Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Đối với Tô Tiểu Bạch uy hiếp, đám yêu ma này cảm thấy hết sức phẫn nộ.

Thậm chí, còn cảm thấy có chút buồn cười! Tại sao? Đương nhiên là vì Tô Tiểu Bạch đến đây một mình!
Bên cạnh hắn không có lấy một người giúp đỡ nào, mà số lượng của đám yêu ma này lại nhiều như thế! Nếu như vậy, Tô Tiểu Bạch lấy đâu ra can đảm mà dám kêu bọn chúng rời đi? Hơn nữa, cách ăn nói còn không khách khí chút nào! Dám kêu bọn chúng xéo đi!
Quá là buồn cười!
Đám yêu ma này không có nhìn thấy lúc nãy Tô Tiểu Bạch giết chết vô số địch nhân như thế nào.

Cho nên bọn chúng cũng không sợ Tô Tiểu Bạch, ngược lại bọn chúng còn hết sức khinh miệt Tô Tiểu Bạch.
Bọn chúng thầm nghĩ, lại có tu tiên giả tự động đưa tới cửa! Đúng là không biết tốt xấu.


Nhưng cũng đúng lúc! Ăn tu tiên giả có thể khiến cho công lực của bọn chúng tăng mạnh! Đồng thời cũng vì đó mà lập tức gia tăng tu vi rất nhiều, cũng có khả năng là sau khi ăn xong thì có thể đột phá cảnh giới cũng không chừng!
Thế là đám yêu ma không chỉ không có chạy mà còn cầm vũ khí lên, cười gằn vọt tới chỗ Tô Tiểu Bạch.

Nhưng mà, vừa mới đến gần hắn trong vòng hai mươi bước thì đám yêu ma này đột nhiên biến sắc!
Bởi vì khi đến đủ gần thì bọn chúng mới cảm nhận được trên người Tô Tiểu Bạch có khí tức linh lực mạnh mẽ.

Còn có linh áp cực kỳ khủng bố nữa! Tất cả đều nói rõ một vấn đề, đó là Tô Tiểu Bạch là địch nhân mà bọn chúng hoàn toàn không thể dây vào!
Phát hiện này khiến cho bọn chúng cảm thấy cực kỳ kinh khủng!
Dù sao, tu tiên giả mạnh mẽ như Tô Tiểu Bạch thì có thể nghiền nát, đánh cho bọn chúng nát như bã dễ như trở bàn tay! Nhưng mà, bọn chúng lại không biết sống chết, còn dám liều lĩnh tấn công hắn? Hành vi như thế có khác gì là tự sát đâu.
Trong nháy mắt đó, đám yêu ma này liền hối hận.

Biết trước sẽ là như vậy thì đã không làm rồi, bọn chúng hối hận tại sao mình không rút lui! Tại sao lúc nãy khi Tô Tiểu Bạch cho bọn chúng một cơ hội thì sao bọn chúng không tận dụng cơ hội đó mà rút lui?
Bây giờ cho dù bọn chúng có muốn đi thì còn đi được nữa không?
Trong nháy mắt, đám yêu ma trong lâm vào sợ hãi và tuyệt vọng.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả yêu ma đều hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.


Bởi vì tu vi của đám yêu ma này tương đối thấp, cũng không thể phát hiện ra nam tử nhân loại đang đứng trước mặt này là một tồn tại mạnh mẽ cỡ nào!
Lúc này, đã có yêu ma nửa đường bỏ cuộc muốn trốn.
Tô Tiểu Bạch cũng không phải là không muốn cho đám yêu quái này một cơ hội, dù sao bọn chúng còn chưa tới gần hắn mười bước.

Vì thế, bọn chúng vẫn còn có cơ hội quay đầu là bờ.
Nhưng mà, vô cùng đáng tiếc là mặc dù Tô Tiểu Bạch vô cùng nhân từ cho bọn chúng một cơ hội rút lui nhưng mà bọn chúng cũng không biết quý trọng cơ hội đó, cuối cùng bọn chúng vẫn không có rút lui!
Tình hình này khiến Tô Tiểu Bạch cảm thấy rất thú vị, hắn cảm thấy, bọn chúng đang gây nghiệt, mà tự gây nghiệt thì không thể sống.
Nếu vậy thì, hắn sẽ thỏa mãn mong muốn của bọn chúng!
Thế là Tô Tiểu Bạch bắt đầu động thủ.
Chỉ trong nháy mắt, pháp thuật mới do Tô Tiểu Bạch phát minh ra được hắn ngưng tụ linh lực, phất tay thi triển ra!
Đó là một cơn gió lốc màu xanh biếc.
Nó nhanh chóng xoay tròn, vọt thẳng tới phía trước, sau đó cuốn đám yêu ma lên thẳng lên bầu trời!

Lúc này, cho dù Tô Tiểu Bạch ngừng thi pháp, để cho bọn chúng tự ngã xuống mà chết cũng được, hơn nữa làm như vậy cũng không tốn quá nhiều sức.

Nhưng mà nếu làm như vậy thì không khác gì là pháp thuật gió lốc hệ phong bình thường, không có gì mới! Nhưng pháp thuật mà Tô Tiểu Bạch thi triển ra thì có khác biệt rất lớn về bản chất.

Một chiêu này của hắn gọi là Phong Quyển Tàn Vân.

Nhưng mà thực tế thì nó lại không hề liên quan tới mây một chút nào.
Thứ bị cuốn đi chỉ là thân thể của đám yêu ma đó và vũ khí mà bọn chúng tuột tay làm rơi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận