Trong mỗi tầng lầu, ước chừng đều có ba bốn mươi người Lào, những người này có ánh mắt giống nhau, cầm trong tay các loại vũ khí như dao nhỏ và ống nước. Trương Tuyết Phong nhìn thế trận này, ngay lập tức hiểu được, người Mỹ đã bố trí được rồi.
Hơn nữa bọn họ cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, làm như một gã nhân viên đặc công ưu tú, mấu chốt ở chỗ là đi hoàn thành nhiệm vụ như thế nào, mà không phải phô thanh thế, khiến cho dư luận xôn xao.
Bởi vây, ngay lập tức những người này lựa chọn rút quân, và không hề phát sinh xung đột với lực lượng vũ trang nhân dân Trung Quốc.
Đứng trước người Lào, trước tiên họ sắp xếp một thế cờ. Trương Tuyết Phong và Tổ Tia chớp muốn lao ra, nhất định phải giải quyết những người này. Nhưng mà thời điểm bọn họ giải quyết chướng ngại vật, cùng nhóm nhân viên đặc công mốc quốc, đã sớm muốn giải quyết cấp việc này.
Người Lào da đen nhẻm, phân biệt theo hai thang gác, ngăn chặn tất cả đường lui của bọn họ.
Những người này cùng bước vào, khiến cho cao ốc chịu một loại áp lực nặng nề. Trong ba giờ, Trương Nhất Phong và không đến bốn năm thành viên, nếu muốn chiến thắng những người này, nhất định sẽ phải có dũng khí và thực lực để một chọi mười.
Ngay tại thời điểm Trương Tuyết Phong chuẩn bị xé sát những người này, đột nhiên bên ngoài tòa nhà cảnh linh mãnh liệt, hai mươi mấy chiếc xe cảnh sát rú còi đi đến, trên xe cảnh sát nhảy xuống trên trăm tên cảnh sát Ô Khắc Lan.
Cảnh sát tới rất đúng lúc, người Lào nghe được âm thanh, lập tức liền ném ống nước, dao nhỏ, ẩn vào bên trong một căn phòng của tòa nhà.
Đám người Trương Tuyết Phong, phân công nhau hành động. Nhanh chóng xuống lầu.
Trương Nhất Phàm căng thẳng chờ đợi trong bệnh viên.
Đổng Tiểu Phàm cũng có chút lo lắng, bởi vì không ai có thể hiểu rõ ràng hơn cô Trương Nhất Phàm đang nguy hiểm, nếu có việc gì sơ xuất, Trương Nhất Phàm sẽ phải chịu đựng áp lực rất lớn. Đương nhiên kết quả tốt nhất, là đám người Trương Tuyết Phong cứu người thành công trở về.
Có thể trong tay những người này có súng, bọn Trương Tuyết Phong chỉ có một con dao găm để phòng thân.
Bên trong có sự chênh lệch thật sự rất lớn, đương nhiên bọn họ không biết, đám người Trương Tuyết Phong và đối thủ đã liều mạng một hiệp.
Đả thương hai tên đặc công mốc quốc, trước mắt đang bị một đám người Lào vây quanh. May mắn cảnh sát xuất hiện đúng lúc, dep yên đem trận chém giết này. Không phải Trương Nhất Phàm báo cảnh sát, cũng không phải là con trai của Mã Tạp La. Luôn luôn chú ý và chờ xem kịch vui của người Liên Bang Nga. Nhìn thấy việc này, bọn họ lập tức báo cảnh sát, cũng đúng lúc giam nhất cử nhất động của đối phương.
Làm StevieSteviemang theo người rời khỏi đó, bọn họ vẫn như cũ không tránh được tầm mắt của nhân viên đặc công Nga, bởi vậy, hành tung lại bị lộ.
Tổ Tia chớp lại một lần nữa cắn cái đuôi bọn họ, không từ bỏ theo đuôi.
Tin tức của Tổ Tia chớp rất nhanh chóng, khiến Stevie sinh ra hoài nghi hành tung của chính mình. Lập tức anh ta ý thức được, còn có ba con mắt nhìn chằm chằm mình.
Stevie lại ra một quyết sách, cản hai gã nhân viên đặc công ở phía sau lại, những người khác nhanh chóng lui lại.
Nhưng mà, hai tên đặc công cũng không duy trì được bao lâu, đã bị Viễn Trình tập kích giết chết.
Lúc Trương Tuyết Phong đuổi tới, thấy hai người này đã bị chết oan chết uổng, ghé vào nghe nhưng không thấy hơi thở, một người bị bắn chết.
Trương Tuyết Phong báo tin cho Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm còn có chút kỳ quái, rốt cuộc là ai đang âm thầm giúp đỡ?
Chính mình ở UkraineUkraine có chút thực lực, không có khả năng cho binh lính mai phục nữa, nghĩ đến đây, đột nhiên hắn ý thức được một vấn đề.
Chắc chắn là có thế lực của kẻ thứ ba, thế lực này chắc không phải thế lực ở UkraineUkraine.
UkraineNếu là Ukraine họ không thể trơ mắt nhìn cháu gái Mã Tạp La bị người ta bắt cóc. Dù sao Mã Tạp La cũng là một người rất có danh vọng. Vì thế Trương Nhất Phàm lại nghĩ đến là nước Nga nhúng tay vào.
Nhất định là bọn họ Trương Nhất Phàm phân tích rất rõ ràng dựa vào lý luận và kinh tế, sở dĩ kẻ thứ ba làm như vậy, chắc là không phải trợ giúp Tổ Tia chớp, mà là vì kích thích mâu thuẫn giữa hai người. Chỉ có làm xâu hơn mâu thuẫn này, bọn họ mới có thể ngư ông đắc lợi được.
Tuy nhiên, mặc kệ mục đích của bọn họ là gì, Trương Nhất Phàm vẫn quyết định dùng cơ hội này, đem cháu gái Mã Tạp La về rồi nói sau.
Đến hiện tại, cơ bản hắn đã chắc chắn, trong tay Mã Tạp La có cái gì đó quan trọng. Mà vật này, đúng là tư liệu rất quý giá mà mình cần. Đúng lúc này, bác sĩ Kinh đã cấp cứu cho Mã Tạp La tỉnh lại.
Ông ta vừa tỉnh dậy liền hỏi, Lệ Na, Lệ Na thế nào rồi?
Người con trai trả lời, đã thông báo cho cảnh sát, cảnh sát đang đuổi bắt tên ngông cuồng đó.
Lúc này, Stevie đã mang theo người tổ đặc công, trốn vào một nhà xưởng bỏ đi.
Trương Tuyết Phong mang theo người, liếc mắt một cái nhìn thấy những người đó đang canh phòng Stevie
Địa thế nhà xưởng này bằng phẳng, phía trước trống trải. Căn bản xung quanh không có thứ gì có thể ẩn thân được. Trương Tuyết Phong mang theo Tổ Tia chớp liền ẩn náu ở đó. Anh ta nhìn tất cả xung quanh, thầm mắng đặc công mốc quốc thật giảo hoạt.
Dưới tình huống như vậy, căn bản không thể quá dựa vào bọn họ, chỉ cần có người vừa động, ngay lập tức sẽ bị đối phương phát hiện, bởi vậy, bọn họ chỉ có chờ đợi đến lúc trời tối, mới có cơ hội có thể đi vào bên trong.
Chuyện này, Stevie cũng ý thức được, anh ta mới lựa chọn chỗ này.
Trương Nhất Phàm lo lắng chờ đợi tin tức của Thiểm Điện Bất Tổ, Trương Tuyết Phong nói:
- Bọn họ tránh ở một nhà xưởng bỏ hoang, căn bản chúng ta không thể tới gần, chỉ có đợi đến khi trời tối mới có cơ hội.
Thời gian cứ trôi đi từng chút từng chút một, rốt cuộc trời cũng đã tối, Trương Tuyết Phong mang theo người, vẫn chia làm ba tổ như cũ, đi theo ba hướng khác nhau.
Stevie nhìn đồng hồ,
- Thời điểm đã đến, lập tức hành động. Mục tiêu là xưởng đóng tàu Hắc Hải Tạo.
Lệ Na được hai gã đặc công trông trên phòng, Stevie ra lệnh xuất phát, hơn mười bóng đen đi từ xa đến.
Trong đó có một gã đặc công nói với bạn đồng nghiệp:
- Hắc, này cậu, cậu trông một lúc nhé, tôi đi tiểu tiện một chút.
Anh ta vừa mới xoay người, con dao găm đã bay qua cửa sổ vào bên trong, hàn quang chợt lóe lên,
- A…
Có một tiếng kêu kỳ lạ, từ cửa sổ có một người nhảy vào, người này nhanh chóng đứng lên, đưa người đặc công thả từ từ xuống phía dưới mặt đất.
Đặc công ở trong phòng nghe thấy được tiếng động, nói một câu cảnh giác,
- Hắc, này cậu, cậu không sao chứ?
Đi vào từ bên ngoài một người đội mũ đen, mặt đội mũ đen tuyền nhìn không rõ, nhưng đột nhiên anh ta phát hiện có chút bất thường,
- Ngươi là ai?
Trương Tuyết Phong mỉm cười, bỏ mũ ra.
- Tên chết tiệt.
Người này giơ súng lên, đang chuẩn bị bắn, thì có một người lại nhào vào từ cửa sổ phía sau. Hàn quang trong tay chợt lóe, phi con dao găm vào ngực đối phương rất sâu.
Người này chỉ cảm thấy sau lưng hơi lạnh, người thẳng đờ rồi ngã xuống, Trương Tuyết Phong bổ nhào tới, nhẹ nhàng đưa tiếp người này xuống. Tiểu Tứ nhảy từ bên ngoài vào, đi đến bên Lệ Na, cởi dây cho Lệ Na hết sức nhanh nhẹn, rồi xé băng dính ở miệng cô.
Lệ Na đi ra có chút sợ hãi kêu lên, a… Lập tức Tiểu Tứ bưng miệng cô lại,
- Đừng kêu lên, chúng tôi tới cứu cô đấy!
Lệ Na đã sớm sợ hãi, cô nào biết bọn họ là ai, hơn nữa cô lại không hiểu tiếng Trung, tiếng la vừa rồi, người dưới lầu nghe được, lập tức đi lên trên lầu.
Trương Tuyết Phong nhặt khẩu sủng lên,
- Tới đúng lúc lắm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...