Sa Hải 4 Full

Chương 12: Đối phó

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Beta: Phong Thanh Dương

~~~

Tôi khập khiễng đuổi theo, dù đã qua huấn luyện sức chịu đựng, tôi vẫn cảm thấy vết thương của mình lộ ra cả đầu khớp xương, nếu bây giờ mà dừng lại nhìn kỹ, có lẽ sẽ mất tinh thần chiến đấu.

Sinh vật kia vọt tới khu vực đó, không ngừng lắc đầu, nó quỳ rạp trên mặt đất, tôi biết lúc này cơ hội xông lên cho nó một kích trí mạng đã qua đi. Tôi còn cách sau lưng nó khoảng hai, ba mét, liền thấy nó quay đầu lại, mắt đã mở được ra.

Tôi lấy lại bình tĩnh, biết lúc này mới là ác đấu thực sự. Mắt quái vật kia rất nhỏ, đáng tiếc là không có lông mi. Tôi siết dao găm trên tay, bắt đầu chuyển động xung quanh nó.

Sau lưng nó đang chảy máu, một đao này nếu như đâm vào người thì thắng bại đã định, đáng tiếc là đối thủ của lão tử không phải loại bình thường.

"Anh em, chưa từng thấy tao như vậy phải không?" Tôi vưa di chuyển vừa quát:

đừng tưởng là mày xấu thì tao không dám đâm mày, lão tử từng gặp thứ còn xấu hơn mày gấp trăm, ngay cả hình dạng cũng không có."

Qúai vật kia từ từ đứng lên, cũng hơi tập tễnh, nó lạnh lùng nhìn tôi chằm chằm.


Tôi dùng các loại tiếng để mắng nó, tiếng Bắc Kinh, tiếng Hàng Châu, tiếng Trường Sa, nếu không phải là không thạo tiếng Ninh Hạ thì tôi đã dùng tiếng bản địa mà chiêu đãi nó rồi. Mắng càng lúc càng khó nghe.

Việc này là để tăng thêm lòng can đảm cho mình, cực kỳ thực dụng, thô tục có thể kích thích sự phẫn nộ của bản thân, khi cảm xúc phẫn nộ lên tới đỉnh điểm thì cơ bản tôi nghĩ sẽ có lợi hơn tất cả cảm xúc khác. Đương nhiên ngay sau đó tôi đã biết, cảm xúc mạnh nhất trên đời chính là đau thương.

Khi trước mắt anh có một đao vung tới, không có bất kỳ hy vọng nào, anh không chỉ muốn mình thoát mà còn muốn tất cả những người bên cạnh mình cũng có thể thoát. Không có bất kỳ hy vọng nào nhưng vẫn tiếp tục chiến đấu, là đáng sợ nhất.

Mắng khô cả họng, con vật kia cũng không có động tĩnh gì, chỉ nhìn chằm chằm di chuyển của tôi. Con vật trên lưng ép sát xuống dưới vai nó.

Nhuệ khí của tôi bắt đầu giảm dần, vết thương trên chân chảy máu làm ướt hết cả bít tất, lúc này tôi lại sợ nó bỗng nhiên mở miệng nói:

ngang qua thôi mà."

Tôi sẽ có vẻ mặt thế này mất 囧, từ tất cả biểu hiện lúc trước thì nó quả thực chỉ là đi ngang qua, thấy ở đây có

nhiên tôi có thể nhìn ra địch ý từ trong ánh mắt của nó. Tuy nhiên dù sao đó cũng chỉ là cảm giác của tôi.

Tôi biết mình sinh ra suy nghĩ này chỉ là kiếm cớ để bản thân lùi bước theo bản năng vốn có của mình. Tôi không có thời gian để làm cho nhuệ khí bắt đầu giảm sút. Lửa quanh

được bao lâu nữa. Tôi trở tay vung đao lên, lần thứ hai đánh nghi binh về hướng nó.

Ngay trong nháy mắt này nó bắt đầu chống lại.

Khi tôi chỉ còn cách nó khoảng nửa mét, nó bỗng nhiên nằm úp sấp trên mặt đất, cả người bật lên. Sức bật và tốc độ đều vượt ra khỏi suy đoán của tôi.

Lúc nãy bị tro than làm hạn chế, vừa rồi nó đã có thời gian thở dốc và để mắt được hồi phục.

Tôi vừa mắng mình ngu một tiếng đã bị nó vồ ngã nhào xuống đất. Nó há mồm to như chậu máu, dồn sức cắn tới cổ tôi. Nếu là tôi trước đây thì nhất định sẽ nhắm mắt lại chờ chết, hiện tại tôi cố sức nhấc

mạnh vào mồm nó một cái.

Sau đó chuyển động tay, cương đao đâm vào từ mạng sườn nó.

Đầu tôi bị xây sát mấy chỗ,


đóm mắt, tay hạ đòn sát thủ, một đao cắm ngập đến chuôi.

Rút ra, con vật kia rống lên một tiếng, tôi dùng chuỳ lửa ngăn cách giữa hai chúng tôi, ép nó buông ra. Khi xoay người đứng dậy, tóc trên đầu cháy sém, lông mi cũng bị đốt trụi.

Không thể để cho nó có cơ hội lần nữa, đối với động vật mà nói, hai đao của tôi coi như gây ra thương tổn trung bình. Có lẽ cuối cùng nó sẽ chết vì nhiễm trùng hoặc vì mất máu, tuy nhiên lúc này nó vẫn còn tới vài ngày để giết tôi. Tôi nhào tới lần thứ hai, hất chuỳ lửa ra, nó né được, tôi nhảy lên, một cước đá vào quai hàm nó trên mặt đất.

Nó rống lên lần nữa, nhưng trong nháy mắt ngoạm được chân tôi.

Chân tôi phát lạnh, nhưng

được nữa, bị nó lôi ngã xuống đất, cố sức quăng tôi vào đống lửa bên cạnh.

Cả người tôi bị đốt, lăn đi một vòng, khi vùng lên cả người đều bốc khói, không đợi tôi kịp đứng lên, vật kia tấn công lần nữa, cắn bắp đùi tôi, lần thứ hai kéo tôi xuống đất.

Tôi đạp hai chân liên tục, ép nó tạm thời nhả ra, đúng lên bắt đầu thi triển sở trường cũ của mình - chạy trối chết.

Mẹ nó đánh không lại, cái gì mà lông mi thần công, nếu như sống sót trở về tôi nhất định đốt sạch lông trên người Hắc Nhãn Kính.

Nhảy vài buóc tới trước cây đại thụ bị tôi đốt, thế lửa vẫn rất lớn làm tôi không qua được, quái vật kia theo sau với tốc độ cực nhanh, hai chân tôi cơ bản không

xuống đất, giơ đao đối phó.

Trong nháy mắt nó vọt đến trước mặt tôi, mặt đất phía trước bỗng nhiên sụp xuống, nó rơi xuống đất rất mạnh, trực tiếp rơi thằng vào hố.

Đúng vậy, tôi đã đào một cái bẫy ở chỗ này.


Tôi quay người cố sức đạp một thân cây phía sau, một cành cây đang bốc cháy trên đại thụ trước miệng bẫy liền gãy lìa, rơi thẳng vào trong hố bẫy. Tôi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết bên trong, mùi da thịt cháy khét bắt đầu toả ra.

Cũng may phương pháp của mình có tác dụng, tôi mắng thầm, trong lòng tôi vẫn có phần không tự tin nên để bảo đảm cho mình, tôi đã làm một cái bẫy ở đây. Cái bẫy này không phải là đào lên, dưới tàng cây vốn có đá vụn và bùn đất rất xốp, tôi tìm một cái hố, dùng tay di chuyển đá tảng, đào móc bùn đất, đắp cao bốn phía lên thành một ống khói, sau đó dùng toàn bộ cỏ khô và đá tảng đắp cao xung quanh miệng hố, cuối cùng cưa lỏng một cành cây bên trên ra.

Vì lý do an toàn, những tảng đá này đều có kết cấu một gối một, chỉ cần đá rơi một viên mấu chốt thì toàn bộ miệng hố đều sụp xuống.

Trong kiến trúc cũng hay có mánh khoé kiểu này.

Qúai vật kia kêu thảm chạy ra khỏi hố bẫy, hố không sâu, nó vừa bò ra được nửa người, tôi một cước đạp lên viên đá kia, toàn bộ dốc núi nhỏ có miệng hố tôi vừa xây, lấy cái bẫy làm trung tâm, đổ sụp vào bên trong, nó nhanh chóng nằm thẳng cẳng.

Tôi nhìn hai chân mình, vô cùng thê thảm, cắt bỏ ống quần bị máu thấm ướt, xử lý qua loa một chút, tôi mới đứng lên nhìn hố bẫy.

Toàn là

đang cháy, đã bất động.

Không có cách khác, ông đây chỉ thích hợp đánh lén, chính diện PK thật sự không hợp với tôi.

Tôi xì một tiếng, đốt thuốc, bỗng nhiên tảng đá khẽ động, một khuôn mặt nhỏ của con gì đó chợt bắn ra từ đống đá, thoắt cái đã cuốn lên lưng tôi. Cơ thể nó rất dài, trong nháy mắt cuốn lên cổ tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận