Sau Khi Bị Vứt Bỏ Nữ Phụ Trà Xanh Nổi Tiếng Nhờ Show Thực Tế
Đường Diệc tức giận đến bật cười: “Diệp Nhàn Dương, có phải là cô đã quên chuyện gì rồi không?”
“Cái gì?”
Đường Diệc nói: “Tôi là ông chủ của cô, cũng là cha, mẹ, tái, sinh, của cô.”
Diệp Nhàn Dương: “……”
“Ngoan ngoãn giữ im lặng, đừng để cho tôi nghe thấy giọng nói của cô.”
Diệp Nhàn Dương nhớ tới hợp đồng giải ước của mình còn đang bị hắn nắm ở trong tay, cô lập tức nhút nhát: “Được rồi, ba ba.”
Thịnh Yến ngồi ở giữa hai người, trên mặt trước sau luôn mỉm cười.
Chờ khi bọn họ yên tĩnh lại thì giải thích với Diệp Nhàn Dương: “Tôi không xem Wechat nhiều lắm.”
Trên mặt của Diệp Nhàn Dương lộ ra vẻ nghi ngờ, “Có thật không? Chú sẽ không phải vì muốn cố ý từ chối tôi, cho nên……”
Cô còn chưa nói xong thì lập tức phát hiện đôi mắt hình viên đạn của Đường Diệc đang bay về phía cô.
Cô lập tức che miệng lại làm động tác im lặng.
Trên bàn cơm đột nhiên truyền đến một tiếng cười, Diệp Nhàn Dương quay đầu nhìn về phía bên tay trái.
Là một chị gái ăn mặc sang trọng.
“Diệp tiểu thư quả nhiên rất khác so với trong lời đồn.” Chị gái kia cong đôi mắt lên, trong mắt mang ý cười.
Diệp Nhàn Dương cảm nhận được sự bình tĩnh và ý tốt từ trên người đối phương, vì vậy cũng không hề keo kiệt biểu đạt ý tốt của mình với chị gái kia.
Cô cười nói: “Lời của account marketing có thể tin được sao?”
Chị gái kia vươn một bàn tay về phía cô nói: “Xin chào, tôi là đạo diễn Tạ Uyển của《 Nhìn xem thế giới 》 mùa thứ ba.
Tôi rất mong chờ có thể cùng nhau quay chương trình với cô.”
Diệp Nhàn Dương nắm lấy tay cô, “Xin chào chị, tôi là Diệp Nhàn Dương.”
Có lẽ bởi vì thái độ của Thịnh Yến và Tạ Uyển đối với cô nên lực chú ý của những nhà đầu tư khác trên bàn dần dần di chuyển đến trên người Diệp Nhàn Dương.
Tuy rằng Diệp Nhàn Dương không thích sự nịnh nọt a dua trong danh lợi.
Nhưng lúc cần thiết thì cô có thể làm được tốt hơn so với phần lớn mọi người, bầu không khí trở nên thân thiết hơn dưới sự lôi kéo của cô.
Tống Dực ngồi cách đó không xa nhìn một cảnh này, trong lòng lập tức cảm thấy kinh ngạc.
Trong khoảng thời gian này hắn đi theo bên cạnh Diệp Nhàn Dương, tuy rằng hắn không thật sự quan tâm đến chuyện của cô nhưng vẫn có một chút hiểu biết về cô.
Lúc trước ở trong loại trường hợp này, Diệp Nhàn Dương tuyệt đối là một sự tồn tại gây mất hứng.
Bây giờ cô lại ở trước mặt các nhà đầu tư biểu hiện hào phóng tự nhiên như cá gặp nước, thật sự rất khiến người khác cảm thấy kinh ngạc.
Ngoài ra Diệp Nhàn Dương tự tin vui vẻ ở trước mắt cũng đủ mê người, hấp dẫn vô số ánh mắt ở đây.
“Rốt cuộc Diệp Nhàn Dương bị sao vậy?”
Không biết từ khi nào có một vị thiếu niên đi đến trước mặt Tống Dực.
Tống Dực liếc mắt nhìn hắn một cái, khóe miệng rũ xuống, “Không biết.”
Hai tay của thiếu niên khoanh lại đặt trước ngực, không hề để ý đến thái độ của hắn tiếp tục nói: “Vậy mà còn giả bộ không quen biết em.”
“Có lẽ cô ấy thật sự không quen biết em thì sao?”
Thiếu niên ngẩn ra, gương mặt lập tức trở nên khó coi, “Cô ấy dám không nhớ rõ em sao?”
Trong bữa tiệc, Diệp Nhàn Dương chọc mấy nhà đầu tư cười to thoải mái, bản thân thì đã sớm miệng khô lưỡi khô nên tìm cớ đi vệ sinh để thả lỏng một chút.
Diệp Nhàn Dương rửa sạch tay, chuẩn bị đi đến lỗ thông gió nghỉ ngơi vài phút rồi lại trở về.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...