Sấu mã vi thê

Hắn sống lại một đời, lúc tỉnh lại từ trong bóng đêm thì nhận được lời khuất phục từ phe Đột Quyết, khi đó hắn vừa nhận được văn kiện xin hàng, đang chạy về kinh thành.
 
Hắn lập tức nhớ ra, bây giờ Hương Nô mới mười bốn, còn đang chịu khổ ở Dương Châu, ngày nào cũng bị huấn luyện tàn ác, chỉ chờ đợi giá cao.
 
May mà mọi chuyện đều có đường cứu sống!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Sau khi hồi kinh nhận mệnh, hắn xin nghỉ ba tháng với thiên tử, ngay sau đó đến Dương Châu bằng đường thủy.
 
Những ngày nương tựa lẫn nhau với Hương Nô, hắn cũng biết được nguyên nhân Hương Nô không thể có thai, đó là do năm mười bốn tuổi bị thứ tỷ và vị hôn phu trước hãm hại.
 

Đời trước Hương Nô cũng bị Xuân Yểu hãm hại nhưng Ngọc Nhi đuổi đến đúng vào thời khắc cuối cùng, trong hoa lâu không có thuốc giải xuân dược, một mặt là do thuốc giải chào giá cao không thực tế, thứ hai là trúng xuân dược trong hoa lâu thì mây mưa với người khác là được, cần gì có thuốc giải?
 
Để bảo toàn tính nguyên vẹn của “món hàng”, Hương Nô phải ngâm mình trong thùng đá một canh giờ, cơ thể bị tổn hại nặng nề, cũng không biết là phúc hay là họa, năm đó Hương Nô bị dâng lên cho hắn cũng là do nàng ở trong việc của Thế tử năm năm rồi vẫn không có con.
 
Nếu không nhờ Hương Nô ngoan hiền lại còn an phận, giúp mọi người làm điều tốt thì sau 5 năm không con, sợ rằng đã trở thành đồ chơi của cả nhà. Trong nháy mắt bị dâng lên cho hắn, vận mệnh bi thảm của nàng đã được quyết định, sau khi hầu hạ hắn thì nàng sẽ không thể quay về hậu viện của Thế tử nữa, cứ vậy mà trở thành đồ chơi cho cả Hầu phủ, vừa an ủi thể xác và tinh thần của các chủ tử Hầu phủ, vừa bị dùng để lấy lòng các nhà quyền quý.
 
Hắn còn nhớ rõ bộ dáng đỏ hốc mắt, cắn môi dưới của nàng, nàng không khóc không nháo, thậm chí còn mang theo nụ cười miễn cưỡng. Cũng chính vì nỗi bi thương không nói nên lời ấy khiến hắn quyết định nhúng tay vào chuyện của nàng, cầu xin nàng, mang nàng về phủ Tướng quân.
 
***
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy rằng biết trước sẽ có chuyện nhưng Thân Đồ Khiếu vẫn không biết chính xác thời điểm xảy ra chuyện, vì thế hắn phái hộ vệ đắc lực Hoàng Già theo dõi, ai ngờ tên đó bị cuốn vào cuộc tranh cãi giữa các kỹ nữ mà bỏ lỡ, tạo nên tình trạng khó leo xuống lưng cọp hiện giờ của hắn.
 
Trên mặt Thân Đồ Khiếu xuất hiện nụ cười hung ác, đợi lát nữa xem hắn xử lý tên vô dụng kia thế nào!
 
“Khó chịu quá… xin công tử hãy giúp nô một tay…”
 
Vì sợ đột nhiên xảy ra chuyện phiền phức, ngoại trừ phái người quan sát chặt chẽ, Thân Đồ Khiếu còn chuẩn bị thuốc giải, thế nhưng hắn ngàn tính vạn tính lại không thể ngờ được Hương Nô lại phun thuốc ra.

 
Thân Đồ Khiếu vỗ mạnh đầu mình một lần nữa, chỉ cảm thấy mình đúng là đầu heo! Sao lại không mang hơn hai viên? Thật sự tối nay đã gây ra quá nhiều sai lầm rồi.
 
Muốn làm cho tròn việc nên Xuân Yểu dùng lượng thuốc khá nhiều, nếu không phá huỷ tác dụng của thuốc trên người Hương Nô thì nàng sẽ khó chịu giống như có hàng nghìn con kiến bò qua.
 
Thân Đồ Khiếu hít sâu một hơi, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
 
“Hương Hương, mạo phạm rồi.” Bàn tay to lớn lần mò về phía hang động từng mang biết bao vui sướng đến cho hắn, xốc chiếc quần yếm che chắn nơi bí mật kia, để lộ cửa hang hồng hào múp míp.
 
Hương Nô không có lông bẩm sinh, hai mảnh thịt trai đầy đặn như trăng rằm ôm lấy chú bướm ướt át trắng mịn, cánh bướm đóng chặt như hình chữ nhất (—), bên trong che giấu một viên trân châu hồng nhạt và bức rèm che hang động. 
 
“Ưm a…” Chỉ bị chạm vào nhẹ như vậy thôi mà trong miệng Hương Nô đã phát ra một loạt tiếng ngâm khẽ dễ nghe, âm thanh đó như tiếng chim kêu, như chim oanh ríu rít.

 
Trán Thân Đồ Khiếu đổ mồ hôi, cảnh đẹp trước mắt như thế mà nửa người dưới nóng như bàn là phải cắn răng chịu đựng.
 
Thân Đồ Khiếu dùng hết sức lực toàn thân ép mình quay đầu, hắn dùng ngón tay thăm dò, tách hai cánh môi ra, tìm được viên ngọc trai sưng lên vì thèm khát, hắn nhẹ nhàng vân vê, thiếu nữ dưới thân cũng rên rỉ yêu kiều.
 
***
 
Bởi vì Tướng quân thật lòng yêu Hương Hương nên đến lúc Tướng quân thật sự ăn Hương Hương còn khá dài, từ đây chỉ làm ở bên ngoài.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận