Phu Nhân Của Ta Là Gian Tướng


Thi học kỳ có tổng cộng hai vòng là thi cơ bản và thi nâng cao, buổi sáng thi một vòng, buổi chiều thi một vòng, một ngày sau là có kết quả.

Địa điểm tổ chức thi học kỳ ở Kinh thành là ở Tử Vi đường của trường quốc học, học sinh ở trong và ngoài kinh thành đều thi ở đây, một số học sinh ở xa kinh thành sẽ đến trước vài ngày, vừa sáng sớm đã đợi ở bên ngoài trường quốc học để vào dự thi.

Những thí sinh dựa vào công lao của cha và tổ tiên để vào học ở trường quốc học từ nhỏ giống như Nhan Ngọc thì lại càng tiện lợi hơn, chỉ cần ngồi ở lớp học của mình đợi tiểu đồng dẫn thẳng vào Tử Vi đường thi là được.Khi đến Tử Vi đường sẽ có người gác cửa lục soát người kiểm tra, đề phòng thí sinh gian lận.

Thông thường thì phải cởi hết quần áo ngoài, chỉ để lại đồ lót nhưng với những thí sinh con nhà quan lại, con nhà hoàng tộc thì chỉ cần làm cho có bước này là được, hơn nữa cha của Nhan Ngọc đã đánh tiếng trước rồi, vậy nên Nhan Ngọc chỉ cần lên báo danh là được mời vào trong.Từng chỗ ngồi trong Tử Vi đường đều được ngăn cách bởi tấm chắn bằng gỗ, trên tấm chắn có treo một chiếc chuông đồng, làm xong bài chỉ cần lắc chuông là sẽ có người đến thu bài thi.Nhan Ngọc cầm số tìm ngồi đúng vị trí của mình, vừa ngồi yên thì nhìn thấy ở vị trí đối diện mình cũng đã có người ngồi, không phải ai khác mà chính là Nhan Đình An.


Được thôi, oan gia ngồi đối diện.Nhan Đình An chỉ liếc nhìn nàng bằng ánh mắt cực kỳ khinh thường rồi bắt đầu cúi đầu sắp xếp bút mực.

Không bao lâu sau đề thi được phát, Nhan Ngọc vội vàng mở đề thi ra xem, nàng xem qua hết một lượt trước, quả nhiên là đề thi chỉ cần học thuộc lòng là được, điền vào chỗ trống một vài câu thơ hoặc kinh văn và viết tạp văn sao cho đúng chính tả.Trong bảng bình luận.Thích Làm Gian Thần: Lần đầu tiên được xem vòng thi cơ bản của khoa cử, nhìn đề thi là đề điền vào chỗ trống và viết tạp văn là biết chủ thớt chắc chắn làm được.Thích Trạch Đấu: Nhưng chủ thớt không chăm chỉ học bài mà đúng không? Cho dù sống lại thì cũng đã quên hết từ lâu rồi, ba ngày qua có thể học được bao nhiêu chứ? Tôi thấy nghi lắm.Lục Mạch Thần Kiếm: Chủ thớt đừng sợ, cho bọn tôi xe đề thi đi, bọn tôi người đông thế mạnh, nói không chừng có thể giúp cô làm hết đấy.Thang Tiểu Gia: Đúng đấy, đúng đấy, nhiều người như thế này có thể giúp đỡ mà!Người Qua Đường: Đây là gian lận, không được phép, nếu không sẽ tắt bình luận.Tổng Tài Bá Đạo: Quản trị viên khỉ gió.Nhan Ngọc đọc bình luận rồi nhỏ giọng không phục: “Chỉ là một kỳ thi học kỳ thôi, đừng xem thường người khác.” Nếu ngay đến thi học kỳ mà nàng cũng phải thắng nhờ gian lận thì mất mặt quá, huống hồ đối thủ của nàng mới có 9 tuổi, 9 tuổi thôi đấy!Nhan Đình An ngồi đối diện ngẩng đầu nhìn nàng, thấy nàng tinh thần thoải mái tự nói chuyện một mình.

Nhan Ngọc nở nụ cười khinh thường với hắn rồi bắt đầu làm bài.

Khi nàng nhìn thấy đề bài đầu tiên thì cảm thấy vui mừng, nhìn tiếp sang đề thứ hai, đề thứ ba rồi theo đó nhìn hết tất cả các đề phía dưới thì vui không khép miệng lại được.

Ngay cả ông trời cũng giúp nàng!Nàng cầm bút bắt đầu làm bài.

Nhan Đình An ngồi đối diện ngẩng đầu lên nhìn Nhan Ngọc mấy lần đều phát hiện nàng đang làm bài, vừa làm vừa vui vẻ thì không khỏi nhíu mày, bị điên rồi hay sao?Nhan Ngọc viết rất nhanh, nàng quyết định phải nộp bài trước Nhan Đình An, cho dù thật sự không thể thắng hắn thì cũng phải dùng khí thế dọa cho hắn sợ trước đã.


Thấy chỉ còn một đoạn nhỏ phần viết tạp văn nữa là Nhan Ngọc sẽ hoàn thành bài thi, đột nhiên nàng nghe thấy loạt tiếng chuông.

Nàng giật mình ngẩng phắt đầu lên nhìn Nhan Đình An, đúng lúc Nhan Đình An cũng ngẩng đầu lên nhìn nàng, hai người cùng sững sờ, trên khuôn mặt hiện rõ dòng chữ: Tên nhóc nào làm bài xong nhanh thế?Hai người như được tiếp thêm sức mạnh, lại cúi đầu làm tiếp.

Đến khi Nhan Ngọc lắc chuông, người ngồi đối diện nàng đã buông bút sớm hơn nàng một bước, nhưng hắn không lắc chuông nộp bài ngay mà nhìn Nhan Ngọc nộp bài rồi bắt đầu chậm rãi kiểm tra lại bài thi của mình.

Đột nhiên Nhan Ngọc cảm thấy không thoải mái, nàng có cảm giác bị coi thường.Trong bảng bình luận.Đại Ngọc Nhi: Ha ha ha, chủ thớt đáng yêu quá, người ta vốn không có ý muốn so đo nộp trước nộp sau với cô, có phải là cảm thấy rất thất vọng không nè? Tôi sắp yêu chủ thớt mất rồi.Nhan Ngọc được đưa ra khỏi Tử Vi đường dưới cái nhìn chăm chú của các thí sinh khác, nàng bước nhanh ra ngoài, muốn xem xem tên khốn nộp bài đầu tiên là ai.

Vừa bước ra ngoài thì đã nghe thấy có người ở ngoài hành lang gọi nàng: “Nhan, Nhan Ngọc!”Yến Triều An đứng dưới chân tường bên ngoài cửa, vừa nhìn thấy nàng đã chạy đến.Trong bảng bình luận.Quần chúng ăn dưa: Nhóc nói lắp là người nộp bài đầu tiên hả? Không ngờ lại học giỏi đến vậy luôn.Đến Thăm Bùi Nghênh Chân: Á, tôi thích nhóc nói lắp quá đi! Không có sức chống cự đối với loại nhân vật hồi bé bị ngược đãi, lớn lên thì hắc hóa như thế này! Giống như tôi đây!Thích Làm Gian Thần: Nhìn thấy nhiều người quen quá →_→“Nhan, Nhan Ngọc, ngươi làm xong rồi à?” Yến Triều An đứng dưới nắng lâu, khuôn mặt nhỏ bị nắng chiếu đến đỏ ửng.Tâm trạng của Nhan Ngọc rất phức tạp: “Ngươi cũng làm xong rồi à?”Yến Triều An gật đầu: “Mấy đề, đề bài đó khá, đơn giản, ta nghĩ, ra ngoài đợi thì ngươi, sẽ, sẽ làm xong nhanh hơn.”Kiếp trước Yến Triều An không tham gia thi khoa cử cho nên Nhan Ngọc cũng không biết rốt cuộc học lực của hắn như thế nào, hiện giờ xem ra không ngờ đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nàng lại là tên nhóc Yến Triều An này.Yến Triều An bị nắng chiếu nên híp mắt lại, giống như mảnh trăng lưỡi liềm nhỏ: “Nhan, Nhan Ngọc, chúng ta đi, đi, đi ăn cơm nhé? Lát nữa, lát nữa phải thi vòng hai rồi.”Mỗi lần thi học kỳ đều sẽ cung cấp suất ăn trưa, ăn ở phòng lớn bên cạnh Tử Vi đường.


“Ngươi đi ăn đi.” Nhan Ngọc xua tay: “Lát nữa cha ta sẽ mang cơm đến cho ta.”Sắc mặt của Yến Triều An hơi trầm xuống.

Đến khi Nhan Ngọc và Yến Triều An đến phòng lớn ăn cơm trưa, Nhan Hạc Niên đã mang cơm trưa đến đợi ở đó rồi.Vừa nhìn thấy Nhan Ngọc, ông bèn cười vui vẻ rồi bảo quản gia sắp xếp đồ ăn ra cho con gái, đều là các món ăn mà Nhan Ngọc thích ăn.Yến Triều An nhìn khung cảnh hòa thuận vui vẻ của mấy người nhà Nhan Ngọc thì dừng lại không đến gần, hắn tự đi đến vị trí ở góc khuất rồi nhận cơm trưa về ăn một mình.Nhan Hạc Niên quan tâm hỏi han Nhan Ngọc có mệt không, an ủi con rằng thi không tốt cũng không sao, đừng để trong lòng, dia đình cũng không kỳ vọng rằng nàng có thể thi trạng nguyên.Nhan Ngọc nghe mà thở dài, cha nàng thật sự là vật cản trên con đường học tập gian khổ của nàng mà.Nhan Hạc Niên còn phải quay về cung gấp nên không ở lại lâu.

Đợi ông đi rồi, Nhan Ngọc mới trả lời câu hỏi trong bảng bình luận.Đóng Vai Phụ: Chủ thớt thi thố thế nào rồi? Tôi thấy cô viết mãi, cô biết làm hết hả? Mới học có ba ngày thì có thể học được bao nhiêu đây?Nhan Ngọc gắp một miếng chân gà rồi nói nhỏ: “Thật không dám giấu, hơn 80 điểm trong đề thi ngày hôm nay đều là những gì ta học trong ba ngày qua đấy.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận