Tác giả: Trà Meo
Thể loại: Truyện Teen
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 52
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Truyện Sẽ Còn Nắng Đợi Nơi Chân Trời là phần 2 của truyện "Bước chân cho nụ cười", một chuyện tình yêu đầy những trăn trở, đầy những khó khăn chông gai, một cuộc tình đúng sai vốn dĩ không có hồi kết nhưng đến cuối cùng nhận ra giá trị yêu thương thực thụ.
Thông điệp của truyện là câu hỏi nhẹ nhàng xoáy sâu vào lòng người: Có lúc nào ta tự hỏi, ta đợi nắng hay nắng đợi ta? Cuộc sống này đâu phải con đường trải toàn ánh sáng, đi đến một lúc nào đó lại có những thử thách, nước mắt, đớn đau, đẩy ta vào bóng tối cùng cực chẳng lối thoát. Tìm nắng ở đâu giữa chốn u ám và bộn bề? Tìm hạnh phúc nơi nào giữa tổn thương và bi ai quẫn bách? Nắng có đợi người ở cuối chân trời không hay bản thân ta cứ trông chờ hoài vào ánh sáng le lói mong manh trong hy vọng ấy...
Mạnh Bảo không đáp, chỉ đi thẳng vào phòng bệnh. Cô gái nằm đó, vẫn gương mặt xinh đẹp đã làm anh say đắm. Mắt cô nhắm nghiền, lúc này không thấy đôi mắt buồn thê lương và lạnh lẽo ấy nữa nhìn cô dịu dàng vô cùng. Hai năm qua anh đi tìm cô cơ mà, định mệnh trái ngang lại tiếp tục đưa đến cuộc đời anh một cô gái khác - em gái sinh đôi của cô - cô gái mạnh mẽ và kiên cường đâu kém cô...
Mới đây thôi, anh vừa nói buông tay cô. Anh phải dứt khoát nếu không cả hai người con gái đều đau khổ. Phải, Phương Nhi xứng đáng được anh yêu. Người con gái ấy không bị bất cứ cái gì quật ngã, người con gái đã yêu anh bằng cả trái tim, người con gái vực anh dậy lúc đau khổ nhất...Nhưng, giá như người đầu tiên anh gặp là Phương Nhi thì tốt biết bao. Thanh Linh là người anh đã yêu đầu tiên, không thể xóa đi sự thật đó.
Người ta bảo mối tình đầu là mối tình đẹp nhất, nhưng khó vững bền lắm quả không sai...Nói lời xin lỗi cũng vô ích vì quá khứ đi qua rồi. Nếu biết có ngày hôm nay, ngày đó anh đã không gặp cô, không bày đủ trò để "cưa" cô, không bế cô dọc bãi biển, không thao thức nhớ đến cô...Nhưng tương lai có ai nhìn thấy đâu, quá khứ có ai lấy lại đâu, còn hiện tại không thay đổi được nữa. Nếu có kiếp sau anh nhất định sẽ đợi em, nhưng nếu định mệnh xoay vòng lần nữa, anh có đợi cũng chẳng thể yêu em.
Anh cúi xuống hôn lên mi mắt cô. Em cần nụ hôn này phải không? Nụ hôn chứng tỏ anh đã và luôn nhớ đến ngày anh yêu em hơn mọi thứ trên đời này. Đừng để đôi mắt em buồn như vậy nữa, hãy để người xứng đáng với em chăm lo cho em. Anh vẫn đợi em, đợi em mạnh mẽ mà đứng lên!
Anh chạy vội đi khi cơn mưa ngoài trời vẫn đang rả rích chưa chịu tạnh. Mưa rơi để làm gì chứ? Mưa cuốn trôi nhiều thứ, nhưng có cuốn trôi nỗi đau? Anh muốn chạy đi thật xa, nhưng đôi chân này mệt quá rồi. Mắt anh mờ đi, anh lảo đảo, chỉ biết dựa vào cánh cổng bệnh viện. Anh muốn người khác mạnh mẽ, nhưng anh thì không thể đứng được nữa... Truyện tình yêu này đối với anh, đến cuối cùng câu trả lời sẽ là gì, yêu thương rồi sẽ về đâu ???
Tác giả : Trà Meo
Thể loại: Truyện Teen
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 52
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Truyện Sẽ Còn Nắng Đợi Nơi Chân Trời là phần 2 của truyện "Bước chân cho nụ cười", một chuyện tình yêu đầy những trăn trở, đầy những khó khăn chông gai, một cuộc tình đúng sai vốn dĩ không có hồi kết nhưng đến cuối cùng nhận ra giá trị... của yêu thương thực thụ.
Thông điệp của truyện là câu hỏi nhẹ nhàng xoáy sâu vào lòng người: Có lúc nào ta tự hỏi, ta đợi nắng hay nắng đợi ta? Cuộc sống này đâu phải con đường trải toàn ánh sáng, đi đến một lúc nào đó lại có những thử thách, nước mắt, đớn đau, đẩy ta vào bóng tối cùng cực chẳng lối thoát. Tìm nắng ở đâu giữa chốn u ám và bộn bề? Tìm hạnh phúc nơi nào giữa tổn thương và bi ai quẫn bách? Nắng có đợi người ở cuối chân trời không hay bản thân ta cứ trông chờ hoài vào ánh sáng le lói mong manh trong hy vọng ấy...
Mạnh Bảo không đáp, chỉ đi thẳng vào phòng bệnh. Cô gái nằm đó, vẫn gương mặt xinh đẹp đã làm anh say đắm. Mắt cô nhắm nghiền, lúc này không thấy đôi mắt buồn thê lương và lạnh lẽo ấy nữa nhìn cô dịu dàng vô cùng. Hai năm qua anh đi tìm cô cơ mà, định mệnh trái ngang lại tiếp tục đưa đến cuộc đời anh một cô gái khác - em gái sinh đôi của cô - cô gái mạnh mẽ và kiên cường đâu kém cô...
Mới đây thôi, anh vừa nói buông tay cô. Anh phải dứt khoát nếu không cả hai người con gái đều đau khổ. Phải, Phương Nhi xứng đáng được anh yêu. Người con gái ấy không bị bất cứ cái gì quật ngã, người con gái đã yêu anh bằng cả trái tim, người con gái vực anh dậy lúc đau khổ nhất...Nhưng, giá như người đầu tiên anh gặp là Phương Nhi thì tốt biết bao. Thanh Linh là người anh đã yêu đầu tiên, không thể xóa đi sự thật đó.
Người ta bảo mối tình đầu là mối tình đẹp nhất, nhưng khó vững bền lắm quả không sai...Nói lời xin lỗi cũng vô ích vì quá khứ đi qua rồi. Nếu biết có ngày hôm nay, ngày đó anh đã không gặp cô, không bày đủ trò để "cưa" cô, không bế cô dọc bãi biển, không thao thức nhớ đến cô...Nhưng tương lai có ai nhìn thấy đâu, quá khứ có ai lấy lại đâu, còn hiện tại không thay đổi được nữa. Nếu có kiếp sau anh nhất định sẽ đợi em, nhưng nếu định mệnh xoay vòng lần nữa, anh có đợi cũng chẳng thể yêu em.
Anh cúi xuống hôn lên mi mắt cô. Em cần nụ hôn này phải không? Nụ hôn chứng tỏ anh đã và luôn nhớ đến ngày anh yêu em hơn mọi thứ trên đời này. Đừng để đôi mắt em buồn như vậy nữa, hãy để người xứng đáng với em chăm lo cho em. Anh vẫn đợi em, đợi em mạnh mẽ mà đứng lên!
Anh chạy vội đi khi cơn mưa ngoài trời vẫn đang rả rích chưa chịu tạnh. Mưa rơi để làm gì chứ? Mưa cuốn trôi nhiều thứ, nhưng có cuốn trôi nỗi đau? Anh muốn chạy đi thật xa, nhưng đôi chân này mệt quá rồi. Mắt anh mờ đi, anh lảo đảo, chỉ biết dựa vào cánh cổng bệnh viện. Anh muốn người khác mạnh mẽ, nhưng anh thì không thể đứng được nữa... Truyện tình yêu này đối với anh, đến cuối cùng câu trả lời sẽ là gì, yêu thương rồi sẽ về đâu ???