07
Nhiều người không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, thậm chí còn trầm trồ trước màu sắc khác thường của bầu trời, họ gọi màu đỏ bất thường này là "lãng mạn đẫm máu" và thu hút nhiều cặp đôi đứng ra đường chụp ảnh.
“Các ngươi còn đứng tại đây làm gì! Mau về nhà! Xác sống xuất hiện!” Màn hình led trên cao đột nhiên truyền đến tiếng kêu của một người đàn ông, hắn hoảng sợ chạy qua camera, lao thẳng vào cửa hàng gần đó rồi vơ hết đồ ăn được vào túi.
"Bây giờ vẫn còn có trò chơi khăm trẻ con như vậy. Có xác sống à? Nói là có người ngoài hành tinh còn hơn!"
"Chắc là một blogger bịa chuyện để kiếm fame!
Người trên đường căn bản không thèm để ý người đàn ông kia nói gì, nhưng tôi và Trần Tụng lại nhíu mày, người đàn ông kia hiển nhiên cũng sống lại, hơn nữa việc sống lại của hắn tựa hồ vừa mới xảy ra, căn bản không có chuẩn bị vật tư gì trước.
“Trần Tụng, rốt cuộc khi tận thế đã xảy ra cái gì, vì sao mọi người lại lần liền trọng sinh.” Tôi cảm thấy việc trọng sinh không xác định này khá nguy hiểm, những công nhân đã làm cho chúng tôi cùng thôn dân xung quanh, một khi có người trọng sinh trở về, liền biết chúng tôi tăng cường phòng ngự là vì cái gì đến lúc đó tòa nhà này sẽ trở thành đối tượng cho mọi người, kể cả có tăng thêm lớp chắn cũng không ngăn cản được công kích của nhiều người như thế.
“Tôi đã thuê hết thang ở thành phố về đây, trời tối đã đến chỗ mặt hồ, cho dù có người trọng sinh thức tỉnh, cũng rất khó đánh tới đây, huống chi tốc độ khuếch tán virus xác sống cực nhanh, khả năng bọn họ còn không có tới kịp thức tỉnh đã biến thành xác sống.”
Trần Tụng an ủi tôi vài câu, nhưng đôi mắt hắn vẫn luôn theo dõi phía ngoài, hiển nhiên khẩn trương hơn so với tôi.
Tối đến, tất cả bốn người đều ngủ ở trong phòng khách, đang mơ mơ màng màng thì nghe được tiếng ồn ào ngoài tiểu khu.
“A! Cứu mạng! Có quái vật cắn người!” Một giọng nữ truyền từ xa tới, trên áo đã bị nhiễm hồng, bàn tay ấn chặt miệng vết thương, không ngừng chạy như điên.
Ngay sau có một người đàn ông theo đuổi không bỏ, hơn nữa hắn hành động cực nhanh, hai ba bước liền nhảy tới trước ô tô, trực tiếp nhào tới từ sau lưng người phụ nữ kia.
“Sao khả năng hành động của chúng nó lại trở nên nhanh như vậy, tôi nhớ rõ chúng đều là di chuyển chậm rãi, hơn nữa lúc này cũng không đúng.”
Từ kính viễn vọng, tôi nhìn thấy miếng thịt ở sống lưng người phụ nữ kia bị xé xuống một cách hung bạo, chỉ chốc lát sau, vài kẻ có bộ dáng quái dị đi lên vây quanh, trực tiếp xé tạc tứ chi của người phụ nữ.
“Giết người rồi! Giết người!” Một ông lão ra ngoài bán rau khi nhìn thấy cảnh tượng này đã hét lên, mấy kẻ có cái bộ dáng quái dị kia lập tức vây quanh và trực tiếp cắn đứt cổ ông.
Chỉ là động tác của bọn chúng lúc này dần dần chậm lại, giọng từ hưng phấn chuyển sang rên rỉ.
“Xem ra hiện tại mới là lúc phát tác virus xác sống.” Trần Tụng đối một màn này cũng không xa lạ, rất nhiều người ở giai đoạn đầu cảm nhiễm virus xác sống đầu vẫn giữa được sự tỉnh táo, chỉ là sẽ trở nên vô cùng dễ giận khát máu, hơn nữa năng lực hành động của bọn họ sẽ nhanh hơn bình thường mấy lần, càng thêm nặng bản tính khát máu của bọn họ.
Nhưng chờ sau khi virus xác sống bao phủ toàn thân, hành động của bọn họ liền sẽ trở nên chậm chạp, dần dần trở thành một cái xác sống cấp thấp chỉ biết ăn thịt.
“Hóa ra xác sống còn phân cấp bậc!” Tôi cảm thấy đời trước mình chết quá sớm, căn bản không biết mạt thế lại nhiều nguy hiểm, nếu không phải Trần Tụng trọng sinh trở về, chỉ sợ lần này tôi trọng sinh tuổi thọ cũng không kéo dài.
08
Bầu trời dần dần sáng hơn, nhưng màu đỏ trên mặt đất lại không thể rửa sạch, lần này không ai nói đó là một màu đỏ lãn mạn.
“Trong thành phố đang xảy ra bạo loạn. Mọi công dân nên ở nhà và đợi cho vụ việc kết thúc.” Một cảnh báo quốc gia được phát trên TV, nhưng các cuộc bạo loạn thường xuyên ở khắp mọi nơi vẫn tràn ngập toàn bộ nền tảng trực tuyến.
Người ta cướp siêu thị, đại lý ô tô, hiệu thuốc, thậm chí có người không nhận ra cuộc khủng hoảng đang đến gần và coi đó như một lễ hội hóa trang.
Họ lao vào tiệm vàng và bỏ hết số trang sức bằng vàng vào túi. Tôi nghĩ những người này thật ngu ngốc, trong ngày tận thế tiền là thứ vô dụng nhất, tôi đoán số vàng này chỉ có thể sử dụng khi họ tự sát bằng cách nuốt vàng.
Chỉ sau hai giờ, virus xác sống đã im lặng lan ra cả khu phố, họ hoàn toàn biến thành những cái xác không hồn đi khắp nơi.
Tiểu khu nơi chúng tôi cũng có mười mấy xác sống, tất cả đều là cấp thấp, tình huống nhìn qua còn tính là lạc quan.
“Khu vực công trình giai đoạn 3 chỉ có một nhà chúng ta cư trú, căn bản không có ai khác, số lượng xác sống tự nhiên sẽ ít, nhưng ở khu vực giai đoạn 1, 2 thì chưa chắc, nơi đó dân cư đông đúc, nhân số cảm nhiễm sẽ nhiều hơn.”
Trần Tụng nghe loáng thoáng bên ngoài tiếng kêu thảm thiết cùng âm thanh xe cộ va chạm, cảm thấy tình hình so với chúng tôi nghiêm trọng hơn nhiều.
Rất nhiều người dùng máy bay không người lái chụp ảnh, quay video cầu cứu trên các nền tảng xã hội.
May mắn trước một ngày chúng tôi đã dùng giấy dầu che đậy vườn rau, cho dù có máy bay không người lái chụp đến cũng chỉ có thể nhìn thấy một hiện trường thi công chưa hoàn thành.
Trần Tụng đoán không sai, trong tiểu khu giai đoạn 1, 2 tình huống nghiêm trọng hơn nhiều, xem từ trên video, có ít nhất trăm xác sống du đãng ở trong tiểu khu, có một đôi phu thê không kịp đóng cửa xe đã bị xác sống bắt được và xé nát ở trước mắt mọi người.
Thậm chí loại cảm nhiễm này đã khuếch tán vào trong phòng, có vài người biến thành tang thi trực tiếp từ trên ban công rơi xuống, sau khi ngã gãy tay chân, còn nằm rạp bò trên mặt đất.
“Em hai, tình huống nhà em thế nào, ngày hôm qua có người sửa sang nhà, hiện tại em ở trong đó sao? Nếu vậy thì nhanh chóng trở về chỗ của bọn anh đi. Trong nhà có cơm ăn áo mặc, so với bên đấy còn tốt hơn. ”
Bố tôi nhận được tin nhắn WeChat từ anh cả của mình và ông ấy bị choáng ngợp bởi sự quan tâm hiếm có này.
“Chú ơi, đừng tin hắn, người khỏe mạnh ở mạt thế cũng là đồ ăn, hắn kêu chú qua đi chưa chắc là cho chú ăn, có lẽ là muốn ăn chú đấy, cháu vừa mới chú ý tới có một trận máy bay không người lái vẫn luôn bay quanh chung cư, rõ ràng là muốn tìm chúng ta.”
Trần Tụng cho ba tôi nhìn hình ảnh giám sát, máy bay không người lái ngoài kia là của anh họ tôi, còn là quà mừng năm mới bác cả buộc ba mẹ tôi tặng cho con trai ông ấy.
"Thật quá đáng. Mới ngày đầu đã nhắm vào gia đình chúng ta. Giết chúng ta ở kiếp trước còn chưa đủ. Kiếp này lão còn muốn giết chúng ta nữa sao?"
Mẹ tôi vô cùng tức giận khi nhìn thấy cảnh tượng đó, lôi cả tổ tiên ba đời của bố tôi ra mắng một lượt.
Tôi biết rằng những người này sẽ không bỏ cuộc nếu không trả lời họ, vì vậy tôi đã lấy điện thoại di động của bố tôi và gửi tin nhắn WeChat cho bác tôi bằng giọng điệu của ông.
"Anh ơi, bên đó đang xây dựng. Làm sao có người ở đây được? Hiện tại em đang ở trong căn nhà gỗ, bên ngoài luôn có hai con quái vật lảng vảng. Bọn em căn bản không thể ra ngoài được."
Ngữ khí tôi thành khẩn lại nôn nóng, bác cả hoàn toàn tin nên tiến thêm một bước dụ dỗ ba tôi.
"Vậy thì cậu phải nhanh chóng chạy trốn. Nhà của cậu là một căn nhà gỗ. Nếu lũ quái vật này xông vào liệu cậu có còn sống không? Tìm thứ gì đó để bắn vào đầu hai tên này đi. Hãy nhanh chóng tập hợp lại đây."
“Đúng rồi, tất cả đồ vật đem trong nhà có thể ăn đều mang đi, không thể lưu lại ở nhà trệt cho người ngoài chiếm tiện nghi.”
Bản tính tham lam của lão lộ rõ, ta nhìn máy bay không người lái trong camera giám sát, cảm thấy nó còn quay tiếp thì bí mật của một nhà ba người chúng tôi sớm muộn gì cũng bại lộ, đã như vậy tôi chỉ có thể chủ động xuất kích.
09
Tôi đem máy bay không người lái mua được lần lượt giấu ở trong những tòa nhà chưa xong khác, trong đó một chiếc cách nhà bác cả đặc biệt gần.
Tôi điều khiển nó không ngừng xoay quanh đám xác sống, tiếng vang thật lớn rất nhanh đã hấp dẫn sự chú ý của những cái xác sống này.
“Ngao ô!” Đám xác sống không ngừng rống giận, bọn chúng đi theo âm thanh máy bay không người lái phía trước, rất nhanh đã tới cửa tòa nhà giai đoạn 1 của bác cả.
“Phanh phanh phanh!” Thi đàn không ngừng va chạm vào của lớn, chẳng mấy chốc đã đâm một cái lỗ to ở cửa, ổ khóa yếu ớt cũng vào lúc này bật ra.
“Anh cả, nhà các người điên rồi có phải không! Không phải anh đã để máy bay không người lái kiểm tra tình hình gia đình lão hai sao? Tại sao nó lại thu hút tang thi? Bây giờ chúng ta nên làm gì đây!"
Chú ba từ trên ban công ló đầu ra, nhìn đến dưới lầu rậm đám xác sống đi theo sau máy bay không người lái, nghĩ con trai bác cả thao tác sai lầm, bảo hắn nhanh chóng dùng máy bay không người lái đưa xác sống đến nơi khác.
“Cậu ba, cái này không phải cháu điều khiển!” Con trai bác cả cũng luống cuống, vì có thể đem xác sống hấp dẫn đến nơi khác, hắn buộc phải đem máy bay không người lái giám sát nhà tôi trở về,đáng tiếc tại khúc cua lại đụng vào góc tòa nhà, nhanh chóng nổ tung.
Tiếng nổ mạnh hấp dẫn sự chú ý của xác sống, làm những cái xác sống đó tạm thời ngừng hành động tông cửa, nhưng chúng cũng không có rời đi, mà là ở gần khu vực cửa lớn. Đọc thê𝑚 𝑛hiề𝐮 tr𝐮yệ𝑛 ở ﹙ Trù𝑚T r𝐮yệ𝑛﹒V𝑛 ﹚
Nhân cơ hội này tôi đem máy bay không người lái bay hướng lên trên, làm nó dừng lại ở góc chết cửa sổ nhà bác cả.
“Ba, hiện tại làm sao bây giờ? Chúng ta là lầu 4, nếu xác sống tiến vào, khẳng định sẽ tấn công chúng ta đầu tiên.”
Con trai bác cả sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Lúc đầu, gia đình họ chọn căn nhà lớn nhất trong ba người, nhưng họ không ngờ sự việc lại xảy ra lúc này lại trở thành mối nguy hiểm tiềm ẩn.
“Chú ba, nơi này chỉ sợ thủ không được, hiện tại ba người bọn anh đang chuyển đồ đạc đến chỗ của chú, chú mau chuẩn bị mở cửa cho bọn anh đi.
Bác cả quyết định nhanh chóng di chuyển lên nhà chú ba ở tầng cao nhất, nếu gặp chuyện gì còn có thể chạy lên sân thượng.
“Anh à, em không mở được cửa, cửa đã bị đồ đạc chặn lại không thể di chuyển, nếu không anh đi nhà chú tư đi, nó ở tầng 9 cũng rất an toàn.”
Chú ba ngay lập tức từ chối đúng như dự đoán của tôi, con trai cả của gia đình chú luôn coi mình là con cả phải quyết định mọi việc, để nó vào chắc chắn không phải là điều tốt.
Còn chú Tư thậm chí còn giả chết trong nhóm và hoàn toàn không có ý định để ý tới chuyện này.
“Cái lũ vô tâm, các người quên ai đã nuôi mình lớn rồi sao? Sao các người dám làm vậy với tôi? Sau khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ xử lí mấy người.“
Cả nhà bác cả chỉ có thể đem sô pha cùng tủ đổ chặn cửa cầu thang, hy vọng có thể ngăn cản xác sống.
Vợ bác cả lén lút từ trong nhà lấy ra một miếng thịt, ném vào vị trí nửa trên tầng 8.
Tôi lập tức hiểu gia đình này có ý gì, tầng 9 là nơi ở của chú bốn, nếu có xác sống xông vào, nhất định sẽ bị mùi thịt hấp dẫn mà chạy thẳng đến nhà chú bốn ở tầng 9 trước.
"Ba, xem ra ngoài việc bắt nạt ba bọn họ còn không đoàn kết."
Tôi đem máy bay không người lái đậu ở ban công tầng sáu, tiếp tục quan sát động tĩnh tòa nhà này.
Bởi vì vài vị chú bác quá độc đoán nên toàn bộ căn chung cư chỉ có mấy nhà bọn họ, điều này giúp tôi tránh làm tổn thương những người vô tội.
Khi màn đêm buông xuống, đám xác sống di chuyển ngày càng nhanh và toàn bộ tiểu khu tràn ngập những tiếng gầm rú không ngừng.
Tất cả chúng tôi tập trung trong phòng khách chỉ thắp một ngọn đèn nhỏ để bảo đảm những người khác sẽ không phát hiện chúng tôi.
Tôi điều chỉnh vị trí của một số máy bay không người lái khác để quan sát tình hình trong tiểu khu, vẫn còn khoảng một nửa số phòng còn sáng và có rất nhiều người sống sót.
“Lâm Hiểu, hãy để máy bay không người lái của em hạ cánh gần đó. Tôi đã xâm nhập thành công hệ thống giám sát của tiểu khu này và có thể kiểm tra tình hình xung quanh.”
Trần Tụng cảm thấy máy bay không người lái động tĩnh quá lớn, thời điểm hấp dẫn xác sống rất hữu dụng, nhưng dùng để kiểm tra thường ngày quá dễ thấy.
Sau khi vật lộn cả buổi chiều, cuối cùng anh cũng đã phá được bức tường lửa giám sát của tiểu khu và nắm quyền quan sát tất cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...