Phế Thê Trọng Sinh - Kim Nguyên Bảo

Edit + beta: Iris

Ô Tiền Thanh ngẩn ra, bỗng chốc đứng lên, kích động hỏi: "Con nói thật không? Ta thật sự có hy vọng khôi phục đan điền, tiếp tục tu luyện?"

Ô Nhược nhỏ giọng nói: "Cha, nhỏ giọng chút, khôi phục đan điền là chuyện càng ít người biết càng tốt, ngay cả đại ca và tiểu muội tạm thời cũng đừng nói."

Nếu để người Ô gia biết chuyện này, chỉ sợ cha cậu còn chưa kịp điều dưỡng thân thể, người Ô gia đã nghĩ mọi biện pháp ngăn cản hắn khôi phục tu vi, thậm chí là giết hắn.

Đáng giận nhất là lúc nào người Ô gia cũng giả làm người tốt trước mặt cậu và cha cậu. Trước kia chỉ cần Ô gia mua một đống vải dệt mới trở về, đầu tiên là lựa vải dệt tốt nhất đưa đến Thư Thanh Viện, có món ăn ngon cũng nghĩ đến Thư Thanh Viện đầu tiên. Bây giờ nếu muốn xé rách khuôn mặt giả tạo của bọn họ thì phải tìm ra bằng chứng rõ ràng, nếu không rất khó thuyết phục cha mẹ và đại ca tiểu muội tin người Ô gia là người giả nhân giả nghĩa.

Nếu không giải quyết ổn thỏa, mọi người sẽ cho rằng vì cậu không hài lòng cuộc hôn nhân này nên mới chuyển oán khí lên người Ô gia.

Ô Tiền Thanh vẻ mặt nghi hoặc: "Vì sao?"

Đây là chuyện tốt, sao lại không thể nói?

Ô Nhược nói dối: "Hiện tại Tuyển Dực không muốn để người khác biết hắn hiểu y thuật nên phiền cha mẹ giữ bí mật chuyện này, chờ sau khi thân thể cha khôi phục, không giấu được nữa thì nói cũng không muộn."

Ô Tiền Thanh gật đầu.


Hiện tại vẫn chưa biết hắn có thể khôi phục tu vi hay không, nếu nói ra, vạn nhất không thể chữa khỏi đan điền, chẳng phải làm hỏng thanh danh con rể sao.

"Đại ca và tiểu muội rất nhanh sẽ về, chuyện trị liệu thân thể cha, sau khi trở về con sẽ hỏi rõ Tuyển Dực."

Ô Tiền Thanh cảm kích nhìn Hắc Tuyển Dực: "Làm phiền con rồi."

Quản Đồng nghĩ đến trượng phu có thể khôi phục lại tu vi, đáy mắt ẩm ướt, cảm thấy phu quân của Ô Nhược tuy rằng hơi xấu nhưng là người không tồi, chỉ cần y đối tốt với Tiểu Nhược, địa vị bề ngoài gì đó đều không quan trọng.

Không đợi quá lâu, Ô Trúc và Ô Hi đã trở lại.

Sáng sớm bọn họ đã thương lượng với nhau, Ô Trúc thân là đại ca, sau này cứ gọi Hắc Tuyển Dực là Tuyển Dực, Ô Hi là tiểu muội của Ô Nhược nên sẽ kêu Hắc Tuyển Dực là Dực ca.

Hắc Tuyển Dực không phản đối, cũng ra lệnh hạ nhân lấy lễ vật y đem tới tặng cho mọi người, sau đó, bọn họ nhìn thấy một xe lại một xe lễ vật được chuyển đến Thư Thanh Viện, chất đầy cả sân.

Ô Tự cầm danh sách lễ vật, nhìn tên trong danh sách mà tay cứ run rẩy, bên trong danh sách toàn là viết pháp khí dược liệu, vật phẩm sang quý.

Người Ô gia biết được chuyện này hối hận đến mức giậm chân đấm ngực, bọn họ sao có thể ngu ngốc cự tuyệt đi Thư Thanh Viện uống trà như vậy, bỏ lỡ chuyện tốt thế này.


Ô Nhược sững sờ nhìn đống lễ vật không ít hơn sính lễ là bao.

Kiếp trước, Hắc Tuyển Dực không tặng nhiều lễ vật như vậy, sau khi y kính trà xong thì chỉ tặng người nhà cậu một phần quà liền rời đi.

Ô Nhược không khỏi nhìn về phía Hắc Tuyển Dực.

Xem ra kiếp trước lúc hồi môn, cậu đã chọc giận nam nhân này, nếu không y sẽ không đưa ít lễ vật như vậy.

A!

Còn tưởng người này không có cảm xúc gì chứ, hóa ra chỉ là y không biểu hiện ra thôi.

Hắc Tuyển Dực chú ý tới ánh mắt của cậu, quay đầu dùng ánh mắt hỏi.

Ô Nhược như suy nghĩ gì đó mà nhìn mấy xe chứa lễ vật, nói: "Sau khi trở về, đưa danh mục sính lễ cho ta xem."

Cậu cho rằng người Ô gia nhất định đã tư tàng một số sính lễ sau lưng cậu, nếu không, sính lễ tuyệt đối sẽ không ít hơn lễ vật trước mắt.

°°°°°°°°

Đăng: 6/7/2021

Đã beta lần 1.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận