Editor: Vân Khinh
Làm sao mà ngay cả Phó Âm Sênh cũng bị cô ta mê hoặc rồi!
Trong lòng Tống Từ loạn hết lên, ăn cũng không ngon, vốn dĩ rất muốn ăn uống thoải mái, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt liếc mắt đưa tình của Phó Âm Sênh, liền nuốt không trôi.
Cuối cùng vẫn là nghiêng đầu đi, nữ nhân từ trước đến nay xinh đẹp thẳng thắn cũng chịu không nổi ánh mắt đó, khuôn mặt nháy mắt ửng đỏ lên: "Cái đó, cô trước tiên đừng nhìn tôi như vậy, tôi ăn không vô."
Phó Âm Sênh lập tức nghe lời thu hồi tầm mắt, thống khoái gật đầu: "Cô ăn cô ăn đi, tôi không nhìn cô nữa."
Tống Từ: Xong rồi xong rồi, Phó Âm Sênh đây là đối với cô rễ tình đâm sâu rồi đi.
Bằng không vì sao lại nghe lời như vậy.
Tống Từ nhịn trong chốc lát, vẫn là thủ hỏi cô: "Phó Âm Sênh, cô còn nhớ rõ, tôi đã có bạn trai."
"Nhớ rõ, không phải cô nói bạn trai của cô là kim chủ đó sao?" Phó Âm Sênh nghiêng đầu nhìn chăm chú vào cô ta, đôi mắt sáng ngời, ngay cả thân ảnh ngược của Tống Từ cũng hiện rõ, thời điểm Phó Âm Sênh nghiêm túc nhìn vào một người, liền cho người ta sinh ra cảm giác toàn tâm toàn ý.
Mà hiện tại, Tống Từ cũng có loại cảm giác này.
"Không phải kim chủ, là chân ái." Tống Từ chủ động nắm lấy tay Phó Âm Sênh: "Đêm nay bạn trai tôi có tổ chức một buổi tiệc, có rất nhiều thanh niên tài tuấn, tôi mang cô đi cùng, cô ngày thường rất ít tiếp xúc với con trai, cho nên không biết mình thích mẫu người như thế nào là chuyện bình thường."
Trong nội tâm Tống Từ bây giờ là: Cho dù cô không biết tính hướng của bản thân, nhưng cũng đừng bẻ cong tôi chứ!
Nhưng Tống Từ lại không dám nói trắng chuyện này ra, chỉ có thể tất tả giúp cô tìm bạn trai mà thôi.
Phó Âm Sênh suy tư trong chốc lát, cảm thấy rằng nên cột bản thân vào cùng một chỗ với Tống Từ, thì mới có thể lấy được tín nhiệm của cô ta, bằng không đột nhiên nhắc đến chuyện quá khứ với cô ta, Tống Từ nhất định sẽ nghi ngờ.
Cô ta hơi ngốc một chút, chứ không phải không có đầu óc.
Vì thế, đôi môi xinh đẹp của Phó Âm Sênh gợi lên một độ cung xinh đẹp, đôi mắt cong cong, nhìn cô ta: "Được đó, tôi cũng muốn biết bình thường cô thích chơi cái gì."
"Đúng rồi, lúc trước tôi ở Dư Thành, có mua cho cô một món quà nhỏ, cô ngàn vạn lần đừng ghét bỏ nha."
Tống Từ vẻ mặt chết lặng tiếp nhận lắc tay kim cương Phó Âm Sênh tặng, cô ta càng thêm xác định là Phó Âm Sênh có ý với mình.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...