Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu


Lời Bồ Duệ Minh nói khiến Liễu Hàm Liên càng hoảng sợ, nàng ngây ngốc hỏi: "Vẫn chưa xong à?"

"Làm sao có thể xong nhanh đến thế? Chẳng lẽ phu quân của nàng vô dụng như vậy sao?"

Bồ Duệ Minh ôm lấy Liễu Hàm Liên, gậy thịt lớn rút khỏi hoa huyệt tạo nên tiếng ọt vang dội, sau đó kéo nàng ngồi thẳng lưng lên ghế, hung khí chen vào giữa hai chân nàng lần nữa, đâm thẳng gậy thịt lớn vào hoa huyệt đang sưng đỏ.

Hắn không khách sáo cắm đến tận cùng, suýt chút nữa khiến Liễu Hàm Liên sặc nước bọt, bình tĩnh lấy lại tinh thần một lát nàng mới há miệng run rẩy nói một câu: "A a.

.

.

Tại sao chàng lại làm nữa.

.

.

Nóng quá, trướng quá.

.

."

Nàng bị giam giữa ghế ngồi và Bồ Duệ Minh, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, hai mắt lúng liếng ậng nước, phóng đãng quyến rũ, thái độ mời gọi khiến Bồ Duệ Minh nhất thời không thể chờ đợi dù chỉ nửa khắc, hắn lập tức nhấp eo, cắm rút dồn dập.

"Cô nương ngốc, phải chờ ta bắn ra, dùng tinh dịch rót đầy bụng nhỏ của nàng, như vậy mới tính là xong một lần!"

Gậy thịt lớn to như cánh tay hung ác đảo tròn trong huyệt mềm, tư thế này khiến hắn đi vào càng sâu, quy đầu siêu lớn mạnh mẽ công phá cửa tử cung, chen lấn làm càng trong tử cung Liễu Hàm Liên, thậm chí còn ghì chặt vào vách thịt non mềm ra sức nghiền nát chọc ngoáy.

Liễu Hàm Liên bị hắn cắm đến nỗi ngâm nga rên rỉ, nhũ hoa no tròn mời gọi hắn ngậm chặt, dùng sức mút hút liếm láp.


Hoa tâm bị gậy thịt lớn đâm phun dâm thủy, khiến cả người Liễu Hàm Liên tê rần, nàng đã sướng đến nỗi mất hết lý trí, cũng bất chấp xấu hổ, vô tình thốt lên cảm nhận của chính mình, "Aha.

.

.

Phu quân.

.

.

Cắm nhẹ chút.

.

.

Ư.

.

.

A.

.

.

Nhũ hoa thoải mái quá.

.

."

"Nhũ hoa non nớt như thế, quả thật ăn rất ngon, thích ta ăn ngực nàng, cắm hoa huyệt nàng không?"

"Thích lắm.

.

Ưm a.

.

.

Phu quân làm thiếp thoải mái quá.

.

.


A a.

.

.

Còn muốn.

.

."

Bồ Duệ Minh vốn không trông chờ nàng sẽ thật sự trả lời, có điều nàng đã nói ra, hậu quả của những lời này cực kỳ khủng bố, tiếng nỉ non uyển chuyển yêu kiều kích thích Bồ Duệ Minh suýt mất khống chế, cứ như vậy mà bắn tinh.

Hắn dừng lại thở hổn hển, ánh mắt sáng rực nhìn nàng không rời, "Chính nàng nói đấy nhé!"

Trường thương vừa thô dài vừa nóng như lửa ma sát thịt non mềm mại, sau đó lại hung ác cắm vào rút ra, mỗi một lần đều thô bạo đẩy mở cửa tử cung, đâm vào đường hành lang nhỏ hẹp, chống lên vách thịt non nghiền nát không thương tiếc, chẳng những Liễu Hàm Liên bị gậy thịt lớn cắm run lẩy bẩy, mà nàng còn luôn miệng gọi phu quân, hai tay luồn vào mái tóc đen mượt như nhung của hắn, thở gấp từng cơn thừa nhận từng cú nhấp mãnh liệt cuồng loạn của hắn.

Hoa huyệt mọng nước bị hắn cắm hỏng, cắm đến mềm nhũn, dâm thủy chảy xiết như lũ lụt tranh nhau tràn khỏi miệng huyệt, thế nhưng lại bị túi trứng cực lớn đánh tan thành bọt nước.

"Chặt như vậy, hút đến nỗi ta chỉ muốn chơi nàng mãi thôi! Phu nhân tốt của ta, nghe thấy tiếng tiểu huyệt mềm mại của nàng bị ta chơi không? Phụt phụt, phụt phụt!"

"Đừng nói mấy lời đó.

.

.

A a a.

.

.

Mắc cỡ chết mất.

.

."


Bồ Duệ Minh nhỏ giọng cười, ngay sau đó hắn bắt lấy một bên nhũ thịt mút mạnh, nhũ thịt bị hắn điên cuồng mút hút, thỉnh thoảng kéo dài rồi lập tức buông ra, thỏa mãn ngắm nhũ thịt run rẩy bắn trở về.

Vòng eo gầy luật động mạnh mẽ như sóng cuồng, gậy thịt lớn cắm mạnh đến mức hoa huyệt non mềm mọng nước nhức mỏi bủn rủn, Liễu Hàm Liên cảm nhận từng đợt khoái cảm như sóng sau xô sóng trước, miệng nhỏ há to lớn tiếng rên rỉ, mông tròn vặn vẹo hòng tìm đường trốn, ngược lại càng nuốt thanh trường thương thô dài kia sâu hơn.

Quy đầu to tròn ngang ngược đâm mở tử cung, Liễu Hàm Liên ưỡn ngực, hận không thể nuốt luôn cả gậy thịt lẫn túi trứng vào tiểu huyệt đang ngứa ngáy điên cuồng, bỗng dưng gậy thịt cắm sâu một cái, đảo mạnh quanh hoa tâm mẫn cảm, khiến tầng tầng lớp lớp thịt non mẫn cảm run rẩy phun nước, kịch liệt co rút, cắn chặt gậy thịt nóng như lửa, ngay sau đó thân gậy nổi đầy gân xanh lại ma sát liên hồi làm nàng sướng hoa mắt.

Lúc này trong thân thể Liễu Hàm Liên hoàn toàn không có độc dâm, nguyên nhân nàng nhiệt tình như thế xuất phát từ tình yêu say đắm dành cho Bồ Duệ Minh, mà Bồ Duệ Minh cũng không khiến nàng thất vọng, hắn điên cuồng cắm rút như bão táp mưa sa đưa nàng lên đỉnh dục vọng một lần nữa.

"Phu quân.

.

.

Aha.

.

.

Thiếp lại lên đỉnh.

.

."






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận