Overlord Lightnovel

Phần 1

Ainz vừa đọc xong nội dung tệp hồ sơ dài khổng lồ trước mặt và lật trở lại trang đầu tiên để đóng con dấu của mình lên đó. Sau một lúc do dự, anh quyết định ấn mạnh con dấu xuống khu vực dành riêng để đóng dấu. Đó là tất cả những gì cần phải làm để tập hợp các tài liệu chứa hồ sơ về các vấn đề chính trị mà nó vượt xa tầm hiểu biết của Ainz cũng như các giải pháp tương ứng thông qua phê duyệt. Việc còn lại anh cần làm là để hết cho Albedo và chọn một đoàn tùy tùng phù để lên đường đến đích.

Anh đưa cái bìa cho Lumière, người đang lặng lẽ đứng bên cạnh. Hành động đó cũng kết thúc công việc của anh trong ngày hôm nay.

Ainz dời ánh mắt của mình về phía đồng hồ.

Hiện giờ là 10:30.

Ainz bắt đầu làm việc lúc 10:00. Nói cách khác, chỉ có ba mươi phút kể từ khi anh bắt đầu làm việc. Việc này diễn ra thường xuyên như vậy cho đến cuối năm nay. Thông thường Ainz sẽ hoàn thành công việc của mình vào buổi trưa, nhưng điều này quá nhanh. Một nhân viên làm công ăn lương như Satoru sẽ không bao giờ bắt đầu công việc muộn như thế này, ngoại trừ những ngày anh đi làm trễ. Dựa trên những gì Satoru biết, sẽ không lạ gì nếu những người làm việc tại các công ty lớn đều đi làm muộn. Thay vào đó, nếu Ulbert ở vị trí của mình, anh ấy sẽ vô cùng vui mừng cho một thực tại rằng điều đó đã xảy ra.
1

Vậy là cuộc sống làm việc của cư dân trên thế giới này (ví dụ, dân làng như Enri và Nfirea), bắt đầu và kết thúc tùy thuộc vào cách mọc và lặn của mặt trời, điều này được coi là chuẩn mực.

Mặc dù toàn bộ cư dân thành phố trên thế giới này đều hoạt động theo thời gian đó, nhưng họ có xu hướng bắt đầu và kết thúc ngày làm việc của mình muộn hơn dân làng. Yếu tố chính giải thích cho sự khác biệt trong lối sống này là cách họ tiếp cận với ánh sáng. Những người có quyền ưu tiên tiếp cận nguồn ánh sáng ma thuật chỉ có thể là giới quý tộc. Vì vậy, những người dân bắt đầu làm việc trễ hơn, dần dần họ có xu hướng làm việc đến tận ban đêm.

Vậy có nên cho tất cả mọi người ở Nazarick bắt đầu làm việc vào lúc 10:00 sáng không? Không vấn đề gì.

Trước tiên, những người giúp việc bình thường được chia thành ca ngày và ca đêm và thời gian làm việc của họ khá là dài. Các thuộc hạ của Cocytus đứng gác trên Tầng 9 cũng ở trong tình trạng tương tự. Thật khó để biết thời gian nghỉ của họ là khi nào, vì họ hiếm khi dành thời gian để nghỉ ngơi, thậm chí còn không có thời gian thư giãn dành cho một bữa ăn nhẹ hay giờ nghỉ xả hơi.

Kể cả vậy thì, gần 90% những người có lịch công việc như vậy không có bất kỳ dấu hiệu phàn nàn nào về cách họ được đối xử.

Ainz đã cân nhắc suy nghĩ đến ý kiến ​​của những người giúp việc bình thường, khi anh tìm cách tạo ra một môi trường làm việc nhân văn hơn.

Tuy nhiên, tất cả những gì anh có thể nghĩ đến sau khi nghe ý kiến của họ như là:, {... Đầu óc của họ có vấn đề gì không nhỉ?} Không, có lẽ tốt hơn nên nghĩ rằng lòng trung thành của họ thực sự không một chút dao động.

Làm thế nào họ có thể nói những điều này với một khuôn mặt thẳng thắn? "Việc sử dụng các vật phẩm ma thuật để loại bỏ sự mệt mỏi và tiếp tục làm việc mới đúng là lẽ thường tình"

Ainz đã bị chấn động đến tận xương tủy ngay khi nghe thấy những lời này. Và những người không hài lòng với cách sắp xếp công việc hiện tại của họ chỉ đơn giản cầu xin, "Chúng thần muốn làm việc nhiều hơn nữa thưa ngài."

Những cuộc trò chuyện này đã xảy ra cách đây không lâu.

Trong khi áp đặt mong muốn của mình lên cấp dưới có thể được coi là một sự lạm dụng quyền lực, Ainz đang cố gắng tăng đều đặn những phúc lợi mà họ nên nhận được. Đầu tiên trong tầm ngắm của anh là những hầu gái giúp việc bình thường.

Lý do chính là độ quan trọng của họ cực kỳ thấp. Vẻ ngoài nữ tính hấp dẫn của họ cũng là một yếu tố chính. Mặc dù Ainz không có ý định thiên vị dựa trên ngoại hình, nhưng anh không thể không đưa ra sự so sánh giữa họ và thuộc cấp của Cocytus.

Nếu đó là mệnh lệnh trực tiếp từ Ainz, chắc chắn mọi người tại Nazarick sẽ tuân lệnh theo anh. Tuy nhiên, vì mệnh lệnh của anh có thể làm tổn hại đến tinh thần của họ, nên anh phải thận trọng trong việc chỉ dẫn của mình.

Vậy là, anh đã nghĩ ra cái cớ sau:

"Về tương lai, có khả năng những hầu gái giúp việc bình thường sẽ phải giám sát những người giúp việc là con người. Khi ngày đó đến, những hầu gái giúp việc bình thường sẽ phải báo cáo tình hình lao động của những người đó cho quản lý. Sẽ tốt hơn nếu cải thiện điều kiện lao động ngay bây giờ, để ngăn chặn việc làm việc quá sức, những người giúp việc tiềm năng của con người trong tương lai."

Thông qua các phương pháp này, mặc dù họ có thể phản đối, anh có thể cắt giảm giờ làm việc của họ một cách hiệu quả và tăng cho họ thêm ngày nghỉ.

Trước đây, họ sẽ có một ngày nghỉ sau mỗi 41 ngày làm việc. Giờ đây, số ngày nghỉ đã tăng gấp đôi.

Bây giờ họ sẽ có hai ngày nghỉ phép.

{... Mình có cảm giác như chẳng có gì thay đổi mấy cả...}

Mặc dù ý nghĩ đó đã thoáng xuất hiện trong đầu Ainz trước đây, nhưng anh cảm thấy nếu anh cố làm thêm bất kỳ điều gì nữa thì mức độ phản đối mà anh sẽ phải đối mặt sẽ quá lớn. Cho dù nhỏ đến đâu thì dù sao nó cũng đã cải thiện, ngay cả khi để đạt được điều đó phải thông qua các thỏa hiệp.

Vây là một kế hoạch về một kỳ nghỉ toàn diện – một kế hoạch bao gồm Thời gian nghỉ có lương (PTO) và các ngày lễ vẫn được trả lương – nhưng vẫn chưa được thực hiện thành công.

Lúc này Ainz phải xem xét các phương pháp khác.

Nếu anh muốn thay đổi suy nghĩ của tất mọi người đang làm việc ở Nazarick, thì Ainz, người ngồi ở đỉnh cao chỉ huy của Nazarick, không thể làm việc quá chăm chỉ. Anh muốn đưa suy nghĩ đến mọi người rằng {Nếu ngay cả cấp trên của cũng không làm việc chăm chỉ chút nào, thì mình cũng nên nghỉ ngơi một tí.} Kế hoạch của Ainz là thuyết phục mọi người về ý tưởng đó.

Đó là một lý do rất thuyết phục mà không cần phải nói ra. Nếu anh, một người không có nhiều cống hiến, tiếp tục quản lý Nazarick, sẽ không khó để lường trước những phức tạp đang chờ đợi họ.

{Tất nhiên, nếu một sự việc xảy ra bởi một người lười làm việc như mình dẫn đầu, Nazarick sẽ trở thành một mớ hỗn độn tuyệt đối.}

Tuy nhiên, kế hoạch đó cuối cùng đã thất bại.

Thay vào đó, cư dân của Nazarick nghĩ rằng { Ainz-sama có quyền không làm bất cứ việc gì, và mọi công việc mà ngài đang bị trì hoãn nên được chúng ta hoàn thành.}

Kết quả là nhiệm vụ duy nhất của Ainz vẫn là đóng con dấu vào giấy tờ thể hiện cho sự chấp thuận của anh, nhưng ngay cả loại công việc đó cũng ngày càng trở nên ít đi.

Anh nên xem đây là một dấu hiệu tốt. Việc một người không có nhiều tài năng như Ainz đảm nhận nhiều trách nhiệm sẽ chỉ gây thêm trở ngại cho Nazarick phát triển. Nói đi vẫn phải nói lại, Ainz luôn cảm thấy tồi tệ vì đã tăng thêm gánh nặng cho những người khác.

{Ài...}

Ainz nheo mắt lại có vẻ như đang tập trung (vì dù sao thị lực của anh cũng tốt một cách bất thường) và nhìn về phía hai người giúp việc. Họ là những người được cử để giúp anh và làm việc tại chỗ này. Nếu ánh mắt của anh và họ chạm nhau, anh sẽ ngay lập tức nhận được câu hỏi, "Ngài có cần thần giúp việc gì không ạ?"

{Kkhông cần phải nghiêm túc như vậy chứ... Oh, mình ước họ sẽ thư giãn một chút ... Bầu không khí căng thẳng này đang khiến mình đau bụng...}

{Đã bao lâu rồi nhỉ kể từ lần cuối cùng mình nhìn thấy những hầu gái mỉm cười?} Ainz không thể không tự hỏi. Anh thở dài một hơi lần cuối trước khi quay về phía người giúp việc bên cạnh hỏi: "Uhm... Lumière."

"Vâng, Ainz-sama?"

"Ta muốn xác nhận một lần nữa, đó có phải là tất cả công việc ta có trong ngày không?"

"Vâng, Ainz-sama. Đó là tất cả việc của ngày hôm nay."

Anh hỏi nữ hầu giúp việc, cô đang làm nhiệm vụ như một thư ký cho anh trong khi Albedo đi vắng.

Có vẻ như không ai có việc cần gặp anh hoặc sắp xếp cho anh một cuộc họp trong ngày hôm nay.

Mặc dù vậy, vẫn có khả năng sẽ có một số công việc đột xuất có thể xuất hiện, vì vậy anh không thể mất cảnh giác. Lý do cho sự thận trọng như vậy là bởi vì bất cứ khi nào Entoma chuyển tiếp một số tình hình mới cho anh thông qua phép thuật như [Tin nhắn]( [Message]), thì đó luôn là một việc khá nghiêm trọng để khiến dạ dày không tồn tại của anh bị co thắt.

"Là vậy sao..."

Ainz quay đầu nhìn chiếc bàn khác trong phòng.

Albedo đã khăng khăng rằng bàn làm việc của cô phải được đặt ở đó, nhưng hiện tại cô ấy không có mặt ở đây.

Thông thường Albedo sẽ làm việc bên cạnh Ainz, tuy nhiên cô khá bận rộn mấy ngày gần đây kể từ khi thủ đô của Vương quốc sụp đổ. Có thể nhìn thấy cô chạy xung quanh Nazarick và cũng không hiếm khi thấy cô giải quyết mọi việc trực tiếp.

Khi hỏi hầu gái về tình trạng của Albedo khi anh không ở bên cạnh, anh biết được những lúc đó cô khá là cáu gắt. Bản thân cô chắc hẳn đã làm việc quá sức, hoặc có lẽ là do cô không được nhìn thấy Ainz thường xuyên nên mới như vậy.

{Nếu lý do là vế sau, có lẽ tốt nhất mình nên gặp cô ấy thường xuyên hơn.}

Nếu đó là việc cần thiết để cải thiện tâm trạng của cô, anh không có lý do gì để từ chối.

"......"

Nếu Ainz không nói gì, sẽ không có ai khác lên tiếng, vì vậy căn phòng hoàn toàn rơi vào im lặng.

Sự thật mà nói, Ainz sẽ thích một môi trường làm việc dễ tính và thoải mái, một môi trường mà mọi người đều có thể tự do nói chuyện theo ý muốn. Trong suốt vài năm qua Ainz rút ra kết luận rằng mong muốn này là một điều bất khả thi.

{Cảm giác thật cô đơn.}

{Sợ rằng mình sẽ dành phần còn lại của cuộc đời mình để được tôn kính ở đây... Chà, mình không thể làm gì được, nhưng việc thay đổi môi trường vẫn là cần thiết.}

Ainz thường dành thời gian rảnh của mình trên nhiều khía cạnh khác nhau.

Cưỡi ngựa.

Giả vờ đọc và hiểu các bài báo học thuật, trí tuệ kinh doanh và văn học chính trị. Lý do tại sao không có tài liệu nào trong số đó có thể bén rễ trong tâm trí anh có lẽ là bởi vì anh chỉ đọc lướt qua chúng. Chắc chắn không phải vì đầu của Ainz thực sự cằn cỗi.

Anh cũng tiến hành nhiều loại thí nghiệm với phép thuật.

Gần đây, ngoài việc huấn luyện chiến đấu với Cocytus, anh cũng thực hiện các buổi huấn luyện đặc biệt với Pandora Actor.

"Bây giờ thì..." Ainz hành động như thể anh đang tự lẩm bẩm, nhưng thực tế anh đang cố tình thông báo điều gì đó với căn phòng.

Mọi thứ nên được đặt đúng chỗ.

Tất cả những gì còn lại là thực hiện kế hoạch của mình để giúp Aura và Mare kết thêm bạn. Tất cả những gì anh đã làm trước đó là để chuẩn bị cho việc thực hiện thành công kế hoạch này.


Đối với kiểu bạn bè mà họ nên có, ưu tiên hàng đầu vẫn nên là Dark Elves. Tiếp sẽ là các chủng tộc liên quan như Elves. Mặc dù anh khá hiểu rõ về những chủng tộc trên thế giới này, nhưng việc có 2 chủng tộc Lizardmen hoặc Goblins là những người bạn đầu tiên của cặp song sinh vẫn là một vấn đề khó chấp nhận đối với Ainz.

Họ nên bắt đầu với những chủng tộc giống với họ nhất.

Ainz hướng ánh mắt về phía Lumière.

"... Ta sẽ đi đến Tầng sáu, ngươi cũng đi theo cùng.

"Như ngài yêu cầu."

Mặc dù cô hầu gái sẽ đi theo ngay cả khi anh không nhắc nhở, nhưng anh vẫn cảm thấy nên nói ra như vậy sẽ phù hợp hơn.

Ainz, cùng với Lumière, dịch chuyển tức thời lên Tầng sáu với năng lực của chiếc nhẫn.

Anh có thể ra lệnh cho Lumière gọi cho anh bất cứ ai mà anh muốn gặp mà không cần dịch chuyển tức thời đến đó. Trên thực tế, điều đó sẽ phù hợp hơn với tư cách là Lãnh chúa của Nazarick, nhưng anh đã chọn từ bỏ các thủ tục như vậy để đảm bảo rằng nhiệm vụ này sẽ được hoàn thành một cách hoàn hảo. Sẽ tốt hơn nếu anh đi trực tiếp.

Thay vì được coi là bồng bột, đến thăm trực tiếp có thể được coi là một cách tiếp cận tôn trọng và thân thiện hơn.

Người cai trị một vùng xuất hiện trước mặt họ cũng có thể gây áp lực, cho phép mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn so với cách khác.

Những người mà anh muốn gặp là ba Elves (yêu tinh) đã được các Workers đưa đến đây từ trước.

{... Lẽ ra chúng ta nên trích xuất một số thông tin từ chúng khi đặt chúng trên Tầng sáu... nhưng thôi giờ cũng không thể trở lại lúc đó được nữa.}

Mặc dù đã nhiều năm trôi qua kể từ lúc đó, nhưng thông tin duy nhất được thu thập từ ba Elves đó là câu trả lời cho một số câu hỏi cơ bản. Họ không bị hỏi về Đất nước Elven hay thậm chí là về bản thân họ. Điều này là do Ainz muốn họ nghĩ về anh như một người kiên quyết chống lại chế độ nô lệ, một undead hào hiệp. Nếu anh chất vấn họ không ngừng về vị trí ngôi làng của họ và để biết thông tin liên quan đến Elves, có thể họ sẽ suy nghĩ liệu anh có động nào khác khi cứu họ hay không.

Tình hình có gì thay đổi kể từ lúc đó không? Tất nhiên.

Trạng thái hiện tại của Nazarick so với sự yên tĩnh ban đầu của nó là sự khác biệt giữa đêm và ngày.

Lăng mộ ngầm vĩ đại của Nazarick đã chấp nhận bất kỳ chủng tộc nào có nguồn gốc khác nhau. Nếu Vương quốc Pháp Thuật Ainz Ooal Gown muốn thiết lập liên lạc ngoại giao với đất nước Elven và cần phải biết tất cả các loại thông tin về đất nước của họ, điều đó sẽ không làm họ cảm thấy ngạc nhiên.

{Bây giờ mình có một lý do thích hợp cho mọi thứ mình muốn hỏi họ. Có vẻ như họ không bị chèn ép hay gây khó dễ gì bởi cặp song sinh... Trường hợp tốt nhất là họ mở lòng ra hoàn toàn, nhưng mình nên tiết chế kỳ vọng của mình lại. Giá như mình có tầm nhìn xa vào thời điểm đó, nó sẽ giúp việc ra lệnh bây giờ trở nên dễ dàng hơn...}

Khi ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu, anh cảm thấy sẽ không đúng nếu ra lệnh cho Aura và Mare giả vờ tử tế với các yêu tinh. Anh sẽ không phải suy nghĩ nhiều về điều này nếu giao phó vấn đề này cho Demiurge hoặc Albedo.

Bây giờ anh đã tìm ra thỏa thuận với những hầu gái giúp việc bình thường và Cocytus. Mặc dù có một thành ngữ rằng không nên đánh giá một cuốn sách qua trang bìa của nó, nhưng có lẽ Ainz không thể hiểu hết được quá trình suy nghĩ của họ vì anh chỉ là một người bình thường.

Ainz và Lumière đi xuống một đường hầm tối tăm. Ở cuối đường hầm là một cổng vòm lưới khổng lồ nơi ánh sáng mặt trời có thể chiếu qua.

Xa hơn về phía trước chính là đấu trường hình vòm của Tầng sáu.

Trong khi chiếc nhẫn có thể dịch chuyển tức thời họ thẳng đến nơi ở của cặp song sinh, anh đã chọn không làm vậy bởi vì—

Giống như một hệ thống cửa tự động, cổng xếp nhiều tầng nhanh chóng nâng lên. Ainz nhớ lại ngày đầu tiên của mình đến thế giới này, khi anh đi bộ xuống cũng chính con đường này để đến thăm nơi này. Ánh mắt anh chạm phải bóng dáng nhỏ bé từ phía xa.

"Ainz-sama, chào mừng!" Cô gái chào đón anh một cách hăng hái.

"Ừm. Aura, ta có một việc yêu cầu dành cho ngươi- ngoài ra, cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ.

Sự bành trướng của Vương quốc Pháp Thuật đồng nghĩa là có thêm nhiều nhiệm vụ phải được xử lý bởi những Thủ vệ tầng. Mặc dù hầu hết các hoạt động diễn ra bên ngoài Nazarick, họ luôn phải đảm bảo có ít nhất hai hoặc ba Thủ vệ tầng trông coi nơi này, và những thủ vệ đó thương là Albedo, Demiurge, Mare, Aura, Cocytus và Shalltear – trong Nazarick dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.

Hầu hết thời gian của họ dành cho nơi này, nhất là Cocytus, Shalltear và Albedo phải giữ pháo đài. Tuy nhiên, Cocytus đôi khi phải tham dự cùng các Lizardmen và Shalltear cũng phải chăm sóc những con rồng.

Vào những lúc đó, những người khác sẽ thay thế vị trí của họ.

Điều này không phải được thực hiện theo mệnh lệnh của Ainz.

Thật vậy, Ainz từng nghĩ đến việc bổ nhiệm Cocytus làm Tư lệnh Quốc phòng và Shalltear làm Phó Chánh văn phòng, nhưng quy mô lãnh địa của họ rất khác so với trước đây. Ngày trước, anh đã tin rằng chỉ cần một người giám sát Nazarick là đủ trong khi những người khác ra ngoài làm việc.

Nhưng cuối cùng, anh cảm thấy xấu hổ khi đề xuất kế hoạch đó và cuối cùng anh giữ nó cho riêng mình.

Anh sợ rằng mình có thể vô tình ném vỡ kế hoạch ban đầu của các Thủ hộ tầng với tư cách là cấp trên của họ. Ainz vẫn muốn tôn trọng những sáng kiến của họ.

Trong mọi trường hợp, Albedo và Demiurge sở hữu trí tuệ lớn hơn nhiều so với trí tuệ của mình. Chỉ cần hai người đó có cùng ý kiến, Ainz sẽ cảm xấu hổ vì có suy nghĩ khác. So với một thường dân như anh taý tưởng của các Thủ vệ chắc hẳn phải tốt hơn.

"Vâng! Thần hiểu. Ainz-sama, hôm nay điều gì đưa ngài đến đây?"

"Ừm." Đối mặt với nụ cười của Aura, Ainz đã áp dụng một tư thế vương giả và trả lời. Thành thật mà nói, ban đầu anh không có ý định sử dụng các động tác cao cả và oai vệ, nhưng hầu hết các vấn đề xảy ra xoay quanh cuộc sống của anh chỉ có thể được giải quyết bằng một từ "umu" phù hợp với tính cách khắc khổ mà anh ta đã xây dựng. Tuy nhiên, đối mặt với những nghi ngờ về việc liệu anh có thể hoàn thành thành tốt các công việc sắp tới của mình hay không, trong vô thức anh nâng cao giọng điệu của mình.

Nó dường như có tác dụng, vì Aura ngay lập tức có một biểu hiện nghiêm túc hơn.

{Rất tiếc, bây giờ mình chắc chắn sẽ bị hiểu sai.}

"Chết tiệt " anh vô tình nghĩ khó chịu. Nếu được hỏi có chuyện gì xảy ra,câu trả lời sẽ là anh không thể phản ứng theo kịp hành động này. Ainz đã chọn tin vào khả năng của mình để dò dẫm theo cách của mình để có một câu trả lời có thể chấp nhận được.

"... Trước tiên, đúng rồi, ta đến đây để thăm các yêu tinh.

"... Xin hãy cho phép thần xác nhận, ngài muốn nhìn thấy những yêu tinh mà chúng ta đang giam giữ?"

{Xin lỗi, mình không nên cố gắng sử dụng những lời giải thích kỳ lạ này để che giấu những sai lầm của chính mình... Xin đừng nhìn mình với vẻ mặt nghiêm túc như vậy, xin hãy mỉm cười như cô bé đã luôn làm...}

"... Đúng chính xác là như vậy. Ta muốn biết họ đã làm gì, có một số câu hỏi dành cho họ để chuẩn bị cho những gì sắp xảy ra tiếp theo, đại loại như vậy".

"Thần hiểu, vậy thần sẽ đem họ tới đây ngay lập tức ngay lập tức."

Ainz biết điều này sẽ xảy ra, hay đúng hơn, anh biết rằng tất cả cư dân của Nazarick sẽ phản ứng theo cùng một cách. Đó là lý do tại sao anh đã chuẩn bị một phản ứng – mà trên thực tế chỉ là một cái cớ kém chất lượng.

"Không, không. Không cần làm như vậy, bởi vì ta có hai mục tiêu cần làm ở đây".

"... Vậy là có hai, ạ? Có lẽ nên nhìn nhận từ nhiều khía cạnh cho một cuộc trò chuyện đơn giản với một số người bị giam cầm..."

Thật dễ dàng để biết suy nghĩ của cô là gì chỉ cần nhìn qua đôi mắt, "{Đúng như mong đợi từ Ainz-sama.}"

{Không, đây chỉ là việc mình bịa ra một biện pháp đối phó với "sự phòng thủ hợp lý" của cô và Mare. Đó tất nhiên không phải là điều mà Ainz có thể nói to, vì vậy anh ấy đã chọn chỉ nhìn đi chỗ khác.

"Mục tiêu đầu tiên là sử dụng sự hiện diện về hình thể của ta để gây áp lực tinh thần lên họ. Mục tiêu thứ hai... không liên quan trực tiếp đến những yêu tinh đó. Vì bây giờ chúng ta thống trị toàn bộ rừng đại ngàn Tob vĩ đại, chúng ta đã đưa tất cả các loại sinh vật lên Tầng sáu. Ta muốn tự mình xem mọi thứ đã thay đổi như thế nào xung quanh đây. Aura, nếu có thể, ta muốn người đưa ta đến nơi có thể nhìn thấy những thay đổi lớn nhất đã diễn ra. Không vấn đề gì chứ?"

Tóm lại, Ainz đã cố gắng hết sức để tránh can thiệp vào các Tầng kể từ khi chúng được quản lý trực tiếp bởi các Thủ vệ; kết quả là, anh đã không thể tận mắt nhìn thấy những thay đổi đã xảy ra.

Đó là bằng chứng về sự tin tưởng của anh đối với họ. Nếu công việc của cấp dưới đều thuận buồm xuôi gió, sự can thiệp của cấp trên sẽ chỉ là một điều khó chịu đối với họ.

Vì vậy, đây là một cơ hội hiếm có, Ainz muốn lướt qua để tự mình xem. Điều anh không chắc chắn là Aura sẽ hiểu những gì anh vừa nói như thế nào. Hào quang xung quanh cô đột nhiên thay đổi. Anh có thể cảm nhận được một mức độ căng thẳng không thể tưởng tượng được từ cô bé.

"—Thần hiểu. Mệnh lệnh của Chúa tể thần sẽ được thực hiện theo ý muốn của ngài," Aura trả lời với vẻ mặt nghiêm túc. "Ainz-sama không cần phải hỏi Không vấn đề gì chứ! Ainz-sama là Chúa tể vĩ đại của Nazarick, bất kể ngài đi đâu, không ai dám có ý kiến khác ạ!"

"Hả...? Ừm, ừm. Ta rất biết ơn ngươi vì đã nói điều đó."

"Cảm ơn ngài vì thấu hiểu cho thần... Ừm, thần tin rằng đồng cỏ là nơi có nhiều thứ đã thay đổi nhất, thần sẽ dẫn ngài đến đó."

"Đồng cỏ —" Ainz lục lại trong ký ức của mình, "— có phải nơi những con quái vật kiểu thực vật sống."

"Vâng, đúng vậy. Ngoài ra còn có một khu vực riêng cho quái vật loại thực vật mà chúng ta không thể xác định được và một khu vực dành cho loài quái vật loại thực vật có trí thông minh. Giữa chúng là ngôi làng được xây dựng cho những con người sống như con người, chúng ta cũng sẽ đến thăm nơi đó chứ?"

Ngôi làng được cho là xây dựng để con người cũng có thể sống trong Nazarick. Trong trường hợp họ gặp một Người chơi trong tương lai, có lẽ cần phải chứng minh rằng Nazarick và người bản địa trên thế giới này có thể cùng nhau sống thịnh vượng. Đó là lý do tại sao ngôi làng được xây dựng.

Có một vài ngôi nhà nhỏ và một trang trại, chỉ với quy mô này thì cũng khó có thể gọi nó là một ngôi làng. Nhưng lại không thể tìm được một thuật ngữ nào tốt hơn để gọi nó.

"Ngài còn nhớ không? Một dryad(tộc người cây) tên là Pinison?"

"... Ah, ta biết."

Đó là một lời nói dối.

Anh không thể nhớ ra khuôn mặt của dryan đó, chỉ là một bóng dáng mơ hồ. So với Pinison, cuộc chiến chống lại Evil Tree khổng lồ đáng nhớ hơn nhiều. Pinison là một suy nghĩ muộn màng so với điều đó.

Sự thật mà nói, Ainz rất tệ trong việc nhớ khuôn mặt và tên của người khác. Anh thuộc kiểu người bí mật ghi lại những ấn tượng đầu tiên của mình về một người trên danh thiếp của họ nếu họ đưa cho anh.


"Có phải đó là một thủ lĩnh hay một người giữ vị trí tương tự vậy không."

Khi được hỏi, Ainz biết rằng nhiều quái vật kiểu thực vật sống như họ muốn, vì vậy danh hiệu thủ lĩnh của Pinison là do cô ấy tự bổ nhiểm. Tuy nhiên, cô là người đầu tiên đến với Nazarick và cũng là người đã giúp hình thành mối liên hệ giữa những quái vật kiểu thực vật khác nhau. Đối với những con quái vật từ bên ngoài Nazarick, cô có một số vị trí và là người mà họ ngưỡng mộ.

Có nhiều quái vật thực vật(plant-type monsters) mạnh hơn Pinison, vì vậy rất hiếm khi chúng hình thành sự đồng thuận. Tuy nhiên, vì cô ấy có sự ủng hộ của Aura và Mare, nên vẫn chưa xảy ra bất kỳ vấn đề lớn nào.

Những con quái vật thực vật ngoại lai thường sẽ nhận được "sự chào đón" của Aura và Mare. Những gì được chào đón chúng thường là sự thể hiện của cặp song sinh và năng lực chiến đấu của những người được triệu hồi, cho đến khi những con quái vật phải phục tùng. Sự khác biệt về quyền lực sẽ treo lơ lửng trên đầu họ mỗi khi một mệnh lệnh được đưa ra từ cặp song sinh và do đó, chúng sẽ cố gắng thực hiện nó một cách hoàn hảo.

Thêm vào đó, khi chứng kiến những Woodland Dragons được triệu hồi từ cash shop(có lẽ là triệu hồi những con rồng bằng tiền, một đặc trưng của game) phục vụ Mare, những con quái vật bắt đầu nghi ngờ liệu Mare có phải là một vị thần hay không.

Niềm tin của họ dành cho Mare đã vững chắc cho đến ngày nay. Đặc biệt là sau khi thấy rằng Mare có thể gây ra một cơn bão và nâng giá trị dinh dưỡng của đất lên mức đáng kinh ngạc.

"Nhưng, ta nghi ngờ rằng tất cả những con quái vật đều xem Mare như một vị thần. Có một số quái vật nhận ra những sự kiện đó là kết quả của phép ma thuật, nhưng dù sao thì chúng cũng tôn kính anh ấy... Nói thế nào nhỉ... "

Aura thốt lên một tiếng "umm" và chìm sâu trong suy nghĩ.

Ainz ít nhiều có thể nắm bắt được tình hình. Điều này cũng giống như việc Người chơi ngưỡng mộ những người có trang bị cao cấp như thần thánh, thần tượng hoặc thứ gì đó tương tự.

"—Ta hiểu rồi, ta đã hiểu ý chính của nó. Miễn là mọi thứ trong tầm kiểm soát của hai ngươi, mọi thứ sẽ ổn. Sử dụng bất kỳ phương pháp hoặc cách tiếp cận nào, umm... hmm, umu. Vì vậy, đúng là vậy đó. "

Ainz hối hận vì cách lựa chọn từ ngữ của mình. Không cần phải xen vào bất kỳ điều vô nghĩa nào vì công việc hiện tại cả hai đã rất xuất sắc trong việc quản lý Tầng. Phản ứng tốt nhất từ anh chỉ là nói, "Tuyệt vời!"

Ainz trộm liếc nhìn khuôn mặt của Aura. Có vẻ như những gì anh nói đã ảnh hưởng đến cô, nhưng thật khó để hỏi cô đang nghĩ đến việc gì.

{Mình không nên nói những điều sẽ làm mất tinh thần cấp dưới, aghh, mình đã đọc điều đó trong những cuốn sách về quản lý kinh doanh...}

Ainz tự nhắc nhở mình phải thận trọng với những gì anh nói. Ngoài ra, anh cũng phải chú ý đến ngữ điệu và âm lượng của mình.

"... Ahem! Mặc dù sẽ rất tuyệt nếu đến thăm ngôi làng, nhưng chúng ta hãy cứ tập trung vào đồng cỏ cho dịp này. Vì đó là đề xuất của ngươi. ta xin lỗi, Aura."

Aura ngay lập tức bắt đầu vẫy tay trong hoảng loạn.

"V-xin đừng bận tâm điều đó! Như thần đã nói, Ainz-sama là Overlord(Chúa tể cuối cùng) của Nazarick! Xin vui lòng đi bất cứ nơi nào ngài muốn trên tầng này. Thần đã đưa ra một đề xuất ngu ngốc và thực sự xin lỗi vì điều đó! "

"K-Không..."

{Tại sao lại xin lỗi? Hay đúng hơn, hành vi của Aura từ đầu đã có chút gì đó không đúng? Có phải do mình lóng ngóng lúc đầu không? Có phải cô ấy đang nghĩ rằng mình có kế hoạch khác?}

Khi Ainz đang cân nhắc, Aura tiếp tục luyên thuyên.

"Trong Nazarick— không, không có nơi nào trên toàn thế giới này mà Ainz-sama không được phép đi!"

{Chà, có rất nhiều nơi trên thế giới này mà mình không thể đến được}, Ainz nghĩ. Đặc biệt là những nơi chỉ dành cho phụ nữ.

{Có vẻ như có rất nhiều nơi chỉ mở cửa cho phụ nữ...}

Ngay cả đối với những nơi đó, Aura vẫn có thể nói những điều như, "Cứ thoải mái vào, không sao cả." Đó sẽ là một sự bối rối tuyệt đối đối với Ainz, vì vậy anh giữ im lặng.

Anh nhìn Lumière, nét mặt cô như muốn nói "Tất nhiên rồi thưa ngài" khi cô gật đầu với anh.

Thật khó chịu khi luôn phải viện ra nhiều lý do khác nhau.

Nhưng anh phải chắc chắn rằng anh không để lộ cảm xúc thật của mình. Ainz nhẹ nhàng nói với Aura, "Vậy thì ta phải nhờ cô dẫn đường rồi."

"Tuyệt vời! Hãy để nó cho thần, "Aura nói khi cô đập mạnh vào ngực mình. "Vậy thì... còn việc di chuyển thì sao? Ngài có muốn cưỡi một vật gì không?

"Đúng là cần thiết, ta có thể trông cậy hết vào ngươi được không?"

"Vâng, xin hãy để thần xử lý nó!"

Aura nhìn phía sau cô và nhướng mày, sau đó cô trầm tư suy nghĩ.

Vài giây trôi qua.

"Trong khi có những con thú khác gần gũi với chúng ta, thần đã gọi Fenn và Quadracile ở đây dựa trên phán đoán của riêng mình. Điều này có chấp nhận được không ạ?"

"Không cần phải tìm kiếm sự chấp thuận của ta ở đây. Nếu Aura tin rằng có thể chấp nhận được, thì ta sẽ không phản đối".

"Được rồi, cảm ơn ngài rất nhiều. làm phiền ngài chờ một chút?"

"À, vậy ta sẽ để mọi thứ cho ngươi lo," Ainz kết thúc cuộc trò chuyện và bắt đầu nhìn xung quanh đấu trường.

Đi dạo quanh Tầng năm và tầng sáu của Lăng mộ ngầm rộng lớn dưới lòng đất của Nazarick gợi ra một loại niềm vui khác so với Tầng chín và tầng mười. Mặc dù cực kỳ hiếm, người ta có thể nhìn thấy Aurora Borealis vào một số thời điểm trong năm, vào một số thời điểm trong ngày, ở khu vực này của quốc gia, được bản địa hóa hoàn toàn trong Tầng năm. So với việc điều đó, sự hài lòng đơn giản của một cuộc đi bộ dễ dàng tiếp cận hơn trên Tầng sáu.

Ainz mỉm cười. Dạ dày không tồn tại của anh cảm thấy tốt hơn một chút.( MBB: cái cảm xúc này chắc là do Suzuki Satoru trước làm nhân viên suốt ngày bị đau bao tử do công việc, giờ tưởng tượng ra)

♦ ♦ ♦

"Xin lỗi," Aura lên tiếng đồng thời cô bước ra khỏi chủ nhân của mình và Lumière để lấy ra một chiếc vòng cổ.

Cặp song sinh cùng đeo dây chuyền cấp bậc legacy(legacy-class) cho phép giao tiếp hai chiều. Đó là những vật phẩm không mấy tốt đề dùng, chúng không có tính năng tốt, nhưng cặp song sinh vẫn dùng chúng khá ổn định, vì phải mất hai ngày kể từ khi trang bị lên người để những chiếc vòng cổ có thể bắt đầu hoạt động. Thông thường, các vật phẩm có điều kiện như vậy rất tuyệt vời, nhưng đây là một ngoại lệ. Ngoài ra, người nói phải giữ chiếc vòng cổ, điều này chưa tối ưu trong các trận chiến khốc liệt.

Với những hạn chế nghiêm trọng ảnh hưởng đến khả năng giao tiếp không giới hạn. Liệu những vật phẩm như thế này có đủ hữu ích và xứng đáng với một slot(các vị trí đặt giáp mũ, trang sức trong game) trang bị hay không là một cuộc tranh luận không hồi kết.

"... Mare, Ainz-sama đang đợi em."

Một lát sau, giọng nói của Mare vang dội trong tâm trí cô.

"「Hả? Ainz-sama đã tự mình đến đây? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?」"

"Không phải đây chỉ là một điều hiển nhiên thôi sao? Đó là một cuộc thanh tra, một cuộc kiểm tra".

"「Hả? 」 "

"Chị nghĩ Ainz-sama có lẽ muốn kiểm tra xem chúng ta và những thủ vệ khu vực có đang quản lý Tầng đúng cách hay không. Mặc dù lần này việc kiểm tra chỉ tập trung cho khu vực đồng cỏ mới trồng, nhưng chúng ta cần phải kiểm tra kỹ xem các thủ vệ Khu vực(Area Guardians) có làm việc nghiêm túc không .

"「Vậy chị có nghĩ rằng ngài ấy bắt đầu kiểm tra từ Tầng của chúng ta vì có nhiều người ngoài đang sinh sống ở đây? Hay sẽ kiểm tra từng người một?」"

"—Ồ, có lẽ vậy." Aura cảm thấy như mình đang nói chuyện với một người khác, nhưng đó chỉ là ý nghĩ của cô.

"Ainz-sama nói rằng ngài đến đây với hai mục tiêu, nhưng đây chính là Ainz-sama, vì vậy chị không nghĩ rằng chỉ có hai. Có lẽ việc gây áp lực lên chúng ta là mục tiêu hiển nhiên thứ ba".

"「Hả? Mặc dù công việc bên ngoài Nazarick ngày càng tăng, nhưng điều quan trọng vẫn là phải đảm bảo rằng các nhiệm vụ quan trọng và cơ bản nhất được chăm sóc đúng cách, phải không?」"

Mặc dù cô ấy vẫn còn bối rối, nhưng cô đã có một số manh mối.

Trong quá khứ, những thủ vệ như Shalltear và Cocytus thường quan sát công việc của Albedo và Demiurge với sự ghen tị. Nhưng bây giờ, tất cả họ đã được gửi ra bên ngoài Nazarick với tần suất ngày càng tăng để bắt đầu công việc của họ ở đó. Họ đã đặc biệt thể hiện lòng trung thành của mình trong thời kỳ Vương quốc bị hủy diệt thông qua sức mạnh quân sự của họ. Tuy nhiên, chủ nhân của họ có thể đã nhận thấy tâm trạng hào hứng giữa họ.

Bất kể nhiệm vụ nào, Aura và Mare là Những người bảo vệ tầng của Nazarick. Phòng thủ, quản lý và quản trị là những trách nhiệm luôn đi kèm với Tầng được giao cho họ. Có phải chủ nhân của họ đang đặt câu hỏi liệu họ có quên nhiệm vụ ban đầu của mình do những nhiệm vụ mới hay không?

Nếu chủ nhân của họ lên tiếng quan tâm đến trách nhiệm làm việc của họ, họ sẽ rơi vào tình trạng bối rối đối với cương vị là những thủ vệ tầng. Nếu những Thủ vệ tầng khác, đặc biệt là Tổng quản thủ vệ Albedo, nghe nói về điều đó, họ chắc chắn sẽ bị khiển trách. Vì vậy, có lẽ đây là cách chủ nhân đang quan tâm họ.

"「 Có lẽ Ainz-sama muốn chúng ta nói với những Thủ vệ khác chuyện đã xảy ra để mọi người cảnh giác hơn. 」

"Rất có khả năng đó. Vầy đó có phải là mục tiêu thứ tư không? Nhưng chị vẫn cảm thấy hình như còn có điều gì đó khác. "

Aura không biết, Mare cũng vậy. Với suy nghĩ rằng nếu là Demiurge hoặc Albedo có thể sẽ biết điều thêm về việc này khiến cô hơi thở dài.

"Trong mọi trường hợp, cần phải chuẩn bị cho một chút."

"「 Hm? Chúng ta cần chuẩn bị những gì? 」


"Ồ, xin lỗi, chị không nói với em. Chị đã nói có hai mục tiêu, phải không? Kiểm tra là cái đầu tiên. Thứ hai là đến thăm những elves được chỉ định ở những căn phòng trống. "

"「 Ồ, họ. Họ luôn suốt ngày nói về hoàng gia này, hoàng gia nọ. Chúng ồn ào quá, Ainz-sama có thể đưa chúng đi không? 」

Giọng nói của Mare thể hiện sự không thích chúng một cách chân thành.

Mare thích chui rúc trong chăn cả ngày. Đối với ba elves đó, cậu là một người không có khả năng sống độc lập, vì vậy họ quan tâm đến cậu nhiều hơn là quan tâm đến Aura. Phơi chăn của cậu để khô ráo, giúp cậu mặc quần áo, đôi khi còn tắm cho cậu. Những hành động đó không được Mare đánh giá cao, mà ngược lại cậu coi chúng là những điều phiền toái. Tuy nhiên, chủ nhân của cậu đã ra lệnh là để chúng ở đó, vì vậy cậu không thể từ chối sự "chăm sóc" mà cậu nhận được.

"—Ah, Fenn và Quadracile trông có vẻ rất thân. Chị không biết còn bao lâu nữa là chúng đến đó, nhưng hãy chuẩn bị tinh thần, Mare. "

"「 Mhm, để đó cho em. 」

Aura ngắt liên kết giữa họ và quay trở lại với chủ nhân của mình.

♦ ♦ ♦

Đồng cỏ trên tầng sáu của Nazarick là nơi có những bông hoa nở rộ với đủ màu sắc. Nếu bất kỳ kẻ xâm lược nào vừa đi qua địa ngục phía trên nhìn thấy chúng, họ chắc chắn sẽ bắt đầu nghi ngờ vị trí của những mimics(thuật ngữ này trong các game nhập vai là các bẫy quái vật giả dạng thành đồ vật) và những cái bẫy chết người khác. Tuy nhiên, không có dấu hiệu nào cho thấy những thứ đó có mặt ở đây.

Thành thật mà nói, có cảm giác như nên có những cái bẫy ở đây, nhưng sự thật là không có bất kỳ phương án đối phó nào được thiết lập để chống lại những kẻ xâm lược.

Có những con quái vật loại thực vật và côn trùng có khả năng bắt chước hoa trong YGGDRASIL, nhưng không có bất kỳ con nào được bố trí ở đây. Không có Thủ vệ khu vực nào được chỉ định đến trông coi khu vực này.

Theo một nghĩa nào đó, đây chỉ là một đồng cỏ xinh đẹp dưới sự kiểm soát trực tiếp của Aura và Mare.

Ban đầu, thực ra đã có một kế hoạch lấp đầy nơi này bằng những cái bẫy.

Những kẻ xâm lược đã đến Tầng sáu có lẽ sẽ không chấp nhận đồng cỏ chỉ là một đồng cỏ thông thường. Họ sẽ thận trọng, giữ khoảng cách, và sau đó sử dụng các cuộc tấn công thấm đẫm hiệu ứng rực lửa để đốt cháy toàn bộ nơi này. Do đó, vào thời điểm đó đã có những cuộc đàm phán về việc trồng loài hoa có thể phản ứng với lửa và lan truyền chất độc chết người hoặc làm tê liệt. Kế hoạch đó đã được thiết kế lại do sự phản đối mạnh mẽ từ ba thành viên nữ của bang hội. Kết quả hiện tại chỉ là một đồng cỏ đồng bằng.

Có một số việc mà chỉ Ainz mới biết, nhưng hiện giờ không còn nữa.

Tổng cộng có mười hai nụ hoa lớn đến mức nuốt chửng cả một con người mọc lên đột ngột trên đồng cỏ. Chúng trông khá kỳ lạ, hay đúng hơn, chúng trông giống như một điềm xấu.

Ainz lục lại trong trí nhớ của mình.

Trong thế giới này, rất nhiều sinh vật chưa được biết đến đối với Ainz. Anh cũng nghĩ về những sinh vật trông tương tự từ YGGDRASIL.

"Đó là một Alraune, phải không?"

"Đúng ạ!"

Không ai có nhiệm vụ triển khai ở Nazarick hoặc được triệu hồi sau khi đến thế giới này, vì vậy chúng phải là một loài ngoại lai được mang đến từ Rừng đại ngàn Tob(Great Forest of Tob).

Một cái xẻng thò ra từ mặt đất ở giữa đồng cỏ. Đó là vật phẩm cấp bậc thần(divine), "Earth Recover."

Là một loại vũ khí cấp bậc thần, nó có độ bền cao đến mức phi lý nhưng bên cạnh sức mạnh tấn công bằng không. Đó là bởi vì hầu hết dữ liệu được sử dụng cho các khả năng thứ cấp.

Ngoài ra trong đồng cỏ còn có những con ma thú trông giống như thỏ Angora, "Spear Needles." Cách chúng ngồi đúng cách trên đồng cỏ trong khi nhai những củ cà rốt khổng lồ đã tạo thêm nét tinh tế cho nơi này, trông giống như là một câu chuyện cổ tích. Tuy nhiên, chúng được đóng quân ở đó không chỉ vì để cho đẹp hoặc ấn tượng.

Anh có thể sẽ không bao giờ tìm ra nó nếu không hỏi Aura, một điều chắc chắn là nó được đặt ở đó nhằm mục đích giám sát.

Mặc dù vậy, cấp độ của chúng khá cao vào khoảng 60. Nhưng chúng sẽ dễ dàng bị tiêu diệt cho dù chúng có cố gắng làm gì đi nữa.

"Nhân tiện thì, củ cà rốt mà những chú thỏ đang nghiền nát được thu hoạch từ các trang trại. Những quái vật họ thực vật như Pinison đã sử dụng sức mạnh của mình để cung cấp lượng dinh dưỡng dồi dào, biến những củ cà rốt thông thường thành những củ khổng lồ ".

"Không phải tăng trưởng, mà là chuyển đổi? Chúng có an toàn khi tiêu thụ không? Mặc dù đối với cấp độ của chúng, một số chất độc nửa vời sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến Spear Needles(con thỏ).

"Nó không có độc. Chúng thần đã kiểm tra với Bếp trưởng(Head Chef) và chúng đã vượt qua yêu cầu tối thiểu làm nguyên liệu ẩm thực. Thật không may, chúng không cung cấp bất kỳ buff nào như tài liệu chúng ta đã có ở Nazarick – chúng chỉ đơn giản là phát triển lớn hơn và có vị ngọt ngào hơn."

"Vậy cũng khá thành công về phương diện thức ăn rồi đúng không? Nông dân của Vương quốc Pháp Thuật có thể trồng nó không?

"Không được. Hiện tại, ngay cả với sự giúp đỡ từ quái vật họ thực vật, số lượng phát triển có hạn. Một củ cà rốt duy nhất như vậy sẽ rút một lượng lớn chất dinh dưỡng từ đất, ngay cả với sức mạnh của Earth Recover(cái xẻng thần lúc nãy). Đất đai sẽ không trở thành sa mạc, nhưng nếu không sử dụng phép thuật để phục hồi chất dinh dưỡng, thì cần ít nhất một để tái tạo lại đất.

Khi họ nhìn vào nụ hoa lớn nhất dần dần hé mở.

"Đây là Alraune Lord, thủ lĩnh của 14 alraunes nơi này."

Aura đã giới thiệu nhẹ nhàng về nụ hoa đầu tiên.

"Mười bốn?" Sau khi hỏi lại nhanh chóng, Ainz tiếp tục hỏi, "Không phải ... mười hai?"

"Đúng vậy, hai nụ hoa còn lại được giấu trong đồng cỏ từ khi chúng vừa được sinh ra. Thần có nên kéo chúng ra không? "

"... Không, không cần."

Liệu những con quái vật được sinh ra thêm trong Nazarick có được tính vào số lượng quái vật của Nazarick không? Loại hiệu suất nào có thể được mong đợi ở họ? Các câu hỏi xuất hiện từng cái một trong đầu anh. Trước khi anh ném hết chúng lên Aura, bông hoa đã nở rộ hoàn toàn.

Đúng như dự đoán, một con quái vật trông giống như một người phụ nữ ở bên trong. Nó trông rất giống những gì anh ấy đã thấy trong YGGDRASIL. Nó được gọi là Lord(thủ lĩnh), nhưng không có gì khác thường so với những nụ khác ngoại trừ kích thước của nó.

Tóc và mắt của nó có cùng màu với bông hoa. Toàn bộ cơ thể màu xanh như cuống của nó. Nó trần truồng, nhưng da của nó dường như bao gồm những chồi non. Nói chung, nó thật kinh tởm.

Đôi mắt của nó xếch và mỏng như một đường kẻ. Biểu cảm của nó trông khá thù địch, có vè như trông tức giận.

Đột nhiên, Ainz cảm thấy nhớ đến một người, khi anh nghĩ về một cô gái đến từ Thánh quốc với ánh mắt tương tự.

Ainz rất dở trong việc nhớ các khuôn mặt, nhưng đôi mắt đó đã để lại ấn tượng mạnh mẽ.

Mặt con quái vật nhăn nhó một cách tinh quái.

"Chào buổi sáng, Aura-sama. Một lần nữa ngài đã mang đến cho chúng tôi một tia nắng đẹp như vậy. Thay mặt những mầm xanh, tôi xin dâng lên các ngài lòng biết ơn của chúng tôi ".

Giọng nói rõ ràng như pha lê, không có sự thù địch. Thay vào đó, có thể cảm nhận được sự tôn kính. Có vẻ như "nụ cười" lúc trước thật sự trong sáng với sự chào đón của nó, mặc dù nó trông giống như đang âm mưu điều gì đó.

Những nụ hoa bên cạnh Lord có rất nhiều chuyển động trong cánh hoa của chúng, nhưng không có cánh hoa nào nở. Mặc dù vậy, đầu của chúng không bị che, và chúng đều nhìn chằm chằm về hướng của anh.

Vì anh không thể hiểu hành động của chúng có ý nghĩa gì, nếu gọi đó là sự thiếu tôn trọng thì không thích hợp. Có lẽ đó là cách tốt nhất để thể hiện sự tôn trọng trong văn hóa của loài Alraune.

"Và..." anh mắt Lord hướng về Ainz.

"Đây là người cai trị Lăng mộ ngầm vĩ đại của Nazarick. Ngoài khu rừng đó, toàn bộ khu vực này cũng thuộc quyền thống trị của ngài. Người sáng lập Vương quốc Pháp Thuật(Sorcerous), nơi chào đón tất cả các loài. Vua của các vị vua, vị vua tuyệt đối, Bệ hạ Ainz Ooal Gown! "

Aura giới thiệu anh với vẻ tự hào. Ainz cảm thấy rằng khuôn mặt của Lord đã trở nên gớm ghiếc hơn. Những cánh hoa của những alraunes khác run rẩy khi chúng che khuất khuôn mặt của mình. Họ hoảng hốt hay sợ hãi? Hoặc có lẽ đây là một cách khác để thể hiện sự tôn thờ?

Không thể đánh giá từ khuôn mặt của họ, nhưng Ainz nghĩ chắc là vế sau.

"R-rất vui khi được làm quen với ngài, người thống trị những vùng đất này, người cai trị Vương quốc Sorcerous, và quan trọng nhất, chủ nhân của Aura-sama và Mare-sama, Bệ hạ Ainz Ooal Gown." Nó mở rộng vòng tay như để chào đón anh, "Tên thần là Violet, thần được sự ban ơn chăm sóc của ngài."

{Cái tên được đặt tên theo màu tóc của nó, chắc vậy?} Ainz suy nghĩ.

Đó là một cái tên tương đối đơn giản và dễ hiểu, nhưng anh không thể nói ra như vậy. Không phải là một ý tưởng hay nếu bạn bình luận tên của một người ngay trước mặt họ.

"Hừm, ta hiểu rồi. Nhân tiện, nơi này thuộc quyền quản lý của Aura và Mare. Ta sẽ không can thiệp nhiều nên cứ tiếp tục làm theo lệnh của họ ".

Mọi thứ sẽ trở nên lộn xộn nếu trộn lẫn các mệnh lệnh được ban hành bởi một người quản lý bộ phận và Giám đốc điều hành, Ainz có khá nhiều kinh nghiệm cá nhân về việc này. Vì anh không biết cặp song sinh quản lý alraunes như thế nào, tốt nhất là anh nên giữ mọi thứ đúng với hiện tại của nó.

Anh ta không biết gì về loại nhiệm vụ được giao cho các alraune, hoặc cách họ được đối xử. Vì vậy, anh không biết phải nói gì.

"Đã hiểu, thưa Bệ hạ."

Ainz nghĩ: {Mặc dù đã sống trong một khu rừng, nhưng cách cư xử của chúng khá tử tế}. Sinh vật này được đưa đến đây khi nào? Hay là do được cặp song sinh dìu dắt?

Hoặc có lẽ-

{—Có lẽ nó cũng đang phát ra một số câu chuyện vui mơ hồ nhưng đang bí mật nghĩ về alraunes. Giống như cách mình đang nghĩ về nó chỉ là một nụ hoa lớn.}

(T / N: dịch giả nói rằng anh không hiểu ý nghĩa của câu nói trên là gì hoặc nó liên quan gì, đợi anh ấy đọc toàn bộ vol15 đã)

Mặc dù thật tuyệt khi chúng có thể giao tiếp bình thường, nhưng rõ ràng là chúng không gặp vấn đề gì trước điều này. {Ahh, nếu nó thực sự chỉ là một nụ hoa lớn, mình sẽ không phải lo lắng về ý định của nó.}

Ainz liếc qua đồng cỏ.

Mặc dù anh nghĩ rằng alraune sẽ chặn tầm nhìn của anh, nhưng tầm nhìn không khác là bao so với những gì anh có thể nhìn thấy lúc đầu.

Biểu cảm của Ainz thay đổi thành một nụ cười không thể nhận ra. Tất nhiên, dù thế nào thì không ai có thể đọc được biểu cảm của anh. Anh xoay chiếc áo choàng của mình một cách đầy tinh tế nhưng vẫn phù hợp khi anh quay lại. Trước mặt anh là Fenrir và Itzamna, cùng với Lumière.

Khi anh tiến lên một bước, Aura xuất hiện bên cạnh anh và hỏi, "Ngài thấy thế nào ạ? Điều đó có thể chấp nhận được không? Ngài có muốn nhìn thấy các alraune khác không? "

"Không cần, không còn gì hứng thú ở nơi này nữa. Những gì cần xem ở đây đã xong rồi. Tiếp theo chúng ta tiếp tục đến chỗ những elves chứ? "

"Đã rõ," Aura trả lời và cùng Ainz trèo lên ngồi trên Fenrir.

Khi họ gần đến nơi, trước tầm mắt của anh là những cành cây, bên trên có một cái cây hơi khó coi là nơi ở của Aura và Mare.

Trong vòng vài giây, có cảm giác như cây xung quanh tự dạt ra tạo thành một con đường đi. Trước mặt họ là một vùng đồng bằng rộng lớn và giữa đồng bằng là một cây đại thụ. Tán cây tươi tốt của nó tạo ra cái bóng khổng lồ trên mặt đất.

Đứng trước một khe hở trên thân cây là Mare và ba elves.

Họ có mặt ở đó để chào đón Ainz.

Anh không biết chính xác Aura đã nói chuyện với Mare vào lúc nào. Nếu không phải mới dây, thì họ có thể đã đợi ở đây từ rất lâu.


Vì Ainz không lên lịch hẹn trước nên anh khá xấu hổ về bản thân.

Tuy nhiên:

Giả sử một giám đốc chi nhánh nhận được tin CEO của công ty tổng sắp đến bến xe buýt gần nhất, chắc chắn họ cũng sẽ đứng ngoài chờ họ. Không phải như thể giám đốc chi nhánh sẽ từ chối chào đón giám đốc điều hành. Kể cả như vậy, vẫn là lỗi của Ainz vì đã không thông báo trước cho họ.

Ainz muốn tự nhủ rằng không cần phải bận tâm vì điều đó vì nó chỉ xuất hiện trong đầu anh, nhưng liệu anh làm vậy có đúng không? Rốt cuộc, anh không biết họ đã đợi anh bao lâu. Nếu anh nói với họ rằng "Các người không cần phải đợi ta", có lẽ anh sẽ bị trừng phạt vì đã làm tổn thương cảm xúc của họ hoặc không cân nhắc đến suy nghĩ mà họ đã nói như vậy.

Mare mặc trang phục thông thường của mình. Mặt khác, các elves mặc quần áo khá giản dị. Có lẽ một số người sẽ thích những điều đó. Đó là trang phục phù hợp cho một công nhân. {Có lẽ nếu đó là... không nên nghĩ nhiều, miễn là Aura và họ hài lòng với điều đó, thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.}

{Nhưng ... có thể Lumière và những người giúp việc bình thường có thể không thích đồng phục hầu gái của họ.}

Những hầu gái được phân phó nhiệm vụ ở cạnh Ainz dường như tự hào hơn những người đồng nghiệp của họ. Vì vậy, nếu họ cần thêm các ứng viên giúp việc, ngay cả khi họ không trực tiếp bị bắt nạt, chẳng hạn họ có thể bị huấn luyện để nói những điều sai trong quá trình đào tạo. Ít nhất đó là những gì Ainz đã nghe từ Sebas.

Mặc dù những người giúp việc được giao cho Aura và Mare có thể không giống như những gì Sebas đã mô tả, nhưng anh không thể loại trừ hoàn toàn khả năng họ cảm thấy bất mãn. Có lẽ họ sẽ không thoải mái khi bị vây quanh bởi những người khác mặc đồng phục giống họ. Theo như suy nghĩ của họ, trang phục hầu gái là trang bị chiến đấu.

Fenrir đưa họ đến chỗ bốn người đó.

"Cảm ơn tất cả mọi người đã ra ngoài chào đón chúng tôi. Ta rất hài lòng với lòng trung thành của các ngươi, "Ainz chào họ khi ngồi trên Fenrir.

Mặc dù lẽ ra anh nên lắng nghe những gì Mare muốn nói trước, nhưng anh cảm thấy rằng việc cảm ơn họ trước có lẽ sẽ khiến anh trông thân thiện hơn.

"C-cảm ơn ngài rất nhiều!" Mare mỉm cười và cúi đầu xuống. Các elves làm theo.

{Mọi chuyện diễn biến tốt.}

Ainz cảm thấy thoải mái trong tâm trí mình, tự chúc mừng bản thân vì đã giao tiếp tốt.

Mọi người ở đó dường như bị đóng băng cả về tư thế lẫn nét mặt. Khi họ cảm nhận được ánh mắt của Ainz đang nhìn họ, họ nuốt nước bọt.

Bất kể anh nhìn ai, tất cả đều tỏ ra căng thẳng. Câu hỏi đặt ra là liệu họ đang sợ hãi hay là có chuyện gì bất thường khác? Có lẽ đó là sự pha trộn của nỗi sợ hãi rằng bất kỳ hành động sai lầm nào cũng có thể dẫn đến cái chết của họ và cảm giác bồn chồn khi gặp một người nổi tiếng bằng xương bằng thịt.

Để chắc chắn về điều mình nghĩ, Ainz đã kiểm tra xem kỹ năng hào quang(aura) của mình có đang được kích hoạt hay không. Vì anh không thể hiện sự thù địch hay có ý định giết họ, đáng lẽ họ không nên tỏ ra sợ anh mới đúng?

{Một tình huống căng thẳng bất ngờ. Mình nghĩ rằng mình đã làm tốt...}

Khi một người tầm cỡ như Ainz thể hiện cảm xúc mạnh mẽ, những người xung quanh họ sẽ nhận thức sâu sắc về điều đó và tràn ngập nỗi sợ hãi. Nói cách khác, những người xung quanh có thể biết được anh đang nghĩ về điều gì. Để tránh việc này, anh đã trao đổi kinh nghiệm từ Cocytus, nhưng Ainz vẫn không thể hiểu rõ ý định thù địch của người khác.

Phần 2


Sử dụng ma thuật [Gate] [Cổng dịch chuyển] Ainz, nữ hầu và cặp song sinh cùng đi xuống tầng sáu. Đến nơi Ainz tiếp tục gửi một [Tin nhắn] đến Aureole để mở cánh cổng dẫn đến tầng chín. Cánh cổng giữa Tầng Tám và Tầng Chín vẫn vận hành một cách bình thường. Vì nếu có bất kỳ sự cố nào trong hệ thống thì Ariadne sẽ được kích hoạt.

Trên thực tế không nhất thiết phải đi đường vòng như thế này. Bởi vì giới hạn số người từ năng lực của chiếc nhẫn Guild, anh không thể dịch chuyển tất cả mọi người cùng lúc, nhưng anh có thể sử dụng chiếc nhẫn hai lần để di chuyển. Vì tính cẩn thận của mình, Ainz cố tình đi theo một trình tự nhất định chỉ để các yêu tinh nghĩ rằng đó là cách duy nhất có thể xuống tầng 9. Thực tế là anh hạn chế để người bên ngoài biết được công dụng của chiếc nhẫn Guild .

Thuộc hạ của Cocytus, đang làm nhiệm vụ bảo vệ, cúi đầu thật sâu khi Ainz bước đến.

"Cám ơn sự làm việc chăm chỉ của các ngươi."

Ainz đã dành cho họ một lời cám ơn đơn giản uy nghiêm, phù hợp với khí chất của một người thống trị.

Theo sau Aura và Lumière, ba yêu tinh bước ra từ cánh Cổng và tập trung lại với nhau. Họ cảm giác lạnh sâu thẳm trong tim mình khi nhìn thấy những con quái vật cúi đầu trước Ainz.

Đó là một cảm giác rất khác khi các thuộc hạ của Cocytus chuyển cái nhìn sang họ. Đó là một phản ứng tự nhiên, giống như cách một người bình thường đi qua khu rừng sẽ chết lặng khi họ nhìn thấy một con hổ đột nhiên xuất hiện từ một bụi cây.

Một trong những yêu tinh bị đẩy nhẹ từ phía sau.

Họ như thể bị đông cứng sau khi bước qua cổng, có vẻ như họ đang gây phiền toái cho Mare, người đi sau họ. Mặc dù anh chỉ đẩy nhẹ một cái, nhưng điều đó tác động rất lớn đến việc giữ thăng bằng của tên yêu tinh đang căng thẳng.

"Hiyee..." một tiếng kêu thảm thiết phát ra, một yêu tinh nữ ngã quỵ xuống sàn. Máu chảy ra từ khuôn mặt của các yêu tinh khác, ngay lập tức họ cố gắng đỡ lên, nhưng yêu tinh bị gục ngã khó đứng dậy trở lại. Có vẻ như đôi chân không còn cảm giác để hoạt động.

"... Đừng sợ. Ở Nazarick, không có ai dám làm gì ngươi đâu."

"V-vâng ..."

Họ có lẽ không dám nghi ngờ lời nói của Ainz, nhưng ngay cả như vậy, sự căng thẳng của họ vẫn không giảm xuống. Những yêu tinh bên cạnh cô nhanh chóng gật đầu, tóc bay tứ tung không biết vì sao mà gật đầu lia lịa. Về phần cô nàng yêu tinh vẫn còn nằm trên sàn nhà, dường như cô đã sắp rơi nước mắt.

Ainz chắc rằng sẽ có vấn đề trong tương lai nếu điều này tiếp diễn. Ít nhất anh cũng phải làm cho trái tim của họ ấm áp hơn một chút.

"... Hãy đi đến một nơi nào đó để nghỉ ngơi một chút trước khi đến nhà ăn ... [Cổng dịch chuyển]. Aura, đón cô ấy đi. "

"Vâng ạ!"

"K-không cần Aura-sama làm những điều như t ..."

"—Không sao đâu, không sao đâu. Được rồi đi thôi."

Aura nhanh chóng nhấc bổng yêu tinh đang gục xuống, phớt lờ lời cầu xin của cô ấy, và đặt cô ấy qua vai mình. Tất nhiên, vì cô ấy mặc đồ đi làm, nên không có váy để che đi.

Ở phía bên kia của [Cổng dịch chuyển] là phòng cá nhân của Ainz.

Có ba người hầu gái đang cúi chào bên trong với thiết bị làm sạch dưới chân họ.

"Làm tốt lắm mọi người. Ta sẽ rời đi ngay sau khi nghỉ ngơi một thời gian ngắn tại đây. Ta hy vọng không làm ảnh hưởng đến công việc của các ngươi ".

Những người hầu gái đáp lại bằng sự khẳng định và cúi đầu một lần nữa trong khi những người khác bước ra từ [Cổng dịch chuyển].

Các yêu tinh bắt đầu tròn xe mắt nhìn xung quanh với miệng há hốc, trông như những kẻ ngốc. Dường như những gì họ thấy mọi thứ xung quanh đều khá kỳ lạ, khác hẳn ngôi nhà của cặp song sinh. Có vẻ họ cũng bớt căng thẳng hơn so với trước đây, chắc là vì những người hầu gái nhìn bình thường dễ chịu hơn rất nhiều so với các thuộc hạ là quái vật của Cocytus.

"Hãy để cô ấy ngồi vào chiếc ghế đằng kia ".

Ainz chỉ vào chiếc ghế của Albedo, Aura nhanh chóng đặt nữ yêu tin xuống. Bàn của Albedo sạch đẹp không tì vết, giống như cô ấy. Nhân tiện, bàn của Ainz cũng sạch đẹp không một vết ố, mặc dù theo một nghĩa khác.

"C-cảm ơn ngài rất nhiều ..."

Ainz cố gắng nói nhẹ nhàng nhất có thể với yêu tinh đang ngồi cúi đầu, "không cần như vậy, ta có thể hiểu được vì sao ngươi như vậy, nhưng như ta đã nói trước đây, hãy bình tĩnh. Không ai ở Nazarick có thể gây bất kỳ tổn thương nào cho ngươi, vì vậy ta không phiền nếu ngươi cứ hoạt động như bình thường. "

Họ cảm thấy an tâm hơn khi nghe những lời đó.

Ainz quay lưng về phía yêu tinh, đi tới chỗ một trong những người hầu gái, và ra lệnh cho cô một cách lặng lẽ, "chúng ta sẽ đến nhà ăn sớm. Hãy chắc chắn rằng sẽ không gặp bất kỳ ai khác ngoại trừ những người giúp việc trên đường đi đến đó. Tương tự thực hiện lệnh ở khu vực nhà ăn... "-khu vưc a... cũng vậy, anh muốn nói giưa chừng, nhưng đã không nói. "Không, đừng bận tâm. Không có vấn đề gì với việc nhà ăn vẫn được sử dụng như bình thường. Đúng hơn, sẽ tốt hơn nếu ai cũng có thể sử dụng nó như bình thường. "

"Vâng, đã hiểu. Tôi xin phép ".

"Xin lỗi vì đã làm gián đoạn công việc của ngươi, nhưng ta trông cậy vào ngươi."

"Xin đừng nói như vậy thưa, Ainz-sama."

Ainz đến gần để nói chuyện với cô nên cô là người giúp việc hiện tại đứng gần anh nhất , tất nhiên cô không quên đưa ánh mắt chiến thắng về phía những người giúp việc khác, đúng như cô nghĩ. Các đồng nghiệp của cô ấy đã cau mày một chút về điều này với sự bực tức không thể phủ nhận.

Người nữ hầu giúp việc sau khi nhận mệnh lệnh lập tức quay lưng lại với đồng nghiệp và bước ra khỏi phòng với bước đi kiêu hãnh.

Ainz có thể cảm nhận được (việc này khá hiếm thấy đối với anh khi là một undead) những người hầu gái khác đang tập trung ánh mắt sau lưng anh. Không nghi ngờ gì nữa, đôi mắt của họ tràn đầy sự mong đợi cho bất kỳ loại công việc bất chợt nào có thể sắp đến với họ. Nhân tiện, anh không thể nhận ra bất cứ điều gì từ Lumière, có lẽ bởi vì bản thân cô đã là hầu gái bên cạnh anh.

Cảm giác như đang ngồi trên đống lửa (tất nhiên đó không phải là ý định của những người hầu gái), Ainz buộc mình phải rời mắt khỏi những người hầu gái và hướng về phía yêu tinh.

Anh xác nhận rằng hơi thở của họ đang dần trở lại bình thường.

"Có vẻ như không còn vấn đề gì nữa ... chúng ta hãy đi ra ngoài"

Anh không muốn tới đó ngay lập tức vì anh nghĩ nó trông sẽ rất khó khăn, nhưng anh không muốn ở lại đây thêm nữa.

Sau khi anh xác nhận rằng nữ yêu tinh có thể đi lại, Ainz dẫn đầu và rời khỏi phòng. Những người hầu gái nhìn anh với vẻ tiếc nuối.

Khi đang trên đường đến khu vực nhà ăn, đôi khi anh có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của những yêu tinh đầy ngưỡng mộ từ phía sau anh, nghe có vẻ như "tuyệt vời" và "thật tuyệt đẹp".

Ainz rất muốn khoe những gì mình có nhưng anh đã cố gắng chịu đựng và tiếp tục đi về phía trước mà không nhìn lại phía sau.

Cuối cùng họ đến được khu vực nhà ăn mà không gặp bất kỳ NPC nào khác trên đường đi. Ngoại trừ thực tế là phải mất nhiều thời gian hơn bình thường vì những yêu tinh nhìn mọi thứ khi đi ngang qua với tốc độ chậm chạp – một phần bởi vì Ainz cố tình đi chậm lại khi họ đi qua những nơi mà anh đặc biệt tự hào – chứ chẳng có sự cố nào khác.

Nhà ăn của Nazarick được tạo ra từ những kinh nghiệm đi làm trông giống một công ty hoặc nhà ăn của một trường học làm nguồn cảm hứng (tất nhiên, trường học hoặc công ty của Ainz không có chúng nên anh không biết điều đó có thực sự đúng hay không), vì vậy tâm trạng hơi khác một chút so với một nhà hàng.

Đây là chuyến thăm đầu tiên của Ainz kể từ lần cuối cùng anh đến thăm tất cả các khu vực ở Nazarick khi lần đầu tiên họ dịch chuyển đến thế giới này, nhưng có vẻ như không có gì thay đổi nhiều. Anh có thể lờ mờ nghe thấy những cô gái trẻ đang tham gia vào những cuộc trò chuyện sôi nổi và âm thanh dao kéo từ bên trong.

Có lẽ khu này chứa đầy những người hầu gái bình thường và những người cùng làm việc ở Tầng Chín. Có lẽ cũng có những thủ vệ khu vực có mặt. Ăn trưa hơi muộn nhưng có lẽ do hệ thống chuyển ca nên trông rất sinh động. Nếu họ có thể nhìn thấy những người hầu gái đang ăn trưa một cách yên bình, các yêu tinh sẽ hiểu đây là nơi như thế nào. Họ sẽ cảm thấy mình như những người ngoài cuộc, nhưng không khí của cuộc sống hàng ngày này sẽ khiến họ bình tĩnh lại. Đó là lý do tại sao anh không ra lệnh cho họ dọn dẹp nhà ăn.

Nhưng thời điểm Ainz bước vào phòng, tâm trạng đột nhiên thay đổi.

Đầu tiên, nó hoàn toàn im lặng.

Những giọng nói vui vẻ lúc trước và những âm thanh sôi động của thực khách hoàn toàn biến mất. Tâm trạng đông cứng lại, không thể xem nó là khu vực nhà ăn được rồi.

Sau đó – Mọi người quay lại nhìn Ainz, mắt họ mở to và hành động của họ bế tắc.

Đây là cảm giác của một người ngoài sao.

Trông anh như thể là một dị nhân xấu xa vừa mới bước chân vào Alfheim.

"—– Đừng để ý đến chúng tôi. Tiếp tục với bữa trưa của các ngươi. "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận