Sáng sớm hôm sau, Hải Như Nguyệt đưa mắt nhìn qua, Tề Nhạc đi, ngồi xe
Cơ Đức rời đi. Thậm chí Hải Như Nguyệt không có hỏi Tề Nhạc muốn đi đặc
huấn ở chỗ nào. Không biết vì cái gì, nàng cảm giác mình tín nhiệm Tề
Nhạc lần đầu tiên. Nàng lại có cảm giác đặc thù, Tề Nhạc không còn là Tề Nhạc trước kia, hắn biến đổi, hơn nữa là biến thành hy vọng nàng muốn
nhìn thấy nhất...
Tây Tạng, Thánh Phật Tự.
Kim
quang nhàn nhạt nhanh chóng vận chuyển quanh thân thể Quản Bình, khí tức tường hòa không ngừng vận chuyển trên người của hắn, hắn xuất thân
nghiên cứu gien có thể cảm giác được thân thể của mình biến hóa, biến
hóa trong vi diệu, cho dù thần kinh của hắn nhạy cảm cũng cảm nhận được.
Lực lượng này trở nên mạnh mẽ hơn, tóc đen trên đầu của hắn biến thành
màu vàng, có lẽ nhân viên nghiên cứu yếu ớt biến thành cường đại không
tưởng tượng nổi, giống như nhìn thấy nơi sâu nhất trong nội tâm của
mình, có một cổ lực lượng không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung được.
Hào quang màu ngà sửa chậm rãi thu liễm, trong điện chỉ còn lại quang
ảnh màu vàng, Trát Cách Lỗ đại sư chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt của
hắn có hào quang kinh ngạc.
- Chấn động thật mạnh, tại sao lại thế này? Chẳng lẽ, hắn biến sao?
Hắn trong miệng Trát Cách Lỗ, hiển nhiên không phải Quản Bình trước
mặt, ánh mắt của hắn nhìn về một phương hướng, ánh mắt thanh tịnh như
nhin xuyên thấu tất cả, nhìn thấy thứ hắn muốn nhìn.
- Đúng, anh ta biến hóa rồi, ở trên người của anh, xảy ra chuyện này tôi cũng không tưởng tượng được.
Trát Cách Lỗ mỉm cười đứng dậy, đi ra bên ngoài, lúc cánh cổng nặng nề
khép lại, trong điện chỉ là kim quang chói mắt của Quản Bình, hoặc là
nói, chiến sĩ cầm tinh cẩu.
- Đại sư.
Trát Cách Lỗ vừa ra khỏi đại điện, chợt nghe có âm thanh gọi mình.
- Minh Minh, có việc gì thế?
Nhìn vẻ mặt tung tăng như chim sẻ của Cơ Minh Minh chạy tới gần mình,
trên mặt Trát Cách Lỗ nở nụ cười tường hòa. Tuy tuổi của hắn không lớn,
thậm chí so với Tề Nhạc còn nhỏ hơn một chút, nhưng hắn có được trí nhớ
cao tăng mười thế, đã sớm nhìn thấu tất cả mọi chuyện trên thế gian rồi.
- Đại sư, tin tức tốt nha. Thiên phú bản thân của chị Mạc Địch quá mạnh mẽ, nàng đã chính thức hoàn thành thứ tư vân, bây giờ bắt đầu tu luyện vân thứ năm. Chuyện này thật sự quá tốt. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta lại có thêm một chiến sĩ cường địa. Đoán chừng không qua bao lâu nữa,
nàng có thể đuổi theo Từ Đông rồi.
Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Thiên phú của Mạc Địch đúng là rất tốt, hơn nữa, nàng lại là thiên
tiên giác tỉnh giả, bởi vì cố gắng tu luyện từ đầu, cho nên huyết mạch
của thỏ đã sớm dung nhập vào người của nàng, có đương phương pháp tu
luyện Thăng Vân Quyết chính xác, tiến bộ tự nhiên là cực nhanh, nhưng cô cũng không nên lạc quan mù quáng, thành tựu của nàng hiện giờ, có thể
nói là tích lũy nhiều năm qua mà thôi, cũng không phải thành quả tương
lai. Đến vân thứ năm, tốc độ tu luyện của nàng sẽ giảm bớt, muốn vượt
qua hổ cũng không dễ dàng. Nhưng mà, nàng hiện tại, thực lực đã hơn cô
rồi, thực lực chỉnh thể Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tăng lên không nhỏ.
Minh Minh cười hì hì, nói:
- Đúng vậy a! Dù sao đến vân thứ năm, thực lực chị Mạc Địch rất khả
quan rồi. Ngài không biết chân của nàng lợi hại bao nhiêu đâu, tôi vốn
có thể ngăn cản trong chốc lát, hiện tại đã không phải đối thủ của nàng
rồi.
Trát Cách Lỗ nói:
- Cô không cần xem nhẹ
mình, tuổi cô còn nhỏ, chỉ cần cô tiếp tục cố gắng tu luyện, không qua
nửa năm, có thể đạt tới vân thứ tư. Ah, đúng, dê và chuột tu luyện thế
nào rồi?
Nghe được Trát Cách Lỗ nhấc tới Yến Tiểu Ất cùng Điền Thử, Minh Minh thở dài nói:
- Hai gia hỏa kia, Điền Thử khá tốt, tuy tốc độ tu luyện của anh ta
không nhanh, nhưng rất cố gắng. Nhưng tên Yến Tiểu Ất kia, tâm tư căn
bản không đặt vào việc tu luyện, Điền Thử đã đạt tới cảnh giới sơ vân,
nhưng Yến Tiểu Ất còn kém một chút. Đoán chừng chờ chúng ta rời khỏi đây có thể đạt tới sơ vân là không tệ rồi.
Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Cô không nên yêu cầu quá cao, dù sao đều là người trẻ tuổi, tâm tính
khó tránh khỏi có chút xúc động. Tôi nghĩ, sau này dê sẽ nhận ra vấn đề
của mình. Huống chi, lần này các người được đám thủ hộ giả phương đông
mời tham gia giao lưu cũng chưa hẳn là chuyện xấu, cũng không cần lực
lượng của dê cùng chuột. Tôi cũng có tin tức tốt.
- Quản Bình là chiến sĩ cầm tinh cẩu, anh ta không tới không được nửa tháng, làm
tôi hưng phấn nhất là, anh ta chính là chí tôn trong loài cẩu - Sư Ngao, lực lượng bản thân còn mạnh hơn các chiến sĩ cẩu các đời trước rất
nhiều. Hơn nữa, anh ta là thiên tiên giác tỉnh giả, nếu như tôi đoán
không sai, chờ các người rời đi, anh cũng có được thực lực bốn vân, sẽ
không yếu hơn Mạc Địch. Có long, hổ, thỏ, chó, gà, ứng phó hội giao lưu
chắc không thành vấn đề gì.
Minh Minh cười nói:
-
Vậy thì tốt rồi! Bọn họ mạnh hơn tôi mới cảm thấy vui vẻ. Đại sư,
chúng ta đi nhìn một chút. Yến Tiểu Ất có mấy phần e ngại với ngài, có
ngài giám sát, anh ta sẽ tu luyện chăm chỉ hơn một chút.
Trát Cách Lỗ than nhẹ một tiếng, nói:
- Minh Minh, mấy ngày qua tôi có dự cảm. Dự cảm kia cũng không khá lắm. Trong tương lai không xa, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ gặp phiền
toái cực lớn. Mà phiền toái này, là do hai người sinh ra.
Minh Minh ngẩn người, nàng có chút không rõ tại sao Trát Cách Lỗ lại nói với nàng những lời này.
- Mà một trong hai người này có cô trong đó. Tuy tôi không rõ đó là
chuyện gì, nhưng tôi hy vọng cô ổn định tâm thần của mình, an tâm thân
tự an, thân an tâm tự rộng, thân cùng tâm có rộng, chuyện gì cũng tương
cam.
Toàn thân Minh Minh hơi chấn động, nói:
- Đại sư, ngài nói, tôi sẽ mang tới phiền toái cho mọi người sao? Tôi...
Trát Cách Lỗ giơ tay lên, nói:
- Minh Minh, cô không cần gì cảm giác này mà phức tạp, cô chỉ cần nhớ
rõ trách nhiệm Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, có thể. Tất cả đều có thiên ý. Tuy phiền toái trong tương lai cực lớn. Nhưng mà, các người là thế hệ Sinh
Tiếu Thủ Hộ Thần ứng thiên mệnh sinh ra, từ khi long, hổ, cẩu ba người
này có biến hóa đặc thù, cộng thêm Tứ Tường Vân Kỳ Lân xuất hiện, có thể nhìn ra các người đã mạnh hơn Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các đời nhiều.
Nghe được năm chữ Tứ Tường Vân Kỳ Lân, trước mặt Minh Minh xuất hiện
thân ảnh của Tề Nhạc, mình đã rời đi một thời gian ngắn, từ chỗ của anh
trai biết được một ít tình huống của Tề Nhạc, trong nội tâm có chút bất
mãn nhỏ, Tề Nhạc thằng này, mình vừa đi không lâu, ngay cả điện thoại
cũng không gọi. Hừ, trong nội tâm không có tôi mà, trở về sẽ cho anh đẹp mặt. Khuôn mặt hơi đỏ lên, nghĩ đến Tề Nhạc, nàng lại nghĩ tới cảnh
trong hồ sen đêm đó.
- Minh Minh, không phải cô muốn xem chuột và dê sao? Chúng ta đi thôi.
Âm thanh Trát Cách Lỗ chen ngang suy nghĩ của Minh Minh, hai người đi tới một hướng của Thánh Phật Tự.
Còn chưa đi đến đã nghe âm thanh Yến Tiểu Ất cùng Điền Thử từ nơi tu luyện truyền ra, bọn họ nghe âm thanh hai người này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...