Ngày đông lạnh giá nhưng đêm xuân* ấm nồng, trong sân viện chật hẹp đơn sơ, cánh cửa gỗ mỏng manh không che đi được cảnh tượng kiều diễm ở trong phòng.
*xuân: chữ xuân ở đây có nghĩa lạc thú, tình dục
“... A Cửu… Đừng… Đừng như vậy mà… Không còn sớm nữa… Ưm…”
“Hôm nay là ngày nghỉ của A Xuân, sớm hay muộn cũng không sao.”
Trên chiếc giường hẹp nho nhỏ, A Cửu đang ôm phía sau Ly Xuân, một tay luồn vào bên trong áo xoa bóp bầu ngực nhỏ xinh trắng như tuyết của nàng, tay còn lại thì thăm dò vào trong làn váy, vuốt ve trên bắp đùi trắng trẻo của nàng, đồng thời còn dùng lưỡi miêu tả đường viền lỗ tai nàng, nói với nàng một cách ám muội bằng hơi thở nóng bỏng. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
Đêm hôm đó ở Minh Luân Đường, nàng hoàn toàn bị hắn làm cho ngất đi. Thân thể lần đầu giao hoan bị dày vò như vậy, cả người nàng đau nhức, mệt mỏi đến trưa hôm sau mới tỉnh lại. Cảm giác đau xót tê dại giữa hai đùi khiến cho nàng xuống giường đi lại cũng khó khăn. May mắn hôm ấy là ngày nghỉ của nàng nên không đến mức làm chậm trễ việc giảng bài. A Cửu bôi thuốc cho nàng với vẻ mặt áy náy, không dám lỗ mãng với nàng nữa, khiến nàng tạm thời an tâm, mặc cho A Cửu lại tiếp tục ôm nàng ngủ vào buổi tối.
Thế nhưng vừa qua được vài ngày, khi thân thể của nàng tốt hơn rồi, A Cửu lại bắt đầu sấn tới. Lần này hắn không miễn cưỡng tiến vào nữa, ngược lại luôn trêu chọc khiến cho nàng liên tục thở gấp rồi mới nắm tay nàng, để nàng cầm lấy vật to lớn căng cứng của hắn rồi xóc lên xóc xuống, mãi cho đến khi hắn bắn ra giữa hai chân nàng.
Ban đầu Ly Xuân cảm thấy có hơi thẹn thùng nhưng sau đó nhìn dáng vẻ khó chịu của hắn thì vẫn chiều theo. Thế nhưng qua vài lần như thế thì đến bản thân Ly Xuân cũng có chút không kiềm chế nổi.
Cơ thể của nàng đã nếm qua mùi vị của việc giao hoan, đêm đó tuy rằng đau nhưng nàng vẫn thấy sung sướng và có cảm giác được lấp đầy một cách kì lạ. Hai người mới phát sinh quan hệ, A Cửu lại không bao giờ biết đủ, luôn ôm ấp dây dưa khiến cho nàng không thể quên được những cảm thụ khó nói rõ ấy.
Thế là sau một lần mơn trớn, cọ xát kịch liệt, cuối cùng nàng không nhịn được mà dâng lên đôi môi của chính mình, kẹp chặt lấy vòng eo rắn chắc của hắn, muốn hắn tiến vào cơ thể mình một lần nữa.
Thấy nàng chủ động, A Cửu mừng như điên. Lần này sự kiên nhẫn của hắn đã đạt đến cực điểm, chậm rãi tiến lùi, không ngừng tìm tòi điểm tư mật nhạy cảm nhất trong đường hoa, cọ xát kích thích từng chút từng chút. Ly Xuân bị hắn trêu chọc đến rên rỉ không ngừng, dâm thủy tuôn ra, cả người râm ran khó chịu, trong lòng chỉ khao khát được như ngày hôm đó, bị hắn mạnh mẽ đâm vào rút ra cho đến ngất đi. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
Sau lần giao hoan say sưa thỏa thích ấy, A Cửu không còn kiêng dè gì nữa, cả ngày lẫn đêm cứ quấn lấy nàng liên tục đòi hỏi. Nàng không hiểu sao tinh lực của A Cửu có thể dồi dào đến vậy, nhưng nàng biết rõ rằng bản thân mình đã hãm sâu vào trong thú vui da thịt của tình yêu nam nữ. Trước đây nàng chưa bao giờ hiểu được trong thơ văn, hí khúc, làm sao tình yêu lại có thể khiến người ta phát cuồng đến thế; cũng không hiểu những tiểu thuyết trên đường phố, tại sao cả trai lẫn gái lại có thể trầm mê vào ham muốn xác thịt đến vậy. Nhưng lúc này, nàng đã chợt hiểu ra tất cả.
A Cửu để nàng tì vào giường rồi ưỡn mông ra, hắn đâm tới từ phía sau nàng. Cảm giác sung sướng tiêu hồn thực cốt từ nơi giao hợp của hai người lan ra khắp toàn thân, thân thể người nữ vặn vẹo như rắn, nghênh đón theo tiết tấu đầy ái muội khi nam nhân ra vào. Nàng mở rộng hai chân, ngửa đầu rên rỉ khe khẽ, hai mắt long lanh ánh nước, toàn thân tản ra sóng tình rạo rực.
“A Xuân, A Xuân…” A Cửu cúi người ôm lấy chiếc eo thon của nàng từ sau lưng, dán chặt thân thể vào nàng, thở dốc bên tai nàng, “Nàng siết ta chặt như vậy, muốn nuốt ta vào luôn phải không?”
“Ai siết ngươi? A a a…”
A Cửu thúc mạnh eo mông với đường cong quyến rũ vào hoa tâm, buộc nàng run rẩy bắn ra nhiều mật dịch hơn, co bóp sít sao, siết chặt hắn không thả. Hắn lại chậm rãi nói: “Không phải là A Xuân sao? Lần nào cũng như muốn bẽ gãy ta.”
“Ngươi… Ngươi thật xấu… Xấu quá a… A a a…”
Ly Xuân nổi giận muốn trách cứ hắn, lại bị hắn đột ngột rút ra rồi thúc mạnh vào đẩy nàng lên tới đỉnh. Lần triền miên này, A Cửu tham lam phát tiết tới ba lần trên người nàng, đợi đến khi Ly Xuân khôi phục lại ý thức thì đã là giữa trưa. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
Dù A Cửu không giỏi chuyện bếp núc nhưng nấu nước hấp chút đồ ăn thì không thành vấn đề. Hắn được thỏa mãn trên người Ly Xuân nên đặc biệt chăm chỉ, ngoan ngoãn giúp nàng vệ sinh thân thể, mua chút thức ăn. Ly Xuân bị hắn dày vò đến mềm nhũn cả người, lười biếng dựa vào lồng ngực hắn ăn cháo, chỉ cảm thấy tất cả thật quá hoang đường.
Trước đây làm sao có chuyện nàng trầm mê trong hoan ái mà ngủ đến quá trưa? Dù nàng không quá bảo thủ nhưng vẫn cảm thấy ban ngày tuyên dâm là chuyện không thể, thế mà hiện tại bản thân lại ngày ngày đêm đêm quấn quýt chẳng rời với A Cửu.
Hôm trước nàng để cho hắn chiếm lấy lần đầu của mình ở Minh Luân Đường, từ đó về sau nàng liền có khả năng từ bỏ quan điểm và mộng tưởng của bản thân vì hắn. Mẫu thân cho rằng bà ấy là một nữ nhân ngu xuẩn, mà nàng làm nữ nhi của mẫu thân, nói không chừng cũng là một kẻ ngu si mù quáng trong tình yêu, bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của một nam nhân không rõ lai lịch mà hiến thân, rồi lại bất giác dâng cả trái tim mình, có lẽ sau này sẽ là muôn đời muôn kiếp chẳng thể quay đầu.
“Suy nghĩ gì vậy?” A Cửu giơ muỗng, thấy nàng không có phản ứng gì, bèn dịu dàng hỏi. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
“Nghĩ xem sau khi ngươi khôi phục trí nhớ, có phải sẽ lập tức quên ta hay không.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...