Si đế


 
Khi tà vật cứng rắn kia va chạm từng cái vào cánh hoa nở rộ, Ly Xuân không khỏi khép hai chân lại, kháng cự việc hắn tiến vào. Nào ngờ hành động đó của nàng ngược lại kẹp chặt eo mông hắn hơn nữa, khiến hắn càng ra sức đâm tới, khuấy đảo tầng tầng cánh hoa trước miệng huyệt.
 
Cảm giác kích thích trong khoảnh khắc ấy khiến cho Ly Xuân kinh hô thành tiếng, A Cửu cũng thở dốc từng hơi nặng nề, trán túa đầy mồ hôi, hai tay chống tường vây lấy nàng, giọng điệu hung tợn: “A Xuân lại làm loạn, lát nữa đau ngất đi thì đừng trách ta đấy.”
 
“Ô… A Cửu…”
 
Ly Xuân có chút ấm ức cúi đầu, cho dù có biết đến chuyện nam nữ nhưng nàng chưa từng có kinh nghiệm, chỉ cảm thấy sợ hãi, làm sao biết được chỉ một động tác nhỏ của bản thân lại sẽ kích thích đối phương đến vậy.
 
Nhìn dáng vẻ ấm ức e lệ của nàng, lại nghe được những lời nỉ non yếu ớt kia, hắn lập tức khô nóng không chịu nổi. Nhìn cánh môi nàng vì được hắn ‘thương yêu’ mà trở nên đỏ bừng, hắn không kiềm được lại phủ lên rồi điên cuồng mút mát chút cam lộ tuyệt vời trên đấy.
 
Cho dù vừa rồi đã trải qua một trận cuồng hôn đầy nồng nhiệt của hắn nhưng Ly Xuân vẫn rất xa lạ với chuyện này. Dưới sự trêu chọc thuần thục của hắn, đầu óc nàng trở nên choáng váng mơ màng, tay chân lúng túng. Thấy đôi mắt phượng thâm sâu đầy mê hoặc của hắn hơi nhướng lên chăm chú nhìn mình, nàng cảm giác cả cơ thể như đang bị thiêu đốt trong tầm mắt hắn.
 

Nàng khép mắt lại, mặc cho hắn khuấy đảo đầu lưỡi mình, đôi tay nhỏ bé lạnh lẽo, hơi chai sạn của nàng vụng về dè dặt đặt trên lồng ngực hắn. Cộng thêm lần bị thương này, trên người hắn dường như có vô số vết sẹo, bình thường nhìn qua có chút đập vào mắt. Nhưng da tay của hắn lại cực kỳ đẹp, sờ vào mịn màng chẳng khác gì tơ lụa. Cơ thể hắn có đường cong khỏe khắn mê người, mỗi lần rịt thuốc cho hắn, dù nàng tự nhận không có ý đồ xấu gì nhưng lại vẫn thường không nhịn được mà ửng đỏ mang tai.
 
Lòng bàn tay của nàng dán lên lồng ngực hắn, rồi lại bị nhiệt độ nóng bỏng trên đó hù sợ, mau chóng nhấc ra. Trong giây phút bối rối ấy, nàng lại vô thức choàng tay lên bờ vai hắn, đong đưa eo mông, vặn vẹo thân thể biểu hiện sự chống đối như có như không, phối hợp với động tác thân dưới của hắn. 
 
“A Xuân… Ta sắp bị ngươi tra tấn đến chết rồi…”
 
Phát hiện ra sự phối hợp của nàng, A Cửu không cách nào kiên nhẫn được nữa. Hắn buông cánh môi nàng ra, kề sát ở bên mặt nàng mà nỉ non. Mặc dù đang trong mùa rét đậm nhưng mồ hôi trên trán vẫn nhỏ giọt như mưa, từng hạt nóng hổi khiến cả người nàng tê dại.
 
Cảm giác trống rỗng kì lạ vọt thẳng từ giữa hai chân của nàng tràn ra khắp toàn thân khiến cho Ly Xuân không biết làm sao. Trong đầu óc rối bời của nàng thoáng nghĩ sao bản thân lại có thể vứt hết liêm sỉ mà dây dưa cùng hắn tại nơi này, nhưng thân thể thì không hề muốn rời khỏi hắn. Lý trí bảo nàng buông hai tay ra, dùng lời lẽ nghiêm túc cự tuyệt sự xâm phạm của hắn; nhưng tay của nàng thì vẫn vịn chặt trên người hắn, muốn hắn lấp đầy khoảng trống trong cơ thể mình. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
 
Lúc này phần đầu ‘thân gậy’ căng to kích động kia đã bị miệng huyệt ẩm ướt nuốt chặt, A Cửu nâng hai bờ mông của nàng lên, thoáng lùi về sau một chút rồi mạnh mẽ đâm thẳng tới. Cảm giác đau nhói giống như thuốc pháo bùng cháy lan từ giữa hai chân nàng ra khắp người, ép nàng phải bật khóc thành tiếng.
 
“A Cửu… A… Đau quá!!”

 
“A Xuân ngoan, một chút thôi sẽ không đau nữa.”
 
A Cửu gần như là nghiến răng nghiến lợi mà nói, tay giữ chặt eo nàng di chuyển phần mông, đẩy tới trước một chút. Trước đây hắn chưa từng phải kiên nhẫn trong loại chuyện này, nhưng bây giờ đối mặt với nữ nhân đầu tiên mà mình thực sự khao khát, hắn lại không thể mặc sức rong ruổi, xét về mặt nào đấy thì tình huống của hắn cũng không khá hơn Ly Xuân là bao.
 
U huyệt của xử nữ vừa rồi chỉ mở rộng bằng hai ngón tay, nay lại hoàn toàn có thể nuốt trọn một vật to gần bằng cánh tay nữ tử, thế nên lúc này hoa huyệt đang siết chặt gậy sắt, giống như không dằn nổi muốn xoắn nuốt cả tà vật kia vào.
 
Hoa huyệt của nàng có vô số nếp nhăn non nớt, thịt mềm mê người còn hơn cả tơ lụa, chỉ dùng ngón tay thăm dò vào trong thôi đã đủ để hắn mất hồn. Thế mà lúc này phần thân dưới mẫn cảm nhất của hắn lại đang tha thiết vùi mình vào trong đó, hoàn toàn cảm nhận được khoái cảm mà xung quanh ập đến.
 
Trong tình huống này bất kì nam nhân nào cũng sẽ muốn điên cuồng thét lên rồi mạnh mẽ thọc vào rút ra trong cơ thể nữ tử, vươn thẳng hoàng long*, mặc sức giải tỏa toàn bộ ham muốn của bản thân. A Cửu cũng không ngoại lệ, nhưng nghĩ đến đây là lần đầu tiên của nàng, hắn chỉ có thể kiềm chế dục vọng thú tính điên cuồng trong người mình, cẩn thận dè dặt ra vào trong cơ thể nàng từng chút từng chút, cho đến tận khi nàng thích nghi mới thôi.
 
*hoàng long: trường hợp này là chỉ thằng tiểu đệ ở dưới thân
 

Theo từng nhịp đẩy của hắn, sự dày vò như thuốc pháo bùng nổ cùng với cảm giác mông lung vừa bứt rứt vừa sung sướng đang mạnh mẽ trào dâng khắp cơ thể nàng. Ngón tay nàng từ từ bấu vào cánh tay rắn chắc của hắn, thân thể chợt cứng chợt mềm, những đợt co rút nhè nhẹ kéo đến.
 
Cảm giác đau hớn hòa cùng sung sướng tạo ra hơi thở dâm mỹ lại sa đọa, kích thích Ly Xuân không khỏi năn nỉ: “A Cửu, ta từ bỏ, ngươi mau rút ra đi!”
 
“Ngoan, nhịn một chút.”
 
“Ta không muốn nhịn, cảm giác kì lạ lắm!!”
 
Đùi nàng giãy giụa lung tung, có vẻ như nàng cho rằng làm thế có thể đá văng hắn ra, nhưng động tác như vậy càng khiến hoa huyệt của nàng thít chặt lại, làm hắn càng thêm bức bách.
 
“Ngươi phải ép ta phát điên mới chịu được đúng không?”
 
A Cửu gầm nhẹ một tiếng, dùng sức ghì chặt hông nàng rồi lao thẳng vào sâu bên trong không chút lưu tình. Đường hoa vốn dĩ vất vả lắm mới quen được với phần đầu gậy, bây giờ bị kích thích như vậy thì lập tức co chặt lại như muốn đẩy tà vật dời đi. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
 
Thế nhưng nam nhân quen làm càn kia không chấp nhận sự chống cự của cơ thể nữ tử, hai mắt hắn đỏ ngầu, bóp chặt bờ mông đầy đặn của nàng, chẳn màng đến cảm thụ của Ly Xuân nữa, mạnh mẽ ra vào trong cơ thể nàng hệt như một con thú hoang.
 

Mỗi lần hắn va chạm, thân thể Ly Xuân đều như con rối run rẩy không thôi. Tóc tai toán loạn, những lọn dài rối tung dập dờn phía sau lưng như làn sóng mờ ám, đối mặt hoàn toàn với kiểu chữ đoan chính viết trên mặt tường. Hai mắt nàng vô hồn, mồ hôi mỏng rịn đầy người, cơ thể chẳng cách nào chống cự lại được sự xâm lấn mạnh mẽ của hắn, chỉ có cánh môi vương đầy nước miếng trong suốt là đang thổ lộ ra sự bất lực của nàng.
 
“A… A… A Cửu… Xin ngươi… Xin ngươi dừng lại đi… Xin ngươi um…”
 
A Cửu ngậm lấy môi nàng, nuốt tất cả lời van xin của nàng vào trong bụng, cũng trộn lẫn tất cả sự khoan khoái cùng dày vò thiêu đốt của nàng hòa làm một. Đến lúc này, Ly Xuân đã không còn phân biệt được khi hắn ra vào thì mang đến cho nàng đau đớn nhiều hơn hay sung sướng nhiều hơn. Điều duy nhất nàng có thể cảm nhận chính là A Cửu đã chiếm trọn tất cả những gì thuộc về nàng, dù là thân thể hay trái tim, dường như không nàng còn chấp nhận được ai khác nữa ngoại trừ A Cửu.
 
Tiếng thịt va chạm phạch phạch phạch vang lên quanh quẩn trong thính đường trống trải, hòa với tiếng rên rỉ của nữ, tiếng thở dốc của nam và âm thanh bàn ghế đong đưa kẽo kẹt, cho dù có nhắm mắt lại thì cũng không cách nào tách biệt hoàn toàn khỏi hình ảnh của màn ân ái đầy kịch liệt này.
 
Nữ giáo vốn đoan chính và quy củ nhất thư viện lúc này đang hoàn toàn trần trụi leo lên trên người nam nhân, hai chân mở rộng quắp lấy eo mông hắn, mặc cho vật to màu tím đen kia liên tục đâm chọc cánh hoa dâm mỹ dính đầy dịch trắng, trong hoa huyệt không ngừng tràn ra mật dịch mà máu đỏ của xử nữ, dính vào thân gậy to căng đầy của hắn rồi lại chảy xuôi đến chiếc váy dài mộc mạc đang rũ xuống của nàng.
 
Đau đớn và sung sướng triền miên không dứt làm cho nàng sướng đến rơn người ngất đi mấy lần, nhưng nam nhân đang trầm mê trên thân thể nàng hoàn toàn không chấp nhận buông tha, dày vò nàng cho đến chết đi rồi lại kéo về, chỉ vì muốn khiến cho nàng cảm nhận được hắn đang phóng thích mạnh mẽ trong cơ thể nàng.
 
Thế là cuối cùng khi A Cửu đã cảm thấy hơi thỏa mãn, giây phút hắn thoải mái phóng thích hoàn toàn bản thân trong cơ thể nàng thì Ly Xuân đang mệt đến đứt hơi cũng được giải thoát. Trước khi bị cảm giác đê mê ngọt ngào bao phủ, nàng loáng thoáng nghe được A Cửu khẽ thì thầm bên tai nàng.
 
“A Xuân, ta sẽ không phụ nàng! Quyết sẽ không phụ nàng!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận