Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia.
Khi Ngọc Ngưng tỉnh dậy vào ngày hôm sau, cả người đã hoàn toàn khỏi hẳn, không còn dấu hiệu nổi mẩn nữa.
Nàng dậy như thường lệ, sau khi trời sáng thì lấy cả hai bộ y phục ra, không biết bộ y phục đó bị rắc thứ gì, bên trong lờ mờ có thể thấy được chút bột phấn màu trắng, bộ y phục còn lại thì vẫn còn giấu mấu cây ngân châm ở bên trong.
Những ngân châm này đều được giấu ở mặt trong bộ y phục, nếu như không kiểm tra cẩn thận thì căn bản không thể phát hiện ra được.
Ngọc Ngưng không ngờ Liễu phu nhân và Ngọc Nguyên lại ác độc đến mức này, cái gì cũng muốn tính toán so đo.
Nàng lấy hai bộ y phục ra giặt một lượt, dùng nước nóng ngâm mấy lần rồi mới mang ra phơi dưới ánh nắng.
Sau khi giặt xong, Ngọc Ngưng thu dọn tất cả đồ đạc rồi đứng dậy, lúc đứng lên, nàng cảm thấy bụng dưới đau nhói, cảm giác đau nhói quá rõ ràng, đau đến mức chân tay nàng lạnh ngắt.
Ngọc Ngưng rửa tay, trở lại phòng mình, trong lòng cảm thấy rất bất an.
Bụng dưới nàng đau như vậy, có phải là đã mang thai rồi không?
Nếu như bụng nàng dần to ra giống như một quả bóng da, người khác sẽ nhìn nàng và Bạch thị thế nào?
Ngọc Ngưng càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, buổi trưa lúc dùng bữa, sắc mặt nàng hơi tái, không ăn được bao nhiêu. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Bạch thị thấy Ngọc Ngưng sắc mặt không tốt, hỏi: “Ngưng Nhi, con làm sao vậy?”
Ngọc Ngưng nở nụ cười gượng: “Buổi sáng con giặt mấy bộ y phục, có lẽ là mệt quá ạ.”
Bạch thị nói: “Ăn cơm xong thì con ra ngoài đi dạo một chút, tản bộ tiêu thực đi, cứ ở trong phòng mãi cũng không tốt.”
Bụng dưới của Ngọc Ngưng cứ đau nhói từng cơn, tay chân cũng lạnh ngắt, nàng khẽ “Vâng” một tiếng.
Nàng cảm thấy cả người lạnh toát, ánh nắng bên ngoài rất ấm áp, bèn đi ra ngồi dưới gốc cây đào, trong tay cầm giỏ đựng đồ may vá thêu thùa.
Tay nghề may vá thêu thùa của Ngọc Ngưng rất giỏi, nàng khéo tay, làm gì cũng vừa nhanh vừa đẹp, hôm nay có lẽ là vì cơ thể không thoải mái, nên bị kim đâm vào tay mấy lần liền.
Lần cuối cùng sau khi bị kim đâm vào tay, nàng vốn muốn lấy khăn tay ra lau, nhưng tay lại bị nắm chặt.
Đầu ngón tay Quân Dạ khẽ miết chỗ nàng bị đâm, lau sạch máu đi.
Ngọc Ngưng nói: “Giờ là ban ngày, ánh nắng chói chang như vậy, sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”
Quân Dạ cảm thấy câu hỏi này của nàng quá ngu ngốc, không thèm trả lời.
Ngọc Ngưng sờ nắn bàn tay Quân Dạ, lại sờ nắn cánh tay hắn, vẫn lạnh lẽo như cũ, dường như không bị ảnh hưởng.
Nàng rụt tay lại, khẽ sờ bụng mình: “Bụng ta hơi đau, có phải mang thai rồi không?”
“Không phải.” Quân Dạ nói: “Nàng đừng nghĩ ngợi lung tung nữa. Lần này bổn vương đến là để nói cho nàng biết một chuyện.”
Ngọc Ngưng ngẩng đầu nhìn hắn: “Chuyện gì vậy?”
Ánh mặt trời xuyên qua cành lá thưa thớt của gốc đào, chiếu lên gương mặt trắng nõn mềm mại của nàng, đổ bóng nửa sáng nửa tối, Quân Dạ vươn tay ra khẽ véo mặt nàng. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Ngọc Ngưng nghe hắn nói xong, có chút tò mò: “Những điều này đều là thật sao?”
Quân Dạ nói: “Không phải giả đâu, đến lúc đó bổn vương sẽ chỉ dẫn cụ thể cho nàng.”
Ngọc Ngưng gật đầu: “Được.”
Sau đó, Ngọc Ngưng lại nói: “Nhưng hiện giờ bụng dưới của ta đau quá, lúc nãy thấy đau vô cùng, tay còn không cầm chắc được kim, bị kim đâm mấy lần liền.”
Quân Dạ nói: “Nàng nói với bổn vương cũng vô dụng, bổn vương cũng không phải là đại phu, không biết y thuật.”
Ngọc Ngưng nói: “Ta nghĩ nếu như đã không phải là mang thai, vậy thì chắc là...”
Nàng chưa nói xong thì một giọng nói vang lên từ phòng Bạch thị: “Ngưng Nhi, con đang nói chuyện với ai đấy?”
Bạch thị đang ngồi bên cửa sổ, có thể nhìn thấy Ngọc Ngưng ngồi may vá thêu thùa dưới gốc cây, hình như Ngọc Ngưng đang lẩm bẩm nói gì đó, Bạch thị cảm thấy kỳ lạ nên mới hỏi một câu. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Ngọc Ngưng bị Bạch thị dọa giật nảy mình, sau khi trấn tĩnh lại nàng mới nói với Bạch thị: “Không nói gì cả, chỉ là tay bị kim đâm nên hơi đau ạ.”
Lúc này Bạch thị mới yên tâm.
Ngọc Ngưng không dám nói chuyện với Quân Dạ nữa, người khác đều không nhìn thấy Quân Dạ, chỉ nhìn thấy nàng đang nói chuyện một mình, còn tưởng rằng đầu óc nàng có vấn đề.
Ngọc Ngưng thu dọn đồ đạc, quay trở lại phòng.
Vừa nãy nàng muốn nói rằng, nếu như đã không phải là mang thai, mà cứ đau nhói từng cơn thế này, e là đến kỳ kinh nguyệt rồi.
Trước đây khi đến kỳ kinh nguyệt, Ngọc Ngưng không có triệu chứng nặng như vậy, bụng dưới chỉ cảm thấy nhói đau hai ngày mà thôi. Lần này chưa đến kỳ nàng đã cảm thấy cả người khó chịu rồi.
Trong phòng càng lạnh lẽo hơn, Ngọc Ngưng nằm trên giường cũng vẫn cảm thấy không thoải mái, nàng bảo nhũ mẫu đun chút nước nóng, uống một ít nước nóng, mặc dù ấm hơn nhưng vẫn không hết cơn đau.
Nàng cảm thấy có lẽ là bởi vì Quân Dạ, người hắn lạnh vô cùng, không có chút độ ấm nào, lúc ngủ với nàng cũng lạnh, nàng cảm tưởng như bản thân mình bị một cây gậy sắt lạnh như băng lăn qua lăn lại. Hiện giờ chắc là trong cơ thể cũng có chút hàn khí, vậy nên lúc đến kỳ kinh nguyệt mới khó chịu như vậy.
Quân Dạ không hề hay biết nữ nhân còn có những chuyện rắc rối như vậy, mặc dù hắn sống lâu, nhưng phần lớn thời gian đều ở Minh giới. Nữ tử Minh giới khác với nữ tử phàm trần, ngay cả nữ tử Minh giới hắn cũng không hiểu rõ, huống hồ gì là nữ tử phàm trần như tiểu nha đầu Ngọc Ngưng này. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Ngọc Ngưng cuộn người trong chăn nằm ngủ, đến xẩm tối mới ra dùng bữa với Bạch thị, sắc mặt nàng tái nhợt, Bạch thị không nhịn được lại hỏi han.
Ngọc Ngưng nhẹ giọng nói: “Có lẽ là sắp đến kỳ kinh nguyệt rồi ạ.”
Bạch thị nói: “Lần này trông con yếu lắm, chờ chút nữa ta bảo nhũ mẫu đun bát canh gừng cho con.”
Ngọc Ngưng lắc đầu: “Không cần đâu ạ, con không muốn ăn uống gì lắm, sợ uống vào sẽ càng khó chịu hơn.”
Ngọc Ngưng ghét nhất là mùi vị của gừng, dù người có đau nàng cũng không muốn ăn những thứ liên quan đến gừng.
Buổi tối, nàng đi nghỉ từ sớm, đến nửa đêm, Ngọc Ngưng cảm thấy cả người nặng nề, vươn tay khẽ đẩy. Quân Dạ lại đến rồi, hắn luồn tay vào trong y phục Ngọc Ngưng, cởi y phục ra. Ngọc Ngưng vốn đã cảm thấy khó chịu, thấy Quân Dạ còn muốn làm chuyện để sinh con, nàng cảm thấy có chút bất mãn.
Nàng đẩy Quân Dạ một cái: “Hôm... Hôm nay ta không thể làm.”
Quân Dạ nhìn Ngọc Ngưng: “Hử?”
Ngọc Ngưng nói: “Ta cảm thấy không được khỏe...”
Nàng lắp ba lắp bắp giải thích cho tên quỷ không biết gì là Quân Dạ nghe về nguyên nhân mình cảm thấy không khỏe, để Quân Dạ mở mang kiến thức. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Sau cùng Ngọc Ngưng nói: “Người ta lạnh, khi ngươi chạm vào ta thì ta lại càng lạnh hơn. Còn nữa... ta cảm thấy hàn khí trên người ta là do ngươi mang lại, trước đây ta không khó chịu đến mức này.”
Quân Dạ không phải là người sống, trên người không có độ ấm là bình thường. Nhưng cũng không phải là hắn không thể trở nên ấm hơn.
Hắn ôm lấy Ngọc Ngưng, đặt tay lên phần bụng dưới của nàng: “Hiện giờ đỡ hơn chưa?”
Ngọc Ngưng mở to mắt, không ngờ người hắn lại có độ ấm, vô cùng chân thực, như thể một người sống sờ sờ đang nằm sau lưng nàng vậy.
Không biết tại sao vừa nghĩ đến đây, mặt Ngọc Ngưng thoáng chốc ửng hồng.
Lòng bàn tay hắn rất ấm, áp lên vùng bụng lạnh buốt đau nhói của Ngọc Ngưng, khiến nàng cảm thấy bớt lạnh hơn một chút.
Ngọc Ngưng gật đầu: “Đỡ hơn rồi.”
Quân Dạ ôm nàng vào lòng: “Được rồi, ngủ đi.”
Ngọc Ngưng nhắm mắt lại.
Quân Dạ biết, lần này Ngọc Ngưng cảm thấy không thoải mái quả thật là bởi vì hắn, âm khí của hắn quá nặng, sát khí để lại trong người Ngọc Ngưng cũng quá nhiều. Mệnh cách và thể chất Ngọc Ngưng đều thích hợp với hắn, nhưng vẫn cần thời gian để thích ứng. Chuyển ngữ: LuvEvaland.Xia. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Người phàm cần phải ngủ, nhưng Quân Dạ lại rất ít khi ngủ, dù nhắm mắt cũng chỉ chợp mắt một chút, sẽ không ngủ quá sâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...