-Sao tôi cứ có cảm giác khắp nơi trên cơ thể của tôi đang hấp thụ một luồng sức mạnh kì lạ từ mọi phía thế nhỉ? Hay là do ảo giác thôi?-Không phải ảo giác đâu, thực sự thì cơ thể anh đang tiếp nhận mana từ chúc phúc của hành tinh này đấy, nói sao nhỉ...!À có thể nói là do nồng độ mana dày đặt trên hành tinh này mà mọi sinh vật sống khi đến đây đều được hưởng lợi ích do mana sẽ len lỏi vào trong cơ thể khiến mọi sinh vật sẽ trở nên khỏe mạnh hơn.
Có thể gọi nó là một loại chúc phúc của Narcya vậy, ngoài đó ra còn có chúc phúc về ngôn ngữ, như tôi với anh hiện tại đấy, cả 2 đều dùng ngôn ngữ khác nhau nhưng lại có thể hiểu hoàn toàn những gì người kia đang nói với mình.
Lượng mana ở đây có thể giúp sinh vật dễ thức tỉnh hơn nữa.-Ra thế...!Chắc mọi sinh vật ở nơi đây đều rất mạnh đúng không?-Đúng thế, nếu so với thế giới của anh thì nó đúng như vậy! Hai con Orge mà tôi vừa giết lúc nãy chắc hẳn là một loại quái thú khó nhằn ở thế giới của anh nhưng nó thuộc về cấp bậc thấp kém nhất ở Narcya.
Cấp bậc của quái thú, sinh vật ở đây rất đa dạng, gồm nhiều tầng lớp như Elite, Alpha, Immortal, Warden,...!Bọn chúng đều sở hữu sức mạnh rất kinh khủng, ví dụ như Warden, bây giờ nếu lấy một con Warden yếu nhất ở Narcya và đưa nó tới nơi anh từng sống, tôi dám cá rằng một mình nó có thể hủy diệt cả nền văn minh ở đó mà không ai có thể ngăn cản.
Anh nên cẩn thận khi sống ở đây, tránh giáp mặt với những sinh vật có vòng sáng trên đầu càng xa càng tốt, từ Elite trở lên chúng đều có vòng sáng đó.
Mà tốt hơn hết là anh không nên động tới bất cứ sinh vật nào ở đây nếu chưa đủ khả năng, những con vật chưa thức tỉnh hoặc bẩm sinh là loài không thể thức tỉnh vẫn rất khỏe mạnh đấy! Có thể áp dụng những cấp độ đó lên con người luôn.Thakras gật gù, im lặng một hồi rồi quay sang nhìn Kyeira.-Cô thuộc về cấp độ nào? Tại sao cô cứ mang cái che mắt đó thế?Kyeria bỗng nhiên giật mình, đỏ mặt và nói to giọng có vẻ hơi lắp bắp với Thakras.-Gì...!gì thế?! Anh có biết là hỏi nhiều chuyện cá nhân của con gái là bất lịch sự lắm không?Thakras nhún vai, thở dài.-Không nói thì thôi tppo chỉ thắc mắc chút thôi mà.
Thôi vậy, cảm ơn cô đã cho tôi biết nhiều thứ đến vậy, tôi cũng nên bắt đầu đi làm quen với nơi này rồi.Kyeira ngại ngùng một lát rồi lấy ra một viên đá màu xanh lục từ vòng trữ vật của cô ấy và đưa cho Thakras.-Không có gì! Cầm lấy đi, nó là thiết bị liên lạc của tôi đấy, nếu có khó khăn hay có gì muốn hỏi thì cứ tự nhiên liên lạc với tôi, cứ nắm chặt nó rồi nghĩ trong đầu tên của tôi là được.-Vâng! Tôi nhớ rồi!Kyeira bước ra xa, dùng tay vẽ một vòng tròn phép trên không khí rồi bước qua đó.
Cô ấy chợt dừng lại rồi nói to.-Quên không nói với anh! Con người trên hành tinh này không hề đáng tin đâu nhé, và nên nhớ, gần như tất cả mọi sinh vật ở đây đều có ác cảm với con người, anh cẩn thận đấy!-Được rồi! Cám ơn cô!Kyeira bước vào vòng tròn phép, nó từ từ thu nhỏ lại.
Bỗng nhiên Kyeira thò một cánh tay ra khỏi vòng tròn, chỉ về hướng Thakras và nói vọng ra từ bên trong đó.-Nhớ đấy! Không được tin bất cứ ai! Nhớ kĩ đấy! Nhớ liên lạc đấy! Nhớ chừa đồ ăn cho tôi luôn nhá!-Được rồi mà...Kyeira biến mất cùng vòng tròn phép ấy để Thakras lại một mình.Anh ta lại trưng ra bộ mặt chán nản rồi quay trở lại bên trong hang động, lấy ra một cái cuốc chim chuyên dụng từ trong vòng trữ vật rồi ra sức gõ rời những mỏ đá mana đang phát sáng.
Những phiến đá mana khi được gõ thì chúng phát ra ánh sáng mạnh hơn rồi duy trì như thế một lúc lâu mới trở lại với độ sáng ban đầu.
Thakras nhặt một mảnh vừa tay hình thoi thuôn dài, gõ nó vào những mỏ khác để làm một cái đèn cầm tay dù anh đã có đèn pin dự phòng.
Anh ta cầm nó rồi đi sâu vào trong, đến nơi con Orge chết để thu thập những thứ mà nó mang theo.*CHÍT CHÍT CHÍT*Không ngờ khi đến nơi có bộ xương hai con Orge thì những vật phẩm rơi ra từ nó đều bị lũ chuột có răng phát sáng gặm nát, Thakras chạy tới xua đuổi bọn chúng đi và nhặt cái lưỡi rìu còn sót lại trong đống đồ vật bị gặm nát.
May mắn là lũ chuột ấy rất nhút nhát, chúng chạy trốn ngay lập tức khi phát hiện Thakras đến gần, nhiều con miệng còn đang ngậm những viên đá mana cũng ngay lập tức nhả ra rồi chạy thục mạng khắp nơi.Thakras lấy một cái xương dài rồi ra sức đập vỡ phần đầu của xương để làm cái cán rìu nhưng đập mãi nó vẫn không có một vết nứt nào.
Anh ta bèn lấy nó đập vào những mỏ đá mana thì nó dễ dàng bị vỡ ngay lập tức.
Anh lấy lưỡi rìu tra vào cán rồi cầm nó đi vào sâu bên trong, nơi đây chẳng có gì ngoài một hang động tối và dài, ngoài những con chuột ăn mọi thứ có chứa mana ra thì chẳng có gì nguy hiểm, thích hợp để lưu trú lại.
Có vẻ cái hầm ngục này chỉ có 2 con Orge đấy thôi.Ra bên ngoài, anh dùng cái rìu đó chặt những cái cây ở gần miệng hang động, lấy những khúc dài để làm cửa, do miệng hang động chỉ cao quá đầu anh ta một tí nên không tốn mấy sức để làm một cái cửa có thể che hang động lại.
Ngoài cửa ra, anh ta còn làm thêm một chiếc giường từ cành cây và lá để sâu bên trong hang, anh còn không quên dự trữ khá nhiều những cây củi khô để gần miệng hang phòng trời tối hay có việc cần.Loay hoay một lát trời cũng đã tối dần, lúc này anh mới có thể nhìn rõ hơn màu săc của những hành tinh lân cận do chúng phát sáng về đêm, chúng khá giống Trái Đất.
Cảnh tượng bầu trời ban đêm rất đẹp và đồng thời cũng rất đáng sợ vì kích thước to lớn của những hành tinh lân cận đó.
Do hoạt động trong một thời gian dài liên tục nên Thakras vừa mới ăn đồ ăn từ vòng trữ vật rồi ngả lưng trên chiếc giường tự làm đã ngủ thiếp đi rất nhanh.Lần này vẫn lại là một giấc mơ kì lạ, trong mơ Thakras nhận thấy mình đang nói một ngôn ngữ rất lạ không thể hiểu được và đang bị trùm một bao vải trên mặt không thể thấy gì cả ngoại trừ ánh sáng le lói của lửa, chân tay bị cố định trên ghế không thể di chuyển, nơi anh đang bị trói có một mùi hôi thối, ẩm thấp rất khó chịu.
Tiếng nói lạ từ một người đàn ông vang lên như đang tra hỏi anh nhưng anh không thể nào hiểu được thứ ngôn ngữ ấy và quan trọng hơn là anh ta còn không thể nào điều khiển cơ thể mình trong giấc mơ.*BỤP*Thakras cảm nhận được rằng mình bị một vật gì đó đập khá mạnh từ đằng sau gáy và giấc mơ kết thúc ở đó.
Anh giật mình tỉnh giấc ở hiện thực thì anh ta nhận thấy đầu mình bằng một cách nào đó đã trượt khỏi giường và đập gáy vào vách tường bên cạnh khiến anh đau điếng.-"Không hiểu sao mình cứ mơ kiểu này hoài vậy ta?!"*GRRR...!HÚ...*Tiếng sói hú giữa khuya khiến Thakras ớn lạnh, sợ run cả người, lâu lắm rồi anh ta mới cảm nhận được có sự đe dọa khủng khiếp khiến anh cảm thấy sợ đến như thế.
Tiếng sói nghe như thể được phát ra từ một nơi vô cùng xa nhưng hiệu quả gây sợ hãi của nó lớn đến không ngờ, Thakras do chịu ảnh hưởng từ nó mà toàn thân vô lực, tay chân run lẩy bẩy không thể kháng lại được, anh bỗng ngã gục xuống do đôi chân đã không còn nghe lời mình nữa.
Cảm giác như trọng lực xung quanh cơ thể anh đã tăng lên gấp mấy lần.
Khoảng một lúc sau Thakras mới hồi phục và hoạt động bình thường trở lại.-"Là tiếng của quái thú cấp cao à? Debuff từ tiếng hú của nó đáng sợ thật."Thế là một đêm đầu tiên trên Narcya đã trôi qua yên bình.......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...