Nguyên nhân sự việc là từ một tuần trước.
Ngày đó, dự báo thời tiết đã thông báo sẽ có mưa to sấm sét, Thẩm Tín thấy trời bên ngoài quả thực mưa to thì không muốn đi làm, nên xin phép nghỉ, chuẩn bị làm ổ ở nhà một ngày.
Nhưng không ngờ, đơn xin phép của cậu không được thông qua, cấp trên nói hạng mục cậu phụ trách xuất hiện vấn đề quan trọng, yêu cầu cậu phải đi làm.
Kết quả, trên đường đi làm, Thẩm Tín bất hạnh bị sét đánh, hôn mê ngay tại chỗ.
Cũng may, con đường đó có rất nhiều người qua lại, nên nhanh chóng có xe cứu thương chở cậu tới bệnh viện.
Ngày hôm sau, Thẩm Tín tỉnh lại thì kinh ngạc phát hiện, thế giới cậu nhìn thấy xuất hiện một vài hình ảnh kỳ quái.
Những hình ảnh này xuất hiện không theo quy luật trên thân từng người mà cậu nhìn tới.
Giống như hệ thống trong tiểu thuyết, nó không chỉ mô tả quá khứ, hiện tại của người đó, mà còn có thể đoán trước tương lai.
Ví dụ như thông qua những hình ảnh đó, cậu biết được bệnh nhân ở phòng bên cạnh là cưới lần hai, cô vợ nhỏ hơn anh ta 15 tuổi.
Đêm tân hôn, vì có thể biểu hiện ra "sự mạnh mẽ của đàn ông" mà dùng một viên thuốc nhỏ, sau đó trúng độc, trực tiếp bị đưa tới viện rửa ruột.
Y tá trưởng của khoa này nuôi một anh bạn trai nhỏ, không đi học không đi làm, mỗi ngày nằm nhà đợi cô nuôi ăn, ăn xài tiền của cô xong thì phủi đít chạy mất, tìm người bao nuôi tiếp theo.
Bà già ở phòng bệnh số 1, lúc còn trẻ ngược đãi con dâu, sau khi già thì bị con dâu ngoài mặt hiếu thuận, sau lưng trả thù, nhưng bà ta lại không dám nói một câu nào.
Thẩm Tín coi thứ này thành ảo giác, mỗi ngày nhàn đến hoảng hốt thì sẽ lấy nó ra làm công cụ hóng hớt, hơn nữa không chỉ một lần cảm thán, bản thân bắt đầu có thiên phú viết tiểu thuyết.
Đương nhiên cậu cũng chẳng coi trọng việc này, chỉ nói với bác sĩ là mình xuất hiện ảo giác, sau đó bắt đầu tranh chấp với công ty về việc bồi thường tai nạn lao động.
Tranh chấp kéo dài tới tận bây giờ, cậu chẳng những đòi được bồi thường cho tai nạn lao động, mà còn đòi được n+1 yêu cầu.
Ngay vừa mới rồi, công ty rốt cuộc thừa nhận đây là tai nạn lao động, cũng bảo Thẩm Tín tới công ty ký hợp đồng nghỉ việc sau đó bồi thường cho cậu.
Được thôi, chẳng sao cả, dù sao cậu cũng làm chán công ty này rồi, chuẩn bị nhảy việc.
Thủ tục xuất viện làm vô cùng nhanh, bởi vì Thẩm Tín khôi phục không tồi, ngay cả thuốc cũng không cần lấy.
Trong buổi sáng lập tức xuất viện, Thẩm Tín không về nhà nghỉ ngơi mà đi thẳng tới công ty.
Vất vả lắm mới thỏa thuận xong xuôi với công ty, không giải quyết luôn nhỡ bên đó đổi ý thì làm sao, cứ lấy được tiền bồi thường về tay đã rồi nói sau.
Trước mặt Thẩm Tín, người đại diện công ty cũng không dám dây dưa.
Bọn họ không phải đồ ngốc, Thẩm Tín ở công ty này ba năm, có ai mà không biết Thẩm Tín là hạng người gì.
Một khuôn mặt vô cùng có tính lừa người, một cái miệng ai cũng dám mắng, trạng thái tinh thần luôn không ổn định, làm việc thậm chí còn điên rồ hơn cả đám GenZ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...