Sau khi ký hợp đồng hôn nhân với tài phiệt

Cuối cùng Tần Nghê cũng biết tại sao cô có thể thuận lợi thông qua vòng thử vai lấy được vai diễn như vậy.
 
Thậm chí cô cho rằng thử vai cũng chỉ là do nhân vật chính đồng ý sau khi nhìn thấy CV và ảnh chụp.
 
Còn có chuyện gì sảng khoái hơn khi một người từ nhỏ đến lớn cả tướng mạo học tập lẫn chiều cao đều hơn bạn một bậc, một người khiến bạn chán ghét tận xương tủy từ lâu, bây giờ lại đóng vai nha hoàn của bạn ở trong phim, bưng trà rót nước cho bạn, thậm chí mỗi ngày còn quỳ ở trước mặt bạn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tần Xu đã thu ánh mắt lại, tiếp tục cười đùa với nhân viên công tác ở bên cạnh với biểu cảm phong phú.
 
Tần Nghê đứng tại chỗ, trợ lý trang phục ôm mấy bộ trang phục đi ra, nhìn thấy Tần Nghê đang đứng sững tại chỗ, lại nhìn theo tầm mắt của cô thấy nữ chính của phim.
 
Tuy đã làm việc ở trong nghề nhiều năm nhưng mỗi khi gặp phải tình huống này, trợ lý trang phục vẫn không khỏi cảm thán.
 
Trong giới này người có chống lưng và không có chống lưng thật sự chênh lệch quá lớn, người có chống lưng thì có thể đóng nữ chính hợp tác với nam diễn viên trẻ lưu lượng ngay từ bộ phim đầu tiên, người không có chống lưng thì rõ ràng có một gương mặt nữ chính nhưng lại chỉ có thể diễn nha hoàn.
 
Trợ lý trang phục thấy Tần Nghê nhìn chằm chằm vào nữ chính không nói lời nào, tưởng rằng cô không biết tên nên ngại đi ra, lúc đi ngang qua bên cạnh Tần Nghê còn không quên nhỏ giọng nhắc nhở: "Đó là nữ chính của bộ phim này, họ Tần giống như cô, tên là Tần Xu, đây là bộ phim đầu tiên của cô ấy."
 
"Chắc là hai người đối diễn với nhau trong phim cũng rất nhiều, đi qua chào hỏi đi."
 
Tần Nghê nhìn trợ lý trang phục một cái: "Tôi đi qua chào hỏi cô ta?"

Ánh mắt của cô lạnh xuống, nhìn sang nữ chính đang nói chuyện với nhân viên công tác, dường như cũng đang chờ cô qua đó: "Nằm mơ đi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Sau đó trợ lý trang phục còn chưa kịp phản ứng lại thì Tần Nghê đã trở lại phòng trang điểm, tháo trang sức trên đầu xuống, sau đó thay bộ đồ mới mặc lên người không bao lâu.
 
"Này, đây, đây là có chuyện gì vậy?" Mấy người khác trong phòng trang điểm đều thi nhau nhìn về phía nữ diễn viên đột nhiên tháo mất tạo hình, Tần Nghê đổi lại quần áo của mình, đeo balo lên.
 
Cô nhìn nhân viên công tác ở xung quanh một cái: "Tôi không diễn nữa."
 
"Không diễn?" Bọn họ thắc mắc nói.
 
Tần Nghê: "Ừm."
 

Cô hơi cúi đầu tỏ ý xin lỗi thợ trang điểm vừa rồi đã trang điểm cho cô: "Tôi sẽ tự mình đi nói rõ tình hình với bên nhà sản xuất, chỉ là tôi không có cách nào tiếp tục đóng bộ phim này được nữa, thế nên ảnh tạo hình cũng không thể chụp tiếp, xin lỗi mọi người."
 
Dù sao cũng chỉ là một nữ phụ số ba không quan trọng cho lắm, hôm nay có ảnh tạo hình hay không cũng không sao cả.
 
Nghe xong lời của Tần Nghê, mấy nhân viên công tác trong phòng trang điểm cũng không thể nói gì nữa, dù sao bọn họ cũng chỉ lo việc trang điểm tạo hình, có đoàn phim đã bắt đầu quay rồi mà nhân vật chính vẫn chạy vì không đàm phán được vấn đề phiên vị, chuyện như vậy ở trong giới cũng không hiếm thấy, chỉ cần không sợ vi phạm hợp đồng, muốn chạy thế nào cũng được.
 
Tần Nghê hít sâu một hơi, cắm đầu đi ra khỏi phòng trang điểm chưa được mấy bước đã chợt nghe thấy sau lưng có người trực tiếp gọi cô: "Tần Nghê!"
 
Cô quay đầu lại, nhìn thấy Tần Xu đang bước nhanh về phía cô.
 
Tần Xu phát hiện Tần Nghê đã đổi tạo hình trên người đi, cũng đã đeo balo lên: "Chị có ý gì?"

Tần Nghe nghe vậy thì cười lạnh một tiếng: "Câu nói này phải là tôi hỏi cô mới đúng chứ?"
 
"Hơn nữa còn có thể có ý gì." Tần Nghê nhìn Tần Xu với tạo hình nữ chính xinh đẹp: "Tôi không diễn nữa."
 
Cô không bài xích chuyện đóng nữ phụ số ba hay đóng nha hoàn, đi từng bước chắc chắn cũng không phải là chuyện mất mặt gì, nhưng vai nha hoàn nữ phụ số ba hôm nay, bắt đầu từ giây phút tuyển diễn viên, rõ ràng chính là Tần Xu đang cố gắng sỉ nhục cô.
 
Loại nhục nhã trực tiếp giẫm lên mặt như vậy, nếu cô còn tiếp tục diễn thì chẳng khác nào đưa mặt ra mặt cho người ta đánh.
 
Hiển nhiên là Tần Xu đã sốt ruột, kế hoạch tính toán cẩn thận lại thất bại, dường như không ngờ rằng đã ký hợp đồng rồi mà Tần Nghê vẫn dám hủy hợp đồng nghỉ diễn: "Chị đã ký hợp đồng rồi mà giờ chị mới nói không diễn? Chị làm vậy là tự ý vi phạm hợp đồng, không những chị phải bồi thường một khoản tiền lớn mà trong ngành còn cấm sóng chị nữa!"
 
Tần Nghê nhìn dáng vẻ bắt đầu tức nổ phổi của Tần Xu, hiển nhiên là trang điểm tạo nữ chính của cô ta phải tốn không ít thời gian công sức, nhưng dù có tốn công sức đến mấy cũng không che được sự thật là từ nhỏ đến lớn khi hai người đứng chung một chỗ, mọi người đều sẽ chỉ nhìn cô.
 
Tần Nghê nghe thấy Tần Xu nhắc đến chuyện vi phạm hợp đồng thì ánh mắt tối lại trong chốc lát, chỉ có điều đã nhanh chóng hất cằm lên đối mặt với Tần Xu, ánh mắt dò xét hết sức rõ ràng ở trên mặt cô ta, sau đó đột nhiên nhướng mày mỉm cười, liếc nhìn những nhân viên công tác đang nhìn về phía bọn họ lặng lẽ ăn dưa bàn tán, cô bày ra dáng vẻ chân thành mà vô hại: "Cô có chắc là muốn tôi đứng ở sau lưng cô diễn nha hoàn của cô không?"
 
Cô chỉ nói câu này rồi không nói thêm gì nữa, liếc mắt nhìn sang.
 
Tần Xu bị hỏi đến nỗi ngẩn ra một lát, đối diện với sự không sợ, khiêu khích, thậm chí là ánh mắt khinh thường của Tần Nghê, tuy rằng lúc này cô đã tháo trang sức trên đầu và thay trang phục diễn, nhưng lớp trang điểm trên mặt vẫn chưa tẩy đi, mày ngài tô nhạt, môi son chấm nhẹ, có đôi khi chỉ cần đứng ở đó, sự thật cũng không cần nhiều lời.
 
Xung quanh là tiếng xì xào bàn tán của nhân viên công tác.
 
Tần Xu bỗng chốc hiểu ra Tần Nghê đang mỉa mai điều gì.

 
Nữ nghệ sĩ trong giới giải trí có một điểm không muốn đối mặt nhất và cũng là điểm mất mặt nhất, chính là lúc đóng chung cảnh trong phim bị nha hoàn bên cạnh đẹp lấn át, thế nên khi đoàn đội của rất nhiều nữ nghệ sĩ nhận phim đều có yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt với vai phụ, nhất là những nữ nghệ sĩ có ngoại hình kém một chút và không đủ tự tin, tuyệt đối sẽ không để vai phụ xinh đẹp hơn mình xuất hiện ở bên người.
 
Mà hai nữ nghệ sĩ không hiểu tại sao lại xảy ra tranh chấp ở trước mắt này, cho dù một người mặc nguyên bộ đồ diễn tạo hình nữ chính tiêu chuẩn, người còn lại ngoài trên mặt trang điểm một chút ra thì không có tạo hình gì khác, nhưng giờ phút này khi mặt đối mặt đứng chung một chỗ, thậm chí thắng thua đã không cần phải cố gắng phân biệt, nhìn một cái là có thể biết rõ.
 
Tần Nghê nhìn thấy biểu cảm lúc đỏ lúc trắng trên mặt Tần Xu, mặt lạnh xuống rồi rời đi.
 
...
 
Sau khi về đến nhà, Tần Nghê vừa vào cửa đã mệt mỏi ném balo đi rồi nằm lên ghế sô pha, mệt mỏi nhắm mắt lại.
 
Ở trước mặt Tần Xu thì tuyệt đối không thể thua trận, chỉ là sau khi nghênh chiến, cô biết mình vẫn phải đối mặt với hiện thực.
 
Chuông điện thoại di động vang lên.
 
Lúc này Hồ Bắc gọi điện thoại tới, hỏi hôm nay cô chụp ảnh tạo hình sao rồi.
 
Tần Nghê cầm điện thoại, tay kia xoa ấn đường: "Tôi không diễn nữa."
 
Suýt nữa Hồ Bắc đã không kịp phản ứng: "Cô không diễn nữa?"

"Hợp, hợp đồng không phải đã ký xong rồi à?"

"Đúng vậy." Tần Nghê mở mắt ra: "Thế nên chắc là tôi phải vi phạm hợp đồng rồi."
 
Có một điểm Tần Xu nói không sai, vi phạm hợp đồng chẳng những phải bồi thường không ít tiền, mà truyền ra còn ảnh hưởng xấu đến uy tín của diễn viên ở trong giới.
 
Nếu như là nam nữ diễn viên trẻ đang nổi tiếng thì không có ảnh hưởng quá lớn, dù có hủy hợp đồng thì lịch trình bỏ trống đó cũng có đầy người muốn mời, nhưng một vai phụ nhỏ như cô nói không diễn là không diễn, sau này phim khác còn có ai muốn tìm cô chứ.
 
Tần Nghê tắt cuộc gọi với Hồ Bắc, lại lên mạng tìm kiếm tin tức về bộ phim này.
 
Không ngoài dự đoán của cô, trong các công ty sản xuất có tên công ty của nhà họ Tần.

 
Tần Nghê nhìn thấy mà nở nụ cười tự giễu.
 
Đây mới thật sự là đãi ngộ của cô cả, chơi chán thì muốn vào giới giải trí quay phim, bộ phim đầu tiên do trong nhà đầu tư, đóng nữ chính hợp tác với nam diễn viên trẻ lưu lượng có xuất thân chính quy.
 
...
 
Ngày hôm sau, Tần Nghê lại đứng ở trước ngôi biệt thự màu trắng xinh đẹp.
 
Lúc người giúp việc ra mở cửa, ánh mắt của cô lướt qua khu vườn hoa kia, nơi mà trước đây luôn treo một chiếc xích đu, chẳng biết từ bao giờ đã đổi thành một bộ bàn trà chiều kiểu dáng châu Âu đẹp đẽ.
 
Tần Nghê mím môi, đi vào.
 
Cô tới cũng coi như trùng hợp, Tần Xu không có nhà, nhưng chủ hiện tại của ngôi biệt thự này, vợ chồng Tần Minh Lương đều có nhà vào buổi chiều.
 
Dường như hai người có chút ngạc nhiên với sự xuất hiện của cô, chỉ có điều sau khi đứng hình trong chốc lát, họ vẫn kéo cô ngồi xuống.
 
Tần Nghê ngẩng đầu nhìn ngôi biệt thự bị đổi phong cách thiết kế, bên trong được trang hoàng nguy nga này.
 
"Hôm nay cuối cùng cũng có thời gian tới thăm mẹ và chú rồi hả?" Bà Tần tỏ ra hòa hợp êm ấm, nắm lấy tay Tần Nghê.
 
Tần Minh Lương dặn dò người giúp việc ở bên cạnh: "Cắt thêm chút hoa quả ướp lạnh tới."
 
Tần Nghê nhìn về phía đôi vợ chồng tỏ ra mặn nồng này.
 
Cô cũng không che giấu mục đích đến đây, cũng là bởi vì chuyện bộ phim kia, cô muốn hủy hợp đồng.
 
Tuy rằng đã ký hợp đồng, nhưng nếu như nhà họ Tần cũng là một trong các nhà đầu tư, vậy thì cũng chỉ là chuyện cần một câu nói của nhà đầu tư mà thôi.
 
Sau khi nghe xong, Tần Minh Lương phủi tàn tro của điếu xì gà trong tay, đối với những chuyện mà Tần Nghê vừa nói, dường như trước đó không hề biết Tần Xu cũng có mặt trong bộ phim này, ông ta gật đầu: "Chuyện này Tiểu Xu làm không đúng, hơi quá đáng, con bé trở về chú sẽ nói con bé."
 
"Vậy làm phiền chú bảo đoàn làm phim tuyển lại diễn viên đi." Tần Nghê thản nhiên nói: "Cảm ơn, tôi đi trước."
 
Cô không muốn ở thêm một giây phút nào, sau khi hoàn thành mục đích chuyến đi lần này bèn đứng dậy muốn rời đi, bà Tần lại chợt mở miệng: "Tiểu Xu còn nhỏ mà, hơn nữa đóng một bộ phim mà thôi, cũng không phải là thật, so đo nhiều như vậy làm gì."
 
Tần Nghê nghe vậy thì trực tiếp dừng lại, quay người nhìn về phía mẹ mình, người mẹ đã sinh ra cô.
 
"Mẹ?" Tần Nghê nói với vẻ gần như không tin nổi.
 

Cô chỉ cảm thấy vô lý hỏi: "Mẹ cho rằng Tần Xu làm như vậy là đúng ư? Là con đang so đo từng tí?"
 
Sự hòa nhã trên mặt bà Tần lúc vừa rồi cũng biến mất: "Một khoảng thời gian dài như vậy mà con không đến thăm mẹ và chú con, vừa đến một chuyến chính là chuyện này?"
 
"Tiểu Xu không phải là một đứa trẻ làm bậy, mẹ thấy con bé vốn không hề có suy nghĩ đó, là con nghĩ nhiều thôi."
 
Cho dù từ lâu đã tự nhủ với bản thân rằng đừng quan tâm, nhưng Tần Nghê vẫn phát hiện ngực vẫn đau âm ỉ như bị kim đâm, gần như không thể thở nổi: "Mẹ, rốt cuộc ai mới là con gái ruột của mẹ?"
 
Bà Tần: "Nghê Nghê, con đã lớn như vậy rồi cũng nên hiểu chuyện đi, rốt cuộc mẹ và chú đã có chỗ nào tệ bạc với con chưa, tại sao trước khi con làm chuyện gì đều chưa bao giờ suy nghĩ cho gia đình?"

"Ngay cả chuyện con muốn ly hôn với Thương Bách Diễn, chuyện lớn như vậy mà con có từng nói với mẹ và chú, con có từng bàn bạc với mẹ và chú không, nói ly hôn là ly hôn luôn?"
 
"Bây giờ khó khăn lắm mới trở về một chuyến, mẹ còn tưởng rằng con đến thăm mẹ và chú nên mới vui mừng như vậy, kết quả lại vì chút chuyện nhỏ xích mích với Xu Xu, con coi cái nhà này là cái gì?"
 
"Tiểu Trân." Lúc này Tần Minh Lương vẫn luôn chọc điếu xì gà ở bên cạnh mới lên tiếng ngăn cản.
 
Tần Nghê bỗng nhiên cảm thấy rất lạ lẫm nhìn đôi vợ chồng trước mắt.
 
"Mẹ." Cô không biết mình phải khó khăn thế nào mới gọi ra được tiếng xưng hô như vậy, cô cảm thấy có thể đây là lần cuối cùng cô gọi ra xưng hô này: "Mẹ vẫn không rõ tại sao con không trở lại ư?"

Tần Nghê cười nhìn những trang hoàng rực rỡ lộng lẫy trong ngôi biệt thự này, từ lâu đã không còn là dáng vẻ trong trí nhớ của cô nữa: "Đây là một nhà ba người của mẹ, không phải của con."
 
"Còn chuyện chưa từng đối xử tệ bạc với tôi mà các người luôn miệng nói." Tần Nghê bỗng nhiên lớn tiếng hét lên với hai người: "Sau khi cha tôi chết còn chưa tới một tháng, các người đã nói với tôi là các người ở bên nhau, bắt đầu từ khi đó các người đã không có tư cách nói với tôi câu này!"
 
"Các người dám nói các người không thẹn với lương tâm không!"
 
Cô nói xong câu này thì liều mạng chạy đi, lúc chạy đi còn va phải người giúp việc đang bưng đĩa trái cây đi ra, mảnh sứ vỡ và hoa quả nát rơi đầy đất.
 
Hai người sau lưng dường như đang cực kỳ giận giữ quát cô.
 
Tần Nghê không nghe cũng không nhìn, chỉ đẩy cửa chạy ra ngoài, cô chỉ muốn thoát khỏi nơi này, một nơi lúc trước chứa đựng tất cả mọi hồi ức của cô, mà bây giờ đã thay đổi đến mức cô hoàn toàn không quen thuộc.
 
Lúc Tần Nghê đi ngang qua vườn hoa, một chiếc xe hơi màu đen vừa dừng lại ở ven đường.
 
Cô đâm đầu vào trong ngực người đàn ông vừa bước xuống từ trên xe.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận