Phu quân minh vương của ta

Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. 
Ngọc Ngưng cảm thấy cơ thể Quân Dạ ấm áp, cả đêm đều dụi vào lòng hắn, giống như một chú heo con vậy. Mặc dù Quân Dạ đã trở nên ấm áp hơn, nhưng lại không thể cảm nhận được hơi ấm của chính mình, chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ của Ngọc Ngưng.
 
Ngọc Ngưng vùi mặt vào ngực hắn, miệng khẽ phả khí, hô hấp đều đều, ngay cả hô hấp của nàng cũng ấm áp.
 
Bởi vì rất thoải mái nên Ngọc Ngưng ngủ thẳng đến tận trời sáng.
 
Khi nàng tỉnh lại thì Quân Dạ đã biến mất, cảm giác đau đớn trên người Ngọc Ngưng cũng đỡ đi rất nhiều, nàng nằm trên giường một lúc rồi mới tỉnh lại.
 
Phía bên Tịnh Nhã Viện lại không yên bình lắm.
 
Trần Vương phủ gửi thiếp mời tới, Trần Vương phi muốn mời Liễu phu nhân và hai tiểu thư Ngọc Nguyên, Ngọc Ngưng đến Trần Vương phủ.
 
Mời Ngọc Nguyên Liễu phu nhân còn có thể hiểu được, nhưng bà ta không hiểu tại sao lại muốn mời cả Ngọc Ngưng cùng đi? Ngọc Nguyên là đích nữ trong phủ, hơn nữa Ngọc Nguyên còn qua lại nhiều với các tiểu thư của phủ khác, có quan hệ không tồi với Quận chúa Triệu Tuyết Nhàn của Trần Vương Phủ. Trần Vương phi cũng đã từng gặp Ngọc Nguyên rất nhiều lần, nhưng còn về Ngọc Ngưng, đáng lý ra Trần Vương phi không biết gì về nàng mới phải.
 
Chờ đến khi Ngọc Nguyên đến thỉnh an, Liễu phu nhân hỏi thêm mấy câu: “Trần Vương phủ tổ chức yến tiệc, Vương phi mời ta qua đó, bà ấy còn muốn ta dẫn theo cả con và Ngọc Ngưng, Ngọc Ngưng vốn vẫn luôn không có tiếng tăm gì, sao Trần Vương phi lại biết đến sự tồn tại của nàng ta?”
 
Nghe vậy, sắc mặt Ngọc Nguyên lập tức thay đổi, trên mặt và cơ thể nàng ta đều đang nổi mẩn, tâm trạng vốn đã không tốt, hiện giờ lại càng cảm thấy tệ hơn: “Trần Vương thế tử từng gặp Ngọc Ngưng, nương, Ngọc Ngưng đúng là cái đồ hồ ly tinh, nàng ta quyến rũ Trần Vương thế tử, khiến thế tử nhớ mãi không quên. Lần này e rằng là do thế tử nói với Vương phi, Vương phi muốn xem thử xem Ngọc Ngưng thế nào, người không thể để Ngọc Ngưng đến Trần Vương phủ được.”
 
Tất nhiên là Liễu phu nhân không muốn dẫn Ngọc Ngưng đi cùng rồi. Nhưng Vương phi đã có ý mời, hơn nữa là cố ý nhắm vào Ngọc Ngưng. Nếu bà ta không dẫn theo Ngọc Ngưng thì có vẻ như là sẽ không nể mặt Trần Vương phi.
 
Nam Dương Hầu phủ ngày một lụn bại, Liễu gia cũng suy tàn, những quý phu nhân bằng lòng qua lại với Liễu phu nhân vốn đã không nhiều, Trần Vương phi là một người hiếm hoi trong số đó, sao bà ta dám đắc tội Trần Vương phi được?
 
Bảo Ngọc Ngưng bị bệnh cũng không được, Ngọc Ngưng không phải do Liễu phu nhân sinh, sao Trần Vương phi lại không rõ những âm mưu toan tính ở hậu viện chứ? Nếu như bảo Ngọc Ngưng bị bệnh, chắc chắn Trần Vương phi sẽ nghi ngờ là Liễu phu nhân hại Ngọc Ngưng, ngày nào đó sẽ lại viện cớ để gặp Ngọc Ngưng.
 
Nghĩ đến đây, Liễu phu nhân liếc mắt nhìn Ngọc Nguyên một cái: “Con là đại tiểu thư, đừng dễ nổi nóng như vậy, tính toán với một đứa do di nương sinh làm gì? Để Trần Vương phi gặp nó cũng có sao? Ngọc Ngưng có gương mặt quyến rũ như hồ ly, lại còn mong được gả cho người tốt sao? Với gương mặt đó của nó, Trần Vương phi sẽ không để nó hầu hạ thế tử đâu.”

 
Ngọc Nguyên bị Liễu phu nhân giáo huấn vài câu, trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Liễu phu nhân sai người gọi Ngọc Ngưng đến, Ngọc Nguyên uống một tách trà xong thì rời đi, lúc rời đi đúng lúc lại gặp phải Ngọc Ngưng ở bên ngoài Tịnh Nhã Viện.
 
Ngọc Ngưng ăn mặc giản dị, y phục không mới không cũ, nửa thân trên mặc áo vạt ngắn màu trắng với cánh tay áo hẹp, bên ngoài khoác một chiếc áo ngắn tay màu xanh đen, thân dưới mặc một chiếc váy lụa màu xanh lơ. So với Ngọc Nguyên ăn mặc lộng lẫy thì bộ y phục này của Ngọc Ngưng quá mức giản dị.
 
Nhưng làn da của Ngọc Ngưng lại trắng nõn sáng hơn tuyết, trông rất mềm mại mịn màng, mái tóc đen như mực vừa dài vừa dày, được buộc lên một nửa, nửa còn lại xoa ở sau vai. So với Ngọc Nguyên nhan sắc tầm thường, Ngọc Ngưng lại có hương vị riêng biệt.
 
Ngọc Nguyên quét mắt qua gương mặt còn quyến rũ hơn cả hồ ly tinh của Ngọc Ngưng, lại liếc nhìn cần cổ thon dài của nàng, ánh mắt dừng lại ở ngực Ngọc Ngưng.
 
Rõ ràng đều là thiếu nữ, ngực của Ngọc Nguyên phẳng như đất bằng, nhưng ngực của Ngọc Ngưng lại khiến y phục căng lên trông rất đẹp, thêm vào đó eo Ngọc Ngưng vừa thon dáng người lại mảnh khảnh, lúc đi đường thướt tha yểu điệu, giống như cành liễu đón gió vậy.
 
Ngọc Nguyên đố kỵ đến mức hai mắt đều bừng bừng lửa giận.
 
Nàng ta không nhịn được hỏi: “Y phục mấy hôm trước nương ta gửi ngươi vốn là y phục của ta, Ngọc Ngưng, ngươi đã thử chưa? Có vừa người không?”
 
Ngọc Ngưng vốn không muốn nhắc đến chuyện này, nhưng Ngọc Nguyên đã đề cập đến rồi, nàng chỉ đành nói: “Sau khi y phục được đưa đến, ta để ở trên giường, nhũ mẫu cho rằng là y phục ta đã từng mặc rồi nên mang đi giặt, ta vẫn chưa kịp mặc.”
 
Ngọc Nguyên nghe những lời Ngọc Ngưng nói là biết nàng đã phát hiện ra y phục có vấn đề rồi.
 
Ngọc Ngưng còn nhỏ tuổi hơn nàng ta, nàng ta không ngờ rằng hóa ra Ngọc Ngưng lại cẩn thận đến vậy, có y phục đẹp còn phải kiểm tra một lần rồi mang đi giặt nữa.
 
Nhưng dù Ngọc Ngưng phát hiện ra rồi thì cũng chẳng thể làm gì, đây chính là sự khác biệt giữa đích nữ và thứ nữ. Ngọc Nguyên có xuất thân tốt, địa vị lại cao, nên chèn ép Ngọc Ngưng, để Ngọc Ngưng chịu khổ một chút. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 

Ngọc Nguyên hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Đưa y phục cho ngươi thì ngươi cứ mặc đi, đừng cứ như mấy nha đầu không biết trời cao đất dày là gì. Trông dáng vẻ ăn mặc bần hàn không có thể diện gì của ngươi kìa, dẫn ngươi ra ngoài cũng cảm thấy mất mặt Nam Dương Hầu phủ chúng ta.”
 
Ngọc Ngưng không nói gì, càng không có ý định cãi nhau với Ngọc Nguyên.
 
Ngọc Nguyên mỉa mai mấy câu rồi rời đi, ở đây nha hoàn nhũ mẫu nhiều, đám hạ nhân này lắm chuyện, Ngọc Nguyên không muốn ức hiếp Ngọc Ngưng trước mặt đám người này, không sau này lại bị truyền ra cái danh bắt nạt thứ nữ.
 
Sau khi đi được vài bước, Ngọc Nguyên không nhịn được nói với nha đầu bên cạnh: “Ngọc Ngưng trời sinh trông đã lẳng lơ, khó trách phụ thân lại muốn dâng nàng ta cho mấy nam nhân lớn tuổi. Chẳng qua với dáng vẻ của nàng ta, sớm muộn gì cũng sẽ khiến người khác chết trên giường của mình.”
 
Thanh quỷ đang ngồi trên đầu tường, nó nhìn bóng lưng của Ngọc Nguyên, không nhịn được nói: “Miệng thì nói Vương phi của chúng ta lẳng lơ, không biết trong lòng nàng ta chua xót đến mức nào đây.”
 
Lam quỷ nói: “Đúng thế, đúng thế, nếu như để nàng ta thay đổi dung mạo với Vương phi, chắc chắn nàng ta vui đến mức không khép được miệng cho coi.”
 
“Dù có cho nàng ta dung mạo của Vương phi, Minh vương của chúng ta cũng vẫn chướng tai gai mắt nàng ta thôi.” Hắc quỷ nói: “Vương phi đáng yêu biết bao, dịu dàng ngoan ngoãn, nghe Vương phi nói chuyện, cả người ta như muốn tê dại, Minh vương Điện hạ quả là có phúc.”
 
Hắc quỷ vừa dứt lời đã bị Bạch quỷ gõ đầu một cái.
 
Ngọc Ngưng đi vào trong viện tử của Liễu phu nhân, nàng biết Liễu phu nhân bình thường gọi nàng đến là sẽ chẳng có chuyện tốt gì, hôm nay chắc hẳn cũng không ngoại lệ.
 
Quả nhiên, gương mặt Liễu phu nhân sa sầm, chỉ trích cách ăn mặc của Ngọc Ngưng, chê nàng ăn mặc quá giản dị, cô nương trẻ tuổi làm gì có ai ăn mặc già cỗi như vậy?
 
Nhưng hai người cũng biết rõ trong lòng, tướng mạo Ngọc Ngưng xuất chúng, không thể ăn mặc quá rực rỡ, chỉ cần ăn mặc hơi đẹp đẽ một chút, Liễu phu nhân nhìn chướng mắt là sẽ không bỏ qua cho Ngọc Ngưng.
 
Ngọc Ngưng chỉ gật đầu vâng dạ.

 
Liễu phu nhân nói: “Mấy ngày này Trần Vương phi gửi thiếp mời, muốn mời ta đến Trần Vương phủ làm khách, mấy hôm nữa ngươi với Ngọc Nguyên đều đến đó với ta. Ngươi lớn như vậy rồi nhưng vẫn chưa được đến những yến tiệc lớn như vậy bao giờ, ta đưa ngươi đi là cho ngươi chút thể diện, đến lúc đó đừng làm mất mặt Nam Dương Hầu phủ chúng ta đấy.”
 
Ngọc Ngưng nói: “Mẫu thân nhớ đến Ngưng Nhi, Ngưng Nhi sẽ ghi nhớ trong lòng, không dám quên ơn.”
 
Liễu phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Người ngoài chỉ biết đích mẫu ta đây đối xử tệ bạc với dòng thứ, nhưng chỉ cần có cơ hội, ta nào có đối xử tệ bao giờ? Chỉ mong ngươi đừng làm ra những chuyện vong ân phụ nghĩa, quên đi những tâm huyết mà Nam Dương Hầu phủ đã bỏ ra để nuôi dưỡng ngươi là được.”
 
Ngọc Ngưng nói: “Nữ nhi biết ạ.”
 
Liễu phu nhân phất tay: “Thôi được rồi, ngươi trở về đi.”
 
Lúc này Ngọc Ngưng mới rời khỏi chỗ Liễu phu nhân.
 
Đương nhiên nàng không tin Liễu phu nhân lại tốt bụng đến vậy, chủ động dẫn nàng đến Trần Vương phủ, trong này chắc chắn có điều gì đó.
 
Chuyện này Quân Dạ đã từng nói trước cho nàng biết, nàng cũng không cảm thấy ngạc nhiên lắm. Sau khi trở về Mai Hoa Uyển, Ngọc Ngưng cũng nói cho Bạch thị biết chuyện này. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Bạch thị vừa mừng vừa lo: “Sao phu nhân lại có thể tốt bụng dẫn con đến Trần Vương phủ được? Nghe nói bên đó đều là những người quyền quý, sao bà ấy lại chịu dẫn con đến một nơi như vậy?”
 
Ngọc Ngưng nhẹ giọng nói: “Con cũng không biết.”
 
Bạch thị biết Liễu phu nhân bình thường không tốt bụng gì, dẫn Ngọc Ngưng ra ngoài chỉ e là không có chuyện gì tốt. Nhưng Ngọc Ngưng lớn như vậy rồi, cũng nên xuất giá rồi, nên để Ngọc Ngưng lộ mặt nhiều hơn, nói không chừng lại có phu nhân nhà nào chọn nương tử cho nhi tử nhìn trúng.
 
Bạch thị nói: “Mấy ngày tới nếu như ra ngoài, con nhất định phải thật cẩn thận, cái gì không nên ăn thì đừng ăn, không nên uống thì đừng uống, lúc nào cũng phải đi theo tam tiểu thư, đừng tách khỏi bọn họ đấy nhé.”
 
Ngọc Ngưng gật đầu: “Con biết rồi ạ, nương, con nhất định sẽ cẩn thận.”
 
Bạch thị biết Ngọc Ngưng trước giờ vẫn luôn cẩn thận chững chạc, còn chững chạc hơn cả tam tiểu thư, đến tối, bà lấy một bộ y phục ra đưa cho ngọc Ngưng: “Khi con cập kê ta có mua vải mới, tháng này sức khỏe hồi phục rồi mới làm xong được, con mặc bộ y phục mới này ra ngoài, đừng để những cô nương trẻ tuổi khác cười nhạo con.”
 

Bộ y phục này màu sắc trang nhã, Bạch thị khéo tay, thêm vào đó đây là y phục may riêng cho Ngọc Ngưng, nên từng đường kim mũi chỉ đều rất dụng tâm.
 
Ngọc Ngưng gật đầu, đích mẫu thân phận có cao quý đến đâu cũng không phải mẫu thân của nàng, người thật sự đối xử tốt với nàng vẫn chỉ có mẫu thân của nàng mà thôi. Bình thường Bạch thị đều sống tiết kiệm, chính mình bị bệnh còn không nỡ mời đại phu, nhưng lại không muốn bạc đãi Ngọc Ngưng.
 
Bạch thị nói: “Hiện giờ Ngưng Nhi đã trở thành đại cô nương rồi, tương lai chắc chắn có thể gả cho người tốt, ta không cầu mong người đó phải giàu sang phú quý, chỉ cần đối xử tốt với con, không đánh mắng con là được.”
 
Ngọc Ngưng lại gật đầu.
 
Nàng mang y phục trở về phòng.
 
Nàng đang đến kỳ kinh nguyệt, cũng dễ cảm thấy mệt mỏi, sau khi tháo tóc ra, tắm rửa, thay một bộ nội y là nàng lên giường đi ngủ luôn. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Đêm nay nàng ngủ rất ngon, không mộng mị. Mấy hôm sau, quả nhiên phía Liễu phu nhân gọi nàng cùng đến Trần Vương phủ.
 
Ngọc Ngưng mặc bộ y phục Bạch thị làm cho mình, váy áo màu hồng cánh sen nhạt, màu sắc trang nhã, trên tóc có gài một chiếc trâm bạc, mặt không bôi phấn. Ngọc Nguyên muốn so với Ngọc Ngưng, nên nàng ta mặc một thân đỏ rực, tay và đầu đều đeo không ít trang sức, trên mặt cũng thoa một lớp phấn dày.
 
Liễu phu nhân thấy Ngọc Nguyên ngu ngốc như vậy, ăn mặc trang điểm như là ca kỹ trong thanh lâu, khiển trách nàng ta mấy câu, bảo Ngọc Nguyên đi thay y phục khác, tẩy lớp trang điểm dày cộp đi rồi lại đến.
 
Ngọc Ngưng không tình nguyện đổi sang một bộ y phục màu đỏ tươi, lớp phấn trên mặt cũng mỏng hơn nhiều.
 
Khi ngồi trên xe ngựa, Ngọc Ngưng im lặng không nói gì, Ngọc Nguyên nói: “Phần lớn người ở đó ngươi đều không biết, vậy nên ngoan ngoãn đi theo nha hoàn của ta, đừng đi theo ta, ta có chuyện cần nói với Quận chúa và mấy tiểu thư. Trần Vương phủ lớn như vậy, ngươi đi lạc rồi gây ra chuyện gì thì lại làm mất mặt chúng ta.”
 
Ngọc Ngưng gật đầu.
 
Ngọc Nguyên thấy Ngọc Ngưng không nói gì, cho rằng Ngọc Ngưng đang sợ hãi, trong lòng vô cùng đắc ý. Dù trông có xinh đẹp đến đâu mà đối nhân xử thế dè dè dặt dặt thì cũng khiến người ta chán ghét mà thôi. Những người có qua lại với Trần Vương phủ đều là các phu nhân quyền thế và các thiên kim tiểu thư, một thứ nữ do di nương sinh như Ngọc Ngưng, chắc hẳn những người khác cũng xem thường nàng. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 
 
Hai phủ ở gần nhau, thật ra đi bộ cũng có thể đến nơi, ngồi xe chẳng qua chỉ là vì thể diện mà thôi. Ba người nhanh chóng đến trước cửa Trần Vương phủ.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận