Quốc Vương


Người dịch: Whistle


Phẩm chất của Kỵ sĩ gồm: Khiêm tốn, thành thật, thương hại, anh dũng, công chính, hi sinh, vinh dự, linh hồn.

Pháp tắc sinh tồn của quý tộc là: Lợi ích trên hết, đạo đức giả, công danh lợi lộc, ích kỷ, lý trí......!Đây đều là những kỹ năng thiết yếu.

Chỉ cần có thể sinh tồn được thì mới có thể sinh ra tinh thần quý tộc: thành thật, đạo nghĩa, cảm giác sứ mệnh......

Thứ không có được vẫn luôn là tốt nhất, thứ mà mọi người càng sùng bái cũng chính là thứ mà mọi người thiếu thốn nhất trong cuộc sống hiện thực.

“Đừng có phân tâm, cẩn thận quan cẩn quá trình luyện binh của Hudson, chuyện này đối với tương lai của các con cũng có chỗ tốt.”

Nam tước Redman thành khẩn nói.

Chung quy đều là con của mình, cho nên ông ta cũng không thể hoàn toàn lãnh khốc vô tình.

Theo Redman thì Lesul hiện giờ là đang lẫn lộn đầu đuôi.


So với việc nhớ thương cái bình Sinh Mệnh Nguyên Dịch đã không thuộc về nó thì còn không bằng thừa cơ học thêm một chút tri thức.

Trên thực tế, lúc đầu khi phát hiện ra tài luyện binh của Hudson thì Nam tước Redman còn muốn để hắn huấn luyện thêm một chi tinh nhuệ chi sư.

Tiếc rằng hầu bao của ông ta cũng không giàu có, căn bản không nuôi nổi quân thường trực.

Toàn bộ Nam tước lĩnh này chỉ có duy nhất một đội hộ vệ gồm năm mươi người có vũ trang.

Vì nhân số ít như vậy nên ông ta càng chú trọng sức chiến đấu của mỗi người.

Huống chi hộ vệ và quân đội vốn không phải cùng một loại, quá cứng nhắc chỉ có thể biến khéo thành vụng.

Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, thuật luyện binh đối với tiểu quý tộc chỉ là một miếng gân gà.

Chỉ có nhờ vả quốc vương hoặc đại quý tộc thì mới có đất dụng võ.

Hudson không biết ý định của phụ thân hắn nên vẫn đang ra sức huấn luyện thủ hạ.

Trong một thế giới có sức mạnh siêu phàm này, người bình thường sẽ rất khó chống lại thứ sức mạnh đó.

Cho dù là một tên Kỵ sĩ sơ cấp như Hudson thì cũng có thể dễ dàng đánh bại được mười tên tráng hán.

Đây mới là nguyên nhân căn bản mà tập đoàn quý tộc có thể thống trị thế giới này.

Quý tộc tập đoàn đã lũng đoạn và giới hạn tài nguyên, cộng thêm sự ăn ý của các quý tộc, Sinh Mệnh Nguyên Dịch chưa từng chảy ra ngoài, bình dân muốn trở thành kỵ sĩ là chuyện không thể nào.

Con đường siêu phàm thích hợp với người bình thường chỉ có Chiến sĩ.

Cũng là siêu phàm, nhưng ở cùng một cảnh giới thì Kỵ sĩ có thể dễ dàng đánh bại Chiến sĩ.

Không chỉ vì Kỵ sĩ có tọa kỵ phụ trợ, nguyên nhân chủ yếu là vì thức tỉnh hạt giống sinh mệnh.

Mặc dù Hudson không rõ được hạt giống sinh mệnh là gì, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được chỗ tốt khi thức tỉnh hạt giống sinh mệnh.


Cảm thụ trực quan nhất chính là tố chất tổng hợp đề của cơ thể đã tăng lên, sau mỗi lần huấn luyện cường độ cao, hạt giống sinh mệnh đều sẽ phóng thích ra một cỗ năng lượng để chữa trị những tổn thương trên cơ thể.

So ra thì Chiến sĩ liền thảm hơn nhiều.

Không có hạt giống sinh mệnh phụ trợ, thường ngày huấn luyện lưu lại không ít ám thương đã rất cực khổ rồi, càng đừng bàn đến chuyện lên chiến trường.

Kỵ sĩ trường thọ là chuyện đã rất bình thường ở thế giới này, nhưng Chiến sĩ có thể trường thọ lại lác đác không có mấy, bình thường đều sẽ sống không quá năm mươi tuổi.

Tuổi thọ ngắn nên cũng sẽ hạn chế việc tăng cao thực lực, nhìn khắp toàn bộ đại lục, số lượng Chiến sĩ là cường giả cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Về phần những vị Ma pháp sư thần bí kia liền nằm trong điểm mù kiến thức của Hudson, trong tàng thư của gia tộc chỉ viết rải rác mấy bút, cho nên không thể chứng minh được gì.

Những chức nghiệp tiểu chúng khác thì lại càng không cần phải nói, cả đời của một người bình thường đều không thấy được một lần, Hudson muốn biết cũng không có cách nào biết được.

Nếu như chỉ là bồi dưỡng người hầu Kỵ sĩ thì huấn luyện đơn giản một chút là đủ rồi, căn bản không đáng để hắn bỏ công nhiều như vậy.

Chung quy là trong lòng Hudson vẫn còn có một trái tim không an phận, dù răng trong lòng hắn còn không ngừng nói là phải “cẩu”, nhưng cơ thể lại rất thành thật, cố gắng bồi dưỡng thành viên trong tổ chức.

Số tiền đầu tiên luôn luôn là khó kiếm nhất.

Trước mắt thì hắn chỉ có mười người có thể sử dụng, mặc dù không nhiều, nhưng dù sao cũng tốt hơn là không có.

Lúc chạng vạng tối, một bức thư khẩn cấp phá vỡ sự yên tĩnh của tòa thành.


Khô Lâu Hội đã phát động phản loạn thành công, rất nhiều quý tộc trong thành Dadir, bao gồm cả Tử tước Alphonse, đều đã bị tàn sát, Tổng đốc tỉnh Đông Nam Bá tước Pierce rất tức giận, ông ta đã hạ lệnh chiêu mộ quý tộc trong tỉnh mang binh qua bình định phản loạn.

Di chứng của việc tin tức bế tắc liền lập tức bạo phát.

Rõ ràng là Khô Lâu Hội đã phản loạn hơn một tháng rồi, nhưng gia tộc Koslow lại hoàn toàn không biết gì cả.

Khi Nam tước Redman nhận được lệnh chiêu mộ thì cũng chẳng biết gì về thế cục trên tiền tuyến, chỉ có thể bị động tiếp nhận mệnh lệnh.

Thật ra không cần tình báo thì cũng có thể biết được thế cục ở tiền tuyến rất nghiêm trọng.

Nếu như là một cuộc phản loạn bình thường, những vị lãnh chúa ở xung quanh liên thủ liền có thể dẹp loạn, căn bản cũng cần toàn phải mộ binh toàn tỉnh.

Một cái Nam Tước lĩnh đã chiêu mộ được năm trăm người, Lần cuối cùng chiêu mộ cường độ này là vào trăm năm trước khi thú nhân xâm lấn, nhưng chuyện này xây dựng trên cơ sở là đã có chuẩn bị từ trước.

Bây giờ lại đột ngột hạ mệnh lệnh như vậy, Hudson cảm thấy có lẽ gã Bá tước Pierce kia đang tức giận vì thế cục sụp đổ dẫn đến nước vào trong não.

Không phải cứ nhân số càng nhiều thì quân đội sẽ càng mạnh, sức chiến đấu của một đội quân gồm năm trăm nông nô chưa trải qua huấn luyện còn chẳng bằng đội hộ vệ của tòa thành này.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận