Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện


Thanh Dương Thôn bọn họ cách biệt với bên ngoài, luôn yên bình, đều do người trong Ma Vực tới xâm lấn, mang đến tổn thất cho bọn họ.

Một bé gái toàn thân vô cùng bẩn quỳ gối trước một bộ thi thể người lớn, nước mắt không ngừng rơi xuống.

"Mụ mụ, ngươi tỉnh lại đi.

"
Nàng vô cùng thống khổ, lay động thi thể mẹ mình.

Rất không may, bạo tạc vừa rồi, mẹ của bé gái bất hạnh tử vong.

Các thôn dân Thanh Dương Thôn bên cạnh nhìn bé gái cực kỳ bi thương thì càng thêm giận dữ.

"Tiên nhân, giúp Thanh Dương Thôn chúng ta loại trừ ma đầu đó đi.

"
Các thôn dân trong Thanh Dương Thôn cùng kêu to lên, trong mắt đều có nước mắt thoáng hiện, cũng có không ít thôn dân trong Thanh Dương Thôn gặp chuyện bất hạnh như mẹ của bé gái.


"Ma Vực các ngươi đáng chết.

" Kha Sương nhìn Ám Dạ Ma Tôn, lạnh lùng nói.

"Mạnh được yếu thua là pháp tắc cơ bản nhất trong thiên địa rồi.

" Ám Dạ Ma Tôn nở một nụ cười biến thái, hoàn toàn không cảm thấy hỗ thẹn về những chuyện mình đã làm.

"Ài, không có thuốc chữa.

" Tô Tiểu Bạch lắc đầu, vung tay lên, một đám lửa bao vây Ám Dạ Ma Tôn lại.

"Giết ta, Ma Vực sẽ không bỏ qua cho ngươi.

"
Cơ thể của Ám Dạ Ma Tôn bị ngọn lửa thôn phệ từng chút từng chút, thống khổ gầm thét lên.

"Ta cũng sẽ không bỏ qua cho Ma Vực các ngươi.

" Tô Tiểu Bạch nắm tay hai tỷ muội, đáp xuống quảng trường trung tâm của Thanh Dương Thôn.

Nhìn những phế tích trong làng, trong lòng Tô Tiểu Bạch có chút xúc động.

Thế giới này thật đúng là mạnh được yếu thua.

Chỉ mong sau này các thôn dân hiền lành của Thanh Dương Thôn sẽ không gặp phải kiếp nạn như vậy nữa.

"Ngươi đã làm rất khá.

" Kha Sương nắm chặt tay Tô Tiểu Bạch như đang muốn an ủi hắn, ánh mắt ôn nhu nhìn Tô Tiểu Bạch.

"Ừm.

Tướng công tuyệt nhất.


" Kha Tuyết cũng không cam chịu yếu thế, ôm Tô Tiểu Bạch, cười nói.

Các thôn dân Thanh Dương Thôn lục tục từ các nơi chạy đến tập hợp, nhìn thấy cảnh tượng nơi quảng trường thì đều cười.

bọn họ sùng bái nhìn Tô Tiểu Bạch, trong khoảnh khắc này, ở trong lòng bọn họ, Tô Tiểu Bạch chính là anh hùng cứu thế.

"Tiên nhân, đa tạ ân cứu mạng của ngươi.

" Trong số các thôn dân của Thanh Dương Thôn, một cụ già lớn tuổi đi ra, chính là thôn trưởng của Thanh Dương Thôn.

Mặc dù hắn nói ngắn gọn nhưng lại ẩn chứa toàn bộ lòng biết ơn mà thôn dân trong Thanh Dương Thôn dành cho Tô Tiểu Bạch.

"Đó là chuyện ta nên làm.


Tô Tiểu Bạch ngượng ngùng sờ đầu một cái, nhìn thấy bé gái mới khóc thúc thích lúc nãy sau lưng Tô Tiểu Bạch.

Lúc này, bé gái đã lau khô nước mắt, trốn ở sau lưng thôn trưởng, cẩn thận từng li từng tí nhìn ba người Tô Tiểu Bạch và Kha Sương Kha Tuyết.

Mặc dù lúc này gương mặt nhỏ của bé gái toàn là tro bụi nhưng cũng không thể che giấu được vẻ thanh tú của nàng.

Nhất là hai mắt linh động, mặc dù tràn ngập bi thương nhưng vẫn rất đẹp, khiến cho người nhìn thấy đều muốn bảo vệ.


Rốt cục bé gái lấy hết can đảm, đi tới trước mặt Tô Tiểu Bạch, cúi người thật sâu, bái Tô Tiểu Bạch một cái.

Sau đó, bé gái dùng giọng nói non nớt, ngập ngừng nói: "Tiên nhân, ta cũng muốn mình sẽ trở nên lợi hại như ngươi, bảo vệ Thanh Dương Thôn!"
"Được, chỉ cần cố gắng là sẽ có năng lực bảo vệ thân nhân mình.

"
Tô Tiểu Bạch vuốt tóc bé gái, cười khích lệ nói.

Kha Sương và Kha Tuyết nhìn dáng vẻ khả ái của bé gái thì cũng động lòng trắc ẩn, tranh nhau vây quanh ăn ủi và khích lệ bé gái.

"Tướng công, ngươi nói xem, khi nào thì chúng ta mới sinh đứa nhỏ hả?" Kha Tuyết cười xấu xa nhìn Tô Tiểu Bạch, nghịch ngợm nói.

"Ặc! " Tính cách của nữ nhân đúng là trời sinh ra là để làm mẹ, Tô Tiểu Bạch hơi bất đắc dĩ.

Mà các thôn dân trong Thanh Dương Thôn ben nhìn thấy cảnh này thì đều cười to lên, giống như là đã quên mất cảnh tượng bi thương vừa rồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui