận cho những yêu quái hình người này một cơ hội.
Đương nhiên, cơ hội chỉ có một lần thôi.
Không thể cò kè mặc cả thêm được.
Tô Tiểu Bạch sẽ không nuông chiều bọn họ mà tăng thêm cơ hội! Như vậy thì không có ý nghĩa chút nào.
Sở dĩ Tô Tiểu Bạch có ý nghĩ nhân từ như thế, nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì hắn cảm thấy chỉ cần yêu quái chịu an phận thủ thường thì chúng hoàn toàn không khác biệt gì với nhân loại, hoàn toàn có thể chung sống hài hòa với nhau.
Ngoài ra, tu được Hóa Hình Thuật không dễ, thường thì nếu không có thiên tư thì phải tốn rất nhiều năm vất vả mới tu thành được.
Thậm chí còn có một ít yêu quái, cho du tu luyện trăm ngàn năm thì vẫn không thể nào tu luyện ra thân người được.
Tình huống bi ai như thế khiến cho người ta không thể không đồng tình, không khỏi sinh ra một chút lòng trắc ẩn cũng là chuyện hết sức bình thường.
Bởi vì như thế nên Tô Tiểu Bạch cũng hiểu và thông cảm cho bọn chúng.
Nhưng như thế không có nghĩa là hắn sẽ dễ dàng tha thứ cho những hành vi đang gây hấn với hắn, cho đến bây giờ, Tô Tiểu Bạch nhìn thấy rất nhiều yêu quái đều biết quý trọng cơ hội.
Nhưng mà đám yêu quái hắn mới gặp được lúc nãy không nằm trong số đó.
Tô Tiểu Bạch tiếp tục đi tới, đồng thời cũng dò xét chỗ có thể có linh thạch tồn tại ở phía trước.
Khi tới gần khu vực đó thì hắn nhìn thấy một đám yêu quái đang cầm binh khí trong tay, đứng bên cạnh linh thạch, đang châu đầu ghé tai bàn tán gì nó.
Thấy thế, Tô Tiểu Bạch thở dài một hơi.
Hắn không hiểu tại sao đám yêu quái này lại nhất định phải đâm đầu vào con đường chết như vậy, hắn cũng bó tay hết cách.
Bây giờ, chuyện duy nhất mà hắn có thể làm được là để cho bọn chúng chết xinh đẹp một chút.
Đương nhiên, trước khi làm như vậy thì Tô Tiểu Bạch vẫn không có từ bỏ hi vọng.
Hi vọng này là hi vọng ở đám yêu quái đó chứ không phải là bản thân Tô Tiểu Bạch.
Thực ra thì bản thân Tô Tiểu Bạch vẫn giữ thái độ thơ ơ không quan tâm với chuyện sống chết của đám yêu quái đó.
Dù sao Tô Tiểu Bạch chỉ cho bọn chúng có một cơ hội sống sót thôi, hắn cũng không phải là người bảo vệ cho yêu quái, tại sao phải quan tâm tới chuyện bọn chúng sẽ chết nhiều hay ít làm gì chứ? Cho dù tới một con giết một con, tới hai con thì giết một cặp thì Tô Tiểu Bạch cũng không ngại chút nào.
Dù sao, đối với hắn thì độ khó khi giết chết nhiều yêu quái như này cũng đơn giản không khác gì ăn cơm uống nước.
Quá đơn giản, quá nhẹ nhàng, tùy tiện làm một cái là được.
Những lời Tô Tiểu Bạch nói cũng không phải là đang nói đùa, cho dù hắn muốn tàn sát tất cả yêu ma ở Chung Nam Sơn này thì cũng không phải là vấn đề khó khăn gì!
Có khác thì chỉ khác ở chỗ hắn muốn hay không mà thôi, mà vốn dĩ là hắn không muốn làm như vậy.
Nguyên nhân chủ yếu là làm như vậy thì cũng không có lợi ích gì cho hắn cả, giết chết đám lâu la cắc ké này hoàn toàn không thể giúp cho tu vi của hắn tăng lên.
Còn có một nguyên nhân nữa là hắn không muốn phiền phức.
Chỉ cần lấy được linh thạch, sau đó nhanh chóng trở về Thanh Khâu không tốt hơn sao? Vậy thì cần gì phải tốn công quan tâm tới đám tiểu yêu không có thành tựu gì, không đáng giá nhắc tới này chứ?
Tô Tiểu Bạch cho bọn chúng một cơ hội xéo đi thì chắc chắn sẽ giữ vững lời hứa của mình, nhưng cơ hội chỉ có một lần, sẽ không có lần thứ hai!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...