Sau Khi Bị Vứt Bỏ Nữ Phụ Trà Xanh Nổi Tiếng Nhờ Show Thực Tế


Mới vừa đi ra toilet thì trực tiếp nhìn thấy có một người đang dựa lưng vào bức tường đối diện.


Diệp Nhàn Dương tập trung nhìn, phát hiện là thiếu niên lúc trước gặp ở trên hành lang, hình như hắn có quan hệ tương đối thân thiết với Thịnh Yến và Đường Diệc.


“Diệp Nhàn Dương, cô không nhớ tôi sao?” Sắc mặt của thiếu niên khó coi, ánh mắt lạnh đến mức muốn đóng băng.


Diệp Nhàn Dương im lặng suy nghĩ một lúc, “Tiểu Lãng.



Cũng không phải là Diệp Nhàn Dương nhớ đối phương, nhưng cô nhớ là Thịnh Yến đã kêu hắn như vậy.


Thiếu niên không thể tin tưởng được mà nói: “Cô dám kêu tôi như vậy sao?”

Diệp Nhàn Dương do dự nói: “Có…… Có chuyện gì sao?”

Thiếu niên mím chặt môi thành một đường, “Cô thật sự không nhớ tôi à.



Diệp Nhàn Dương gật đầu đơn giản, nói: “Tôi nói thật với cậu nhé, tôi thật sự không nhớ rõ.



Thiếu niên cười lạnh một tiếng: “Vậy anh trai của tôi thì sao? Cô cũng không nhớ rõ sao?”

Vẻ mặt của Diệp Nhàn Dương khó hiểu hỏi: “Anh trai của cậu là ai?”

Thiếu niên tức giận đến bật cười, “Đầu óc của cô bị kẹt cửa sao?”

Diệp Nhàn Dương: “……”


Cô nhìn đối phương với vẻ mặt chân thành nói: “Cậu là người thứ ba nói đầu óc của tôi là bị kẹt cửa đó.



Thiếu niên lười nói chuyện vô nghĩa với cô, nhìn xung quanh trái phải sau đó nói: “Cô lại đây với tôi.



Diệp Nhàn Dương hơi tò mò quan hệ của nguyên thân và hắn nên đi theo phía sau đối phương đi đến lối thoát hiểm.


Thiếu niên hỏi: “Cho nên bây giờ cô thật sự không thích anh trai của tôi nữa à?”

Diệp Nhàn Dương hỏi lại: “Anh trai của cậu là ai?”

Thiếu niên tức giận trừng mắt nhìn cô, “Đường Diệc!”

Dù sao đối phương biết cô không nhớ hắn, Diệp Nhàn Dương cũng lười giả bộ nên kinh ngạc nói: “Đường Diệc là anh trai của cậu hả?”

Thiếu niên híp đôi mắt lại, “Cô thật sự không nhớ à?”

Vẻ mặt của Diệp Nhàn Dương vô tội, “Trời đất chứng giám, là sự thật.



Thiếu niên miễn cưỡng tin cô, giải thích nói: “Anh ấy là anh họ của tôi.



“Nói như vậy, Tống Dực cũng là anh họ của cậu?”

Thiếu niên bĩu môi, bộ dáng không hề tình nguyện lắm, “Ừ.



“Vậy lúc trước gặp phải ở trên hành lang, tại sao hai người các cậu không ai chú ý đến người kia vậy?”- Đọc truyện miễn phí tại


Tống Dực còn giả bộ không quen biết hắn với Diệp Nhàn Dương.


Thiếu niên hừ lạnh một tiếng nói: “Tôi và anh ta có quan hệ không tốt.



“À, cho nên cậu nhỏ của hắn cũng là cậu nhỏ của cậu sao?”

“Ừ.



“Nói thật đi, cô còn thích anh của tôi không?” Thiếu niên khó chịu khi cô nói sang chuyện khác, hắn nhíu mày hỏi.


Diệp Nhàn Dương thành thật nói: “Không thích.



Thiếu niên lộ ra một biểu cảm không thể tưởng tượng, “Tại sao cô có thể như vậy chứ?”

Diệp Nhàn Dương nhướng mày, “Tôi như thế nào hả?”

“Vậy cô còn giúp tôi không?”

“Giúp cậu cái gì?” Diệp Nhàn Dương liên tục cảm thấy khó hiểu.


Gương mặt của thiếu niên đỏ bừng, giống như hơi khó có thể mở miệng, giọng nói nhỏ hơn một chút: “Cô đã nói là sẽ giúp tôi theo đuổi Ôn Hiểu.



Diệp Nhàn Dương: “?”

“Cậu thích Ôn Hiểu à?” Diệp Nhàn Dương nghẹn họng nhìn trân trối nói.


Thiếu niên trừng mắt liếc nhìn cô một cái, “Không được sao?”

“Cậu muốn cướp bạn gái của anh trai cậu hả? Thiếu niên, cậu rất dũng cảm đó!” Diệp Nhàn Dương cảm thấy rất khiếp sợ.


Nhưng Diệp Nhàn Dương nhớ ở trong sách cũng không có nhiều suất diễn về em họ của nam chính, điều đó chứng tỏ hắn không hề tạo ra bất kỳ gợn sóng gì ở trong mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận