Tiếng chim hót chút chít. Ánh sáng ban mai rọi vào phòng qua khe hở của bức màn che cửa sổ. Tôi đã tỉnh giấc, thế nhưng vẫn nằm khoanh tay trên giường, làm bộ mặt khó đăm đăm.
"..................."
Chuyện là, tôi dường như không có ký ức về đêm hôm qua. Không, nói đúng hơn thì, không chỉ đêm hôm qua mà cả những đêm trước đó... cũng tương tự. Khi nhận ra thì đã tỉnh dậy vào buổi sáng rồi.
"....................."
Mặc dù không muốn thừa nhận chút nào, nhưng... có lẽ, à không, là chắc chắn nhỉ? Tôi chắc chắn đã bị đo ván trước kỹ thuật thượng thừa của Veniran...
(...m-mà..........)
Dẫu sao, kinh nghiệm làm con gái của tôi vẫn ít hơn Veniran tận 14 năm. Không lật ngược được tình thế cũng chẳng có gì phải đáng tiếc. Ừm.
"suu...suu~"
"............."
Trong khi tôi cố gắng tự thuyết phục bản thân, ở bên cạnh tôi, Veniran không biết gì vẫn đang chìm trong giấc ngủ.
Nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ này, cơ mặt của tôi cũng tự nhiên giãn ra. Vừa nãy vẫn còn suy nghĩ linh tinh, vậy mà bây giờ lại bay biến hết.
(Mà, suy nghĩ nhiều cũng vô ích.)
Tôi đặt môi mình lên môi Veniran thay cho lời chào buổi sáng, mặc quấn áo, chỉn chu phong thái rồi rời khỏi phòng.
Tại phòng ăn, tôi tìm thấy Kon và Nene.
"Chào buổi sáng."
Kon đang thưởng thức hồng trà, còn Nene thì vẫn đang ăn sáng . Tôi vừa chào cả hai vừa ngồi vào ví trí của mình ở hướng đối diện.
"Chào buổi sáng ạ..."
"Chào buổi sáng~"
Nene bỏ thìa xuống, giơ cả hai tay, đuôi và tai cáo lên để chào đón tôi. Ồ! Quả nhiên là Nene, mỗi ngày đều rất năng động. Nhìn thấy cô bé như vậy, tâm trạng của tôi cũng tính cực theo.
Mặt khác, trái ngược với vẻ hào sảng của Nene, Kon chỉ đáp lại với chất giọng khiêm tốn. Không những vậy, từ lúc tôi bước vào phòng ăn cho đến khi tôi ngồi xuống, ánh mắt của Kon chưa một lần chạm tôi.
A! Tất nhiên không phải là do Kon giận tôi hay gì đâu. Đôi tai và đuôi cáo của Kon đang phản ứng rất mãnh liệt, nhìn thôi cũng biết, Kon đang đón chào tôi rất năng động không thua kém gì Nene.
Nhưng... thế thì tại sao Kon lại có biểu hiện mâu thuẫn như vậy?
Ừm... chuyện kể ra thì sẽ rất dài dòng. Tóm lại, tất cả là bắt nguồn từ đề xuất của Veniran.
Veniran đã nói như thế này: Đã sinh hoạt cùng nhau dưới một mái nhà mà cứ che giấu khuôn mặt thì cũng không hay. Đồng ý là chị Masha không muốn gây chú ý ở bên ngoài, nhưng khi ở nhà thì không cần thiết phải như vậy.
Nhận thấy lời của Veniran không sai, thế nên khi ở nhà tôi đã tháo bịt mắt ra... kết quả là như hiện tại đây.
Nhưng mà, nếu chỉ phản ứng mãnh liệt thôi thì vẫn còn nhẹ nhé. Bình thường, Kon sẽ vào bếp lấy đồ ăn sáng cho tôi. Đến mức quên cả những việc bản thân thường làm... Ừm, đây đúng là một vấn đề đáng báo động!
Đã một vài phút trôi qua rồi, ánh mắt của Kon vẫn bất di bật dịch dán chặt trên tách hồng trà nguội lạnh. Kiểu này, tôi mà cứ ngồi ở đây thì chắc Kon cũng sẽ ở trong trạng thái này suốt mất.
"Kon."
"V-Vâng ạ!"
Giọng Kon cuống quýt. Bị tôi gọi, cuối cùng ánh mắt của Kon cũng rời khỏi tách hồng trà, mặc dù vừa nhìn sang tôi mắt Kon đã đánh sang chỗ khác...
"Kon không cần phải khiên cưỡng như vậy đâu. Trang bị bịt mắt cũng không đặc biệt ảnh hưởng gì đến tầm nhìn, còn nếu kh-"
"Như vậy không được đâu ạ!"
-ông thì dùng bạch nhãn cũng được. Tôi chưa kịp nói hết câu, Kon đã cắt ngang.
"Chỉ vì tôi mà tiểu thư Masha phải che giấu đi khuôn mặt tuyệt đối không tốt ạ. Tôi sẽ cố gắng cố gắng để không bị mê hoặc ạ!"
"Ồ..."
Kon đập hai tay lên bàn, tuyên bố. Tôi không khỏi bị khí thế của Kon áp đảo. Có điều, chiếc đuôi cáo đánh qua đánh lại như thế thì chẳng có một tí thuyết phục nào.
Tôi thử đứng dậy, bước đến gần Kon, đặt tay lên đầu và vuốt ve đôi tai cáo.
"Kyuu~"
Kon siết chặt môi. Nhắm nghiềng mắt. Dùng hai tay ôm chiếc đuôi cáo cố gắng không để nó chuyển động. Nhưng đôi tai phản ứng đáng yêu như thế này thì chẳng còn ý nghĩa gì.
"Nene cũng muốn được xoa đầu!"
"Ngoan ngoan~"
"Ehehe~"
Mới sáng sớm mà tôi làm gì thế này...
Chung quy thì đây là một vấn đề khá nghiêm trọng. Nene thì không sao. Nhưng Kon thì tuyệt đối không được.
Kon và Inari đã trải qua rất nhiều gian khổ. Hiện tại tuy xa cách nhau nhưng tình cảm của cả hai là thật. Kon cố gắng để không bị tôi mê hoặc và sự tồn tại của Nene chính là minh chứng cho tình cảm của hai người. Một tình cảm cao quý như thế mà bị chỉ số hấp dẫn ngu ngốc phá nát, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bản thân!
Trên đời này không gì quý giá bằng yuri chị em! Cùng chảy một dòng máu trong cơ thể, cùng là con gái, thế nhưng lại vượt qua toàn bộ rào cản và đến với nhau... liệu còn thứ tình cảm nào đẹp hơn thế này chứ?!
Chính vì thế, dù Kon không đồng tình đi nữa, tôi vẫn sẽ tiếp tục trang bị bịt mắt. Bỏ ra một cái giá rẻ như này mà có thể bảo vệ được yuri chị em quý giá thì không còn gì phải bàn cãi nữa.
"Kon đừng lo lắng nhé. Tôi cũng đã quen thế này rồi. Với lại, không phải cái gì khiên cưỡng nhẫn nhịn cũng là điều tốt đâu."
"...vâng ạ. Tôi không có ý định phản bội Inari... vậy nên mới cố gắng ạ. Nhưng đúng như tiểu thư nói. Miễn cưỡng là không tốt ạ... Xin lỗi tiểu thư ạ... "
"Mà mà, không cần xin lỗi đâu. Tôi đi lấy đồ ăn sáng nhé."
"À! Không ạ. Tôi sẽ đi lấy đồ ăn sáng cho tiểu thư ạ. Đồ ăn và trà đã nguội ạ. Luôn thể tôi sẽ hâm nóng lại ạ."
Kon nói rồi chóng vánh chạy vào bếp. Tôi cười khổ trước bộ dáng đó của Kon. Thỉnh thoảng để tôi tự làm cũng được mà. Kon thật nghiêm túc.
"Fuwaaa~"
"Chào buổi sáng, Veniran."
"...Chào buổi sáng. Chị Masha lại đeo bịt mắt nhỉ."
"Suy nghĩ cho Kon thì như thế này sẽ tốt hơn."
Trong lúc chờ đợi Kon, Veniran đã thức giấc và đến phòng ăn. Em ấy xuất hiện trong bộ váy ngủ mỏng gần như trong suốt. Mà, nhà này chỉ toàn nữ giới... nên chắc không sao.
"Chị Masha cũng cứng đầu nhỉ. Mặc dù thích Kon nhưng lại e ngại."
"L-Làm gì có chuyện đó! Thêm nữa, không phải cứng đầu. Phải gọi là ngay thẳng!"
"Vâng~"
Veniran ngồi xuống rồi thì thầm vào tai tôi. Thật là, vừa ngủ dậy đã tìm cách trêu tôi rồi. Dạo này, tôi cứ có cảm giác như thể... vị thế của chúng tôi đã bị hoán đổi vậy.
"Chị Veniran, chào buổi sáng~"
"Nene, chào buổi sáng... Ehehe, Nene đáng yêu quá~"
Một tháng vừa qua, Veniran và Nene đã trở nên thân thiết hơn.
Nene dường như đã ăn sáng xong liền chạy đến ôm hông Veniran. Còn Veniran thì vui vẻ xoa đầu và vuốt ve chiếc đuôi cáo mượt mà của Nene.
Hai thiếu nữ đáng yêu ve vãn với nhau. Cơ mặt của tôi mỗi khi chứng kiến khung cảnh này đều giãn ra đến mức mất hết thể diện. Nhưng biết thế nào được, tôi là một fan yuri chân chính mà!
☆
Hôm nay là ngày nghỉ của lũ trẻ. Lũ trẻ đã cố gắng rất nhiều trong tháng qua. Cấp độ nghề nghiệp cũng đã đạt đến 30 - tương đương cấp độ của mạo hiểm giả hạng D.
Nếu không có một ngày nghỉ nào thì sẽ rất tội nghiệp. Hơn nữa, cũng phải để lũ trẻ tiêu tiền đã kiếm được. Thế nên, tuần này tôi quyết định cho lũ trẻ nghỉ.
Và thêm nữa, thỉnh thoảng tôi cũng muốn làm một công việc gì đó ra dáng phục hồi sư một chút. Nói gãy gọn thì không chỉ lũ trẻ, tôi cũng cần kỳ nghỉ để giải phóng ham muốn thể hiện bản thân!
"Này! Cô gái ở phía kia!"
"?"
"Đúng rồi, là cô đấy!"
"Tôi à?"
"Đúng đúng~"
Vừa đặt chân vào hội đã có hai cô tiếp cận tôi.
Một bên thì cầm thương nên chắc là thương sĩ. Một bên thì khoác áo choàng của ma thuật sư.
"Hai cô tìm tôi có chuyện gì?"
Giấy cho thuê phục hôi sư vẫn được ghim trên bảng tuyển người của Hội. Thế nhưng, cho đến hiện tại, ngoài Pier thì tôi chưa nhận được uỷ thác nào khác. Vậy nên, tôi thực sự không biết lý do hai người này tiếp cận tôi.
"Tôi là Karin. Thương sĩ."
"Còn tôi là Yuffie. Ma thuật sư~"
"Tôi là Masha. Phục hồi sư."
Hai người bắt đầu giới thiệu bản thân nên tôi cũng hưởng ứng theo.
"Chúng tôi muốn mượn sức mạnh của Masha."
"Tổ đội của chúng tôi đã nhận nhiệm vụ săn Killer Bear nhưng tiền phương của chúng tôi lại có việc gấp không thể tham gia được."
"Ra là vậy. Tôi hiểu rồi. Killer Bear là yêu cầu hạng B. Giá là một đồng vàng, hai người ổn chứ?"
Không ngờ, tôi lại nhận được uỷ thát. Hơn nữa còn là yêu cầu hạng B - Killer Bear.
Mặc dù không muốn phải thừa nhận, nhưng bảng giá mà tôi đề ra tương đối khả nghi. Tôi đã chuẩn bị tinh thần nhận yêu cầu hạng F dài dài. Thế mà lại đột nhiên nhận được uỷ thác hạng B.
Kể từ sau Pier thì đây là khách hàng thứ 2, tôi phải thể hiện thật tốt mới được. Đặc biệt là ở trước mặt hai chị gái xinh đẹp!
"Ngược lại phải là chúng tôi nói mới đúng. Giá một đồng vàng là quá rẻ mạt so với yêu cầu hạng B. Thành thật mà nói, ban đầu tôi đã khá nghi ngờ."
"Hôm trước nếu không chứng kiến Masha tạo kết giới bảo vệ nhóm mạo hiểm giả tân thủ trước bày Forest Wolf, thì đến giờ chúng tôi vẫn sẽ nghi ngờ đấy~"
Thì ra là vậy. Tôi đã phát động ma thuật kết giới, tạo cơ hội cho lũ trẻ thăng cấp. Hoá ra hai người này đã nhìn thấy à. Nhưng nếu là như vậy, có khi tôi phải xem xét lại mức giá rồi.
"Tôi không làm công việc này vì tiền. Hơn nữa, tôi là một phục hồi sư. Chỉ giữ vai trò hỗ trợ thôi. Trong một tổ đội có đầy đủ vai trò lại phối hợp tốt thì tôi hầu như chẳng giúp ít được gì."
"Dù vậy thì có bảo hiểm vẫn rất quan trọng. Chiến đấu không sợ bị thương sẽ thoải mái hơn."
"Đúng vậy đó. Đầu tư trang bị cho phục hồi sự không phải là một mức phí thấp. Lại còn phải chia phần thưởng, nên có rất nhiều tổ đội không chiêu mộ phục hồi sư. Mức giá rẻ như thế, không nghi ngờ cũng lạ~"
"A ha ha..."
Mà, chuyện xem xét lại mức giá cứ để sau đi.
"Đứng ở đây sẽ lảng phí thời gian lắm. Chúng ta vừa di chuyển vừa nói tiếp nhé."
"Ừm, đi thôi."
"Đúng vậy nhỉ~"
Karin, Yuffie và tôi cùng rời khỏi toà nhà Hội.
Trên đường đi, chúng tôi trao đổi thông tin.
"Phong cách chiến đấu của tôi là tấn công giữ khoảng cách. Hỗ trợ tiền phong và bảo vệ hậu phương."
"Còn tôi thì tấn công điện rộng làm yếu đối phương, loại trừ mục tiêu đơn, hỗ trợ tiền tuyến và triệu hạ mục tiêu~"
"Vậy thì tôi sẽ đảm nhiệm phòng thủ và hỗ trợ nhỉ."
Sau đó chúng tôi tiếp tục trao đổi thông tin về Killer Bear và bàn kế hoạch tác chiến. Killer Bear là ma vật hạng B dạng gấu. Nó sỡ hữu bộ lông đen và cặp đồng tử đỏ như máu. Bộ lông đen này vô cùng cứng cáp, vì vậy khi muốn tiêu diệt Killer Bear, người ta thường nhắm vào ma thạch bên dưới bụng nó.
Nhân tiện, Killer Bear ở thế giới này được xếp vào hạng B và có cấp độ thảo phạt khuyến khích là từ 50~60. Thế nhưng, trong game thì Killer Bear chỉ ở mức 15~20 thuộc diện tân thủ.
Con người ở thế giới này không tự nâng được kỹ năng nên tôi nghĩ điểm khác biệt ở định mức độ khó là nằm ở đây.
"Yuffie, lần trước là sao chứ!"
"Là lần nào~?"
"Là cái lần uống rượu ở hội đấy. Tôi rời khỏi có việc một lúc, quay lại đã không tìm thấy cậu."
"À~ Lúc đó được đẹp trai mới nên tôi đã đi cùng người đó đến quán khác uống, sau đó thì..."
"Sau đó thì sao."
"Karin khuôn mặt của cậu đáng sợ quá đó~"
"Tôi không làm khuôn mặt như vậy! Sau đó thì sao hả?"
"Sau đó thì...... bí mật♡"
Tán chuyện một lúc... hai người này dường như đã quên mất sự tồn tại của tôi.
Cứ như thế, chúng tôi đi đến địa điểm xuất hiện Killer Bear trên bản đồ rừng sâu.
"Thông tin mục kích của Killer Bear là ở địa điểm này."
"A! Có phải là ở đó không?"
Nhìn theo hướng Yuffie chỉ, chúng tôi tìm thấy một khối đen to tướng đang di chuyển về hướng này. Cũng giống như chúng tôi phát hiện ra Killer Bear, Killer dường như cũng đánh hơi được mùi của chúng tôi.
"Trước tiên, tôi và Yuffie sẽ thử chiến đấu với Killer Bear. Phát động ma thuật đi Yuffie."
"Ừm! Để đó cho tôi~"
Yuffie giải phóng ma lực, liên tục phát động nhắm vào tầm nhìn của Killer Bear.
"Graaaaaaaaaaaaaaa!"
Ma thuật của Yuffie vô cùng tinh tế. Dù uy lực không cao nhưng Killer Bear vẫn phải dùng hai tay che đi tầm nhìn vì sự khó chịu chuỗi quả cầu lửa.
"Nhận lấy!"
Trong khi đó, Karin di chuyển xoay quanh và không ngừng tấn công vào điểm yếu của Killer Bear. Bộ lông đen đáng tự hào của Killer Bear dần bị nhuộm bởi màu đỏ của máu. Hê, hoá ra máu của Killer Bear màu đỏ à. Mà, chuyện đó chẳng quan trọng.
"Xin lỗi. Tôi nghỉ một chút..."
"Ừm."
Ma thuật của Yuffie ngừng lại. Dường như do phản động của ma lực nên Yuffie không thể tiếp tục sử dụng ma thuật, hay nói cách khác là thời gian cool down.
Do ma thuật phiền nhiễu không còn, Killer Bear lúc này đã lấy lại tầm nhìn điên tiết không ngừng tấn công Karin.
Karin chạy vòng quanh, lợi dụng sơ hở sau những đòn tấn công nặng nề của Killer Bear, thọc mũi thương vào khớp và hông của nó.
Sau một lúc, khoảng thời gian cool down kết thúc, hàng loạt hoả cầu của Yuffie lại tiếp tục bay đến chắn đi tầm nhìn của Killer Bear. Nó tức giận gầm lên, nhưng cũng chẳng làm được gì.
Rối cứ thế, Killer vừa bị chắn tầm nhìn vừa bị tấn công vào điểm yếu. Không lâu sau đó, Killer Bear gục ngã do mất quá nhiều máu và bị Karin ra đòn kết liễu.
Ra vậy ra vậy... hai người này chiến đấu với nhau khá ăn ý. Thú vị hơn nữa là cách hỗ trợ của Yuffie. Thì ra, ma thuật cũng có thể dùng theo cách này.
"Hạ được một con rồi~"
"Nhưng mà, cách chiến đấu này thật sự tiêu tốn thể lực."
"Ma lực cũng vậy~"
Đánh bại được Killer Bear, song hai người dường như cũng đã tiêu hao khá nhiều. Cả hai ngồi dựa lưng vào nhau, Karin thì thở gấp, còn Yuffie thì như bị nhão ra.
"Cấp độ của hai người là bao nhiêu nhỉ?"
"Tôi cấp độ bốn mươi sáu."
"Còn tôi ba mươi bốn~"
"Hê, tiêu diệt được Killer Bear ở cấp độ này sao."
Tôi ra vẻ cảm thán.
Yuffie nói tiếp.
"Ma thuật của tôi không gây được nhiều sát thương nên phải dùng cách như vừa rồi. Thấy tôi có siêu không, nghĩ ra được kế sách hạ đẳng như vậy, ehem~"
"Mà, đúng là bình thường không ai dùng ma thuật kiểu đó nhỉ."
Yuffie gọi đó là kế sách hạ đẳng. Nhưng tôi lại thấy Yuffie là một người có đầu óc rất linh hoạt.
"Graaaaa!"
Đúng lúc này, một con Killer Bear khác xuất hiện. Khi nhìn thấy Killer Bear đầu tiên đang phơi thay ở đó, nó nổi điên và xông thẳng đến chỗ chúng tôi.
"Không đùa đấy chứ. Tôi vẫn chưa hồi phục thể lực!"
"Tôi sẽ câu giờ."
Yuffie cố gắng dựng cơ thể dậy, nhưng tôi đặt tay lên vai cô ấy.
"Không cần đâu. Để đó cho tôi. Hai người cứ nghỉ ngơi đi."
"Không sao chứ?"
"Mà mà, cứ để đó cho tôi đi."
Thuyết phục Yuffie ngồi xuống, tôi từ tốn bước đi và tiến về phía Killer Bear.
"Graaaaaaa!"
"Nguy hiểm!"
Killer Bear xông đến rồi cứ thế vung tay nện vào tôi. Thế nhưng, đòn tấn công của nó gần chạm vào được tôi thì lại bị hất văng.
"Ể......."
"Ngay cả đòn tấn công của Killer Bear cũng chặn được!"
Karin không giấu được bất ngờ, Yuffie thì phát ra chất giọng cảm thán.
Mà, ma vật hồi tân thủ tôi vẫn thường săn làm sao có thể trở thành đối thủ của Masha này.
"Graaa! Graaa!"
Không làm gì được tôi, Killer Bear phát cuồng, không ngừng dùng móng vuốt nện vào kết giới.
Sau một lúc vẫn không phá được kết giới phiền nhiễu, Killer Bear đứng bằng hai chân, dồn lực vào hai cánh tay, dợm tung một đòn toàn lực.
Và tất nhiên, tôi làm sao có thể bỏ qua cơ hội này. Chờ đợi Killer Bear để lộ ra cái bụng đầy yếu điểm, tôi tung một cú đấm, phá nát viên ma thạch lộ ra tự bụng nó.
Trong tư thế giơ cao hai tay, Killer Bear cứ thế ngả ra sau và nằm bất động.
"....................."
"....................."
Khi quay đầu lại định báo cáo, tôi nhìn thấy Karin tròn mắt kinh ngạc và Yuffie nở nụ cười co giật... ừm, dường như tôi đã làm hơi quá nhỉ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...