Sư Tôn Xin Lỗi Là Ta Sai


Lần này đến lượt Thiên Phong Dật phản kích.

Thiên Phong Dật ngiêng mình lướt nhanh về trước chĩa thẳng mũi kiếm về Hướng Minh Uyên.

Hướng Minh Uyên đưa kiếm ngang vai đỡ kiếm.

Rồi cứ vậy nà đánh, người đánh người đỡ, bất phân thắng bại.

Cả hai tuyệt không có cơ sở nào.

Đột nhiên Thiên Phong Dật dùng linh lực đẩy y về sau chạm sát mặt hồ.


Thiên Phong Dật dùng kiếm hất nước về phía Hướng Minh Uyên buộc y phải đưa tay ra che, khuất tầm nhìn.

Thiên Phong Dật trực tiếp ra chiêu một mũi kiếm sắc nhọn đâm thẳng về trước, Hướng Minh Uyên không kịp tránh đành dùng đến chiêu thức Túc Tửu Hoa Quân tăng sự nhanh nhẹn mà tránh qua một bên.

Trong một khoảng thời gian ngắn vận linh lực tới 2 lần, sử dụng 2 chiêu thức khiến linh khí hao tổn nhanh chóng.

Y mệt mỏi chống kiếm xuống mặt đất sư thế nửa đứng nửa quỳ một tay đưa lên đỡ trán.

Lảo đảo, đứng còn không vững.Các vị trưởng bối và tôn thượng ngồi trên đài phân nửa đều cho rằng Thiên Phong Dật sẽ nhanh kết thúc trận đấu và dành vị trí đầu bảng.

Một số người thì lại có ý kiến khác, nhưng nói chung tất cả đều cho rằng Hướng Minh Uyên sẽ thua.

Tinh Mộng ở gần sàn đấu cũng không tránh khỏi sốt ruột khi nhìn thấy Hướng Minh Uyên bị yếu thế.Hướng Minh Uyên từ từ hồi phục trạng thái, đứng vững thu hồi kiếm vào vỏ.

Tuy hô hấp vẫn có chút khó khăn nhưng rất sớm đã lấy lại cân bằng.

Thiên Phong Dật nhìn y, giọng nói giả tạo đáng ghê tởm :"Sư huynh, huynh có sao không?" Tỏ tra vẻ lo lắng.Đến lúc này Hướng Minh Uyên đã thật sự xác định đây chính là mặt trái của nguyên tác.nếu không đặt bản thân vào vị trí của người khác, nếu không cố mà tìm hiểu họ thì trong mắt chúng ta họ chỉ là những con người ích kỷ, xấu tính, khốn nạn đến đáng thương.

Hướng Minh Uyên không nói không rằng, đem Loạn Bích đã nhiều năm không dùng đến lấy ra ung dung thổi một khúc nhạc.

Điệu nhạc êm ái du dương, khiến đối phương mất cảnh giác.


Rồi đột nhiên đoạn điệp khúc thổi lên một loạt những nốt thăng trầm không rõ ràng.

Từ trên rơi xuống một loạt những chưởng linh lực, thật giống mưa sao băng.

Tất cả đều nhằm vào sàn đấu mà hết sức công phá.Thấy tình hình có chút bất ổn các vị tôn thượng cũng bồn chồn theo, nhất là Túc Huyền Quân trên gương mặt hiện rõ sự lo lắng.Màn khói trắng phủ dày đặc địa điểm thi đấu, đến khi khói tản hết đã thấy Hướng Minh Uyên ngự trên kiếm lơ lửng giữa không trung.

Ánh mắt quân tử cương trực nhìn cuống dưới.

Về phía Thiên Phong Dật do sàn đấu bị đập nát toanh may mắn vẫn đứng vững được trên một mỏm đá nhỏ.Hướng Minh Uyên lại lần nữa đưa sáo lên thổi, không để y được như ý Thiên Phong Dật có ý nhảy bật lên, nhưng chưa kịp nhảy lên thì bị Hướng Minh Uyên không biết từ lúc nào khóa chân rồi!!Hóa ra lúc màn khói vẫn còn dày đặc đã kịp thổi lên một nhịp sáo nữa tạo ra những đóa bạch liên(*) bằng đá quấn chặt cổ chân.(*)Bạch liên : hoa sen trắng.Thiên Phong Dật cố thế nào cũng không thể phá vỡ chúng.

Hướng Minh Uyên từ từ lại gần y, trên mặt nở nụ cười tự đắc :"Sư đệ, thế nào? Đã chịu thua chưa?"Thiên Phong Dật quyết không phục :"Hừ, trận này còn chưa kết thúc mà."Bên dưới 2 tiểu đồ đệ đang đấu khẩu, trên đài đương nhiên Túc Huyền Quân vô cùng khó chịu.

Sắc mặt đã chuyển biến khẽ cau mày, xung quang đều tỏa ra sát khí.

Đến cả 2 vị trưởng bối kia cũng phải kiêng dè.Hướng Minh Uyên đưa đưa sáo lên gần miệng khẽ nói :"Sư đệ mau chịu thua đi, nếu không chỉ cần ta thổi một tiếng sao nữa thôi đệ sẽ bị tảng đá đó kéo chìm xuống đáy hồ mà chết a~."Nghe câu này Thiên Phong Dật sợ dựng tóc gáy nhưng vẫn do dự không chịu nhận thua.


Lúc Hướng Minh Uyên chuẩn bị thổi sáo thì Túc Huyền Quân lên tiếng :"Đủ rồi! Trận đấu kết thúc, thắng bại đã rõ!" Aiyo sư tôn này là muốn bảo vệ đệ tử thân yêu đây mà.Túc Huyền Quân tuyên bố kết thúc, những đồng môn.

ở phe Tinh Mộng và Hướng Minh Uyên đều hò reo vui mừng.

Còn Thiên Phong Dật được một vài vị đồng môn giúp kéo lên phá đá khóa chân.Nhưng chưa vui mừng tự đắc được bao lâu, đột nhiên từ sau phát đến một loạt kiếm khí, Hướng Minh Uyên có hơi bất ngờ nhưng vẫn kịp tránh né.

Phía kiếm khí phát ra bước ra một nữ tử nhỏ nhắn nhưng thần thái ngút trời bước đến.

Đây chính là Thủy Yên - Đệ tử đã xuất sư của Túc Huyền Quân.Túc Huyền Quân nói :"Đây là Thủy Yên, trận lúc nãy chỉ là chung kết phụ, lần này mới đánh thật." Ngừng vài giây y lại nói tiếp :"Hướng Minh Uyên nếu ngươi đánh thắng được Thủy Yên xem như ngươi qua ải đứng đầu bản xếp hạng, ban thưởng trang bị cấp cao.

Còn nếu ngươi thua, xem như hôm nay chưa có bài khảo sát nào cả."WTF?!Đùa à?!Người ta đánh nhau mệt bở hơi ra rồi lại còn chơi kiểu này có cho người ra sống tiếp không thế!!! Ngươi thật ác a s.ư.t.ô.n!!!!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận