Quan Khí​

Sáng hôm sau Hạng Định lại tới, vừa thấy Vương Trạch Vinh, Hạng Định liền nói:

- Vương ca, hôm nay đi đánh golf chứ?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chú biết chơi nhỉ.

Vương Trạch Vinh biết Hạng Định muốn tăng cường quan hệ với mình.

- Vương ca, sức khỏe là tài sản của cách mạng. Bây giờ nhiều cán bộ bị bệnh nên cần tăng cường tập luyện mà.

Vương Trạch Vinh nghĩ chiều mình mới về Thành phố Hải Đông, sáng không có việc gì nên cười nói:

- Vậy thì đi thư giãn một chút.

Hạng Định nghe vậy thì rất hưng phấn nói:

- Anh yên tâm, em nhất định bố trí cho anh hài lòng.

Nghĩ đến chuyện của Lâm Khâm, Vương Trạch Vinh vừa tò mò vừa lo lắng về bố trí của Uông Chính Phong. Chuyện này Vương Trạch Vinh không tin không có quan hệ tới Uông Chính Phong.

Thời cơ chọn quá đúng, đúng lúc chuẩn bị hội nghị mà bắt hai con của Lâm Khâm đi, khiến cho Lâm Khâm chỉ còn mỗi con của Uông Kiều. Cứ như vậy Lâm gia phải toàn lực ủng hộ Uông Kiều.

Mặt khác thông qua việc này nhằm đả kích Lâm gia, xem ra Uông Chính Phong cũng có chút tức giận với Bí thư Lâm vì không giữ được mình.

Nghĩ đến những thủ hạ trung thành của Uông Chính Phong, Vương Trạch Vinh thầm than Uông Chính Phong là người tàn nhẫn với cả bản thân và người khác.

Vương Trạch Vinh tự hỏi mình không thể tàn nhẫn được như Uông Chính Phong. Đối với hai đứa bé mất tích, Vương Trạch Vinh có chút áy náy. Với thủ đoạn của Uông Chính Phong thì Vương Trạch Vinh lo cho hai đứa bé vô tội.


Tối qua Vương Trạch Vinh nghĩ đến một vấn đề đó là người muốn lên đều cần có tàn nhẫn. Nghĩ đến cách làm vì mục đích không từ thủ đoạn của Uông Chính Phong, Vương Trạch Vinh ít nhiều có chút mê man không biết bố trụ sở của Uông Chính Phong là đúng hay sai?

Vương Trạch Vinh biết từ góc độ của Uông Chính Phong thì sẽ không sai. Y hoàn toàn thực hiện mục đích của mình, nhưng từ đạo nghĩa lại sai.

Hắn có lẽ khó có thể làm được như Uông Chính Phong.

Bây giờ vấn đề chính là dù hắn muốn cứu cũng không thể. Cấp dưới của Uông Chính Phong căn bản không liên lạc với Uông Kiều và hắn, đây là làm riêng, muốn tìm bọn họ cũng không được. Hơn nữa bọn họ được huấn luyện chuyên nghiệp thì người bình thường sao có thể tìm được bọn họ.

Tối qua khi Vương Trạch Vinh về tới nhà thì Lữ Hàm Yên cũng đã nghe được việc này.

Tình hình cũng như Uông Kiều nói, lúc ấy Lâm Khâm mang theo hai người phụ nữ chạy loạn khắp nơi mà không báo cảnh sát. Sau khi ra ngoài y đến chỗ một người phụ nữ uống không ít rượu, hai đứa bé biến mất khiến Lâm Khâm quýnh lên mà mang theo hai người phụ nữ chạy đi tìm. Kết quả y vượt qua không ít xe rồi lao vào cửa hàng ven đường khiến Lâm Khâm trọng thương, một người phụ nữ chết, một người phụ nữ bị thương.

Tối qua Vương Trạch Vinh không thể ngủ ngon, hắn nghĩ rất nhiều chuyện và muốn nói điều mình biết với Bí thư Lâm, cuối cùng hắn đã phải bỏ qua.

Trong lòng đang có chút buồn bực thì nghe Hạng Định hẹn đi chơi, Vương Trạch Vinh cũng muốn thả lỏng người một chút.

Trên đường Hạng Định cũng nhắc tới Lâm Khâm.

- Anh, tối qua Bắc Kinh đúng là ra việc lớn. Lâm Khâm này bây giờ không muốn nổi tiếng cũng khó. Mang theo hai người phụ nữ đi tìm con, ôi, em không phục y không được.

Vương Trạch Vinh nghe thấy Hạng Định nói với giọng châm chọc nên sa sầm mặt nói:

- Người khác xảy ra chuyện chú lại vui ư?

Hạng Định thấy Vương Trạch Vinh không thích nói chuyện này nên vội vàng nói:

- Vương ca, anh không biết Lâm Khâm ỷ bố là Tổng bí thư nên chưa bao giờ coi bọn em vào đâu. Anh có thể không biết là có người đang đồn ầm việc này lên đó.


Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra tâm trạng của Bí thư Lâm bây giờ, có con như Lâm Khâm đúng là làm mất danh dự của ngài.

- Việc này chú đừng xen vào.

Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.

- Anh yên tâm, em biết mà.

Hạng Định vội vàng nói.

Khi xe đến sân golf, Vương Trạch Vinh thấy có mấy tên thiếu gia chơi thân với Hạng Định đã sớm đợi ở đây.

Xe vừa dừng lại đám thiếu gia liền đi tới cười nói:

- Bí thư Vương.

Chỉ vào một người, Hạng Định giới thiệu:

- Vương ca, đây là Cơ Thiên Vũ, bố y là Cơ Dân Quyền.

Vương Trạch Vinh nhìn Cơ Thiên Vũ thì thấy đối phương cung kính nói:

- Bí thư Vương, bố tôi thường hay nhắc đến ngài.

Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay đối phương. Hắn biết Cơ Dân Quyền là người của Bí thư Lâm.


Hạng Định lại giới thiệu mấy người khác. Vương Trạch Vinh nghe xong mới phát hiện những người này đều là con của những người đạt được vị trí cao sau hội nghị.

Sau khi chào hỏi, mọi người liền đi vào trong.

Trên đường đi, Hạng Định nói:

- Các vị, hôm nay đừng gọi Vương ca là Bí thư Vương, gọi ông chủ Vương là được.

Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, Hạng Định này đúng là lắm chuyện.

Nghe Hạng Định nói như vậy, mọi người đều đổi giọng.

- Ha ha, hôm nay mọi người chủ yếu đến để thư giãn, em bố trí đều là người trẻ tuổi.

Vương Trạch Vinh cũng cười nói:

- Như vậy mới tốt.

Đến sân bóng, Vương Trạch Vinh cảm thấy trước mắt sáng rực lên. Có nhiều cô gái trẻ đẹp đứng đó, còn có mấy ngôi sao hay thấy trên Tv.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh liền nhìn sang Hạng Định.

Hạng Định cười ha hả nói:

- Vương ca, nam nữ phối hợp mới không mệt.

Vương Trạch Vinh cũng không nói gì nhiều. Dù sao thấy nhiều ngôi sao như vậy cũng làm tâm trạng hắn vui vẻ hơn. Có ai không hy vọng sở hữu ngôi sao được nhiều người hâm mộ.

Thấy Vương Trạch Vinh cười cười, Hạng Định thở dài một tiếng. Có thể thấy vẻ mặt này của Vương Trạch Vinh đúng là không dễ. theo địa vị của Vương Trạch Vinh không ngừng phát triển, Hạng Định đối mặt với Vương Trạch Vinh mà thấy áp lực lớn, đồng thời y cũng càng thấy nên gắn chặt vào Vương Trạch Vinh.

- Vương ca, Tiểu Chu là chuyên môn phục vụ anh.

Hạng Định nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh.


Vương Trạch Vinh đã sớm thấy Chu Linh Ngọc, trong đám người này. Đây là một cô gái phát triển rất nhanh, là một người dẫn chương trình nổi tiếng ở Cctv, tiết mục dẫn được nhiều người theo dõi. Vương Trạch Vinh biết ngoài sự cố gắng của cô thì Hạng Định nhất định làm không ít việc.

- Tiểu Chu, mau lại đây, giao ông chủ cho cô.

Hạng Định gọi Chu Linh Ngọc.

Trước khi tới đây Hạng Định đã yêu cầu Chu Linh Ngọc nhất định phải phục vụ tốt Vương Trạch Vinh.

Mặc dù Hạng Định không nói rõ là cô phải phục vụ ai, nhưng trong lòng Chu Linh Ngọc biết Hạng Định bồi dưỡng mình, lăng xê mình như vậy, hơn nữa không cho phép ai có ý đồ với cô chính là giữ cô lại dành cho Vương Trạch Vinh.

Sau lần trước gặp Vương Trạch Vinh, Chu Linh Ngọc rất vui. Vương Trạch Vinh còn trẻ mà làm to như vậy, người đàn ông này sẽ hơn hẳn những người khác, làm tình nhân của Vương Trạch Vinh cũng không thiệt.

- Ông chủ, em là Chu Linh Ngọc.

Chu Linh Ngọc rất thông minh, không tỏ vẻ mình biết Vương Trạch Vinh từ trước.

Vương Trạch Vinh nhìn Chu Linh Ngọc, hôm nay cô trang điểm và ăn mặc trông rất trẻ. Hắn cười nói:

- Mọi người cùng nhau chơi một chút.

Mọi người sớm có chuẩn bị, mỗi người đều có một cô gái.

Các cô gái không có mấy người quan tâm tới chính trị nên không biết Vương Trạch Vinh. Thấy mấy người lấy lòng Vương Trạch Vinh liền nghĩ hắn là có thực lực mà thôi. Thấy Vương Trạch Vinh còn trẻ và đầy sức sống như vậy, mấy cô gái đều muốn tỏ tài của mình.

Các cô đều biết Hạng Định là nhân vật lớn trong làng giải trí, hắn tự mình bố trí hoạt động lần này bằng cách tổ chức sân khấu di động.

Hạng Định rất thông minh, hôm nay y muốn tổ chức để lấy lòng Vương Trạch Vinh nên yêu cầu các cô gái hát, múa để tăng không khí.

Đi chơi cùng mới đám người này, Vương Trạch Vinh rất nhanh hòa đồng vào đó.

Hạng Định thấy Vương Trạch Vinh chơi vui như vậy thì thầm gật đầu. Hôm nay bố trí rất tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui