Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư
"Xin đem sủng vật trả lại cho ta, được không?, nó đã phiền các vị rồi,tại hạ thật xin lỗi " Ngay tại lúc này , ngoài xe ngựa, truyền đến một âm thanh của nam tử khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi .So với âm công vịt tảng của Lang Thiếu Bạch dễ nghe không biết bao nhiều lần
Nghe âm thanh này,Tiểu hắc miêu im lặng,mặc yếm phấn hồng sắc nhảy vào lòng Phượng KHoảng Nguyệt , không ngừng lấy lòng , chỉ còn thiếu đập đầu kêu cứu mạng thôi
Hành động này làm cho Phượng Khoảng Nguyệt đối với kẻ ngoài kia cảm thấy thật hứng thú
Có thể đem Tiểu Hắc miêu dọa thành dạng này , xem chừng không được bao nhiêu
"Tiểu miêu này là sủng vật của ngươi?" Phượng KHoảng Nguyệt lười biếng tựa vào vách xe,nắm lỗ tai tiểu hắc miêu , căn bản là không có ý định ra ngoài
"Miêu ?" Người bên ngoài nhìn thấy người trong xe ngựa không có ra ngoài,nhíu lông mi,tất nhiên là, cảm thấy Phượng KHoảng Nguyệt không có lễ phép.Nghe xong Phượng KHoảng Nguyệt nói ,trầm ngâm một chút, sau đó khẳng định nói : " Đúng vậy , chính là tiểu hắc miêu đó "
Phượng KHoảng Nguyệt bốp bốp móng vuốt tiểu hắc miêu , nhìn nó cầu xin tha thứ, đùa càng vui vẻ.Vật nhỏ thú vị như vậy,có nhân tính hóa , đôi mắt biết khinh bỉ và còn biết nói ngoại ngữ, chính là biết tiếng cẩu
Ân, Nghĩ không ra....Cường thưởng hay là lừa gạt đây? Thật là một tình huống lựa chọn khó khăn
"Ngươi nói, Tiểu miêu này là sủng vật của ngươi?" Dưới ánh mắt chờ mong của Tiểu hắc miêu, Phượng KHoảng Nguyệt chậm rãi hỏi
"Dĩ nhiên là của tại hạ"Người bên ngoài vẫn lịch sự trả lời
"Ngươi chứng minh như thế nào?"Người bên ngoài không nóng nảy, Phượng khoảng nguyệt tự nhiên cũng không sốt ruột, thậm chí còn thay đổi một tư thế nằm thoải mái hơn .Thấy Phượng KHoảng Nguyệt như vậy , Tiểu hắc miêu như tìm được tri kỉ, học bộ dáng Phượng Khoảng Nguyệt , tìm chỗ thoải mái,mĩ mĩ nằm xuống .Tuy rằng.....móng vuốt của nó, lỗ tay của nó còn nằm trong tay Phượng Khoảng Nguyệt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...