Osin và Thiếu Gia Full

             chap 12 nèk:
Gui tạm biệt yatou và rẽ vào đường chính. Vừa bước ra đường chính thì gui vội vã núp vào. Trước mắt gui by h là hình ảnh xiao xun đang quàng tay wangzi bước ra từ nhà hang. Đi theo sau là ba của wangzi vs một cặp zk ck nữa. chắc có lẽ là ba mẹ của xiao xun.
Gui dưạ lưng vào tường và nước mắt bắt đầu chảy ra. “anh ta vẫn khỏe!! chắc anh ta đang hạnh phúc lắm!” đợi wangzi và xiao xun lên xe rồi thì gui mới dám bước ra. Gui nhìn theo bóng chiếc xe xa dần rồi quay bước về.
Gui vừa về đến cổng thì gui đã thấy một người đang đứng trước cửa, kế bên là một chiếc xe mui trần màu đen. Gui bước đến, là aaron, anh đang đứng đó và gục lên gục xuống.
-aaron??
Gui chạy đến đẩy mạnh aaron một cái làm anh mém tí té nhào xuống. aaron quay qua và dụi mắt:
-cô về rồi đấy hả?
-anh làm gì ở đây thế?
-tui…..sáng h cô đi đâu?
-tui đi làm chứ đi đâu?
-cô làm công việc gì?
-tui làm gì anh hỏi chi?
-tui hỏi đễ biết cô có đủ tiền trả tiền nhà không!!
-miễn sao tui đủ trả cho anh là dc! Khuya rồi! anh về đi. tui đi ngủ. tạm biệt.
Gui mở cửa và bước vào nhà mặc cho aaron ú ớ. Aaron cười thầm “cứ mỗi khi gặp e! anh lại nói không ra lời!! ” rồi aaron lên xe và đi về.
Sáng………….
Gui dậy sớm và trở về nhà wangzi để gặp ông mình.
-con vẫn khỏe chứ??
-con khỏe! by h con đã tìm được công việc và nơi ở rồi!! hôm nay con đến để thông báo cho ông.
Ông vút đầu gui.
-con như vậy là ông an tâm rồi!! mà sao con không đi học?
-con mún tập trung vào công việc trước rồi mới đi học lại.
Gui nhìn vào đồng hồ rồi hối hả:

-con trễ giờ rồi! con đi nha ông!!
Nói rồi gui chạy một mạch đến công xưởng.
-gui bên đây cần thêm màu xanh!!
-gui bên này thiếu vải!!
-gui nhanh lên!! Không hỏng cả khúc vải.
Gui chạy tới chạy lui khiên hết thùng này đến thùng nọ nhưng vẫn không hề than vãn. Miệng vẫn lun tươi cười và lun có chữ vâng. Mọi thứ đều đã lọt vào mắt của ông quản lí. Ông quản lí nhìn gui vẻ hài lòng và bước vào phòng.
Sau một ngày làm việc cực lực thì gui lại trở về. vừa đến giữa đường thì một đám mặc đồ đen bước đến, đeo mắt kính đen. Gui nhìn bọn chúng và bước lui xuống. tên đầu đàn móc từ trong túi quần ra một con dao thái lan sắc bén.
-mày là gui?
Gui tái mặt:
-phải! mấy người mún gì?
-đúng nó rồi!!
Vì đường vắng lại khuya không có một bóng người. bọn chúng chạy lên nắm hai tay của gui lại. gui la toáng lên. Tên cầm dao bước đến và nói:
-mày cứ la đi. sẽ không ai cứu mày đâu.
Hắn từ từ kề dao đến gần miệng gui thì “bốp” một cú đá tung lên làm văng cây dao ra ngoài. Gui la lên:
-aaron!!
Bọn áo đen nghe đến tên aaron liền bỏ gui xuống làm gui té và bỏ chạy. aaron vội chạy đến đỡ gui.
-cô không sao chứ? cũng may là tui đi theo cô không thôi thì!!
-anh đi theo tui??
-à không! tình cờ đi ngang thôi!!
Thực ra thì sáng giờ aaron đi theo gui mà gui đâu có biết. aaron đỡ gui đứng dậy.
-a!!
-cô bị trưc chân rồi.
Aaron nói rồi bế gui lên. Gui la oai oái và đánh anh:
-thả tui xuống!!
-không!! Cô bị trực chân rồi!!
Rồi aaron cười mỉm và bế gui về.
Còn về phía bọn áo đen.
Bọn chúng đến 1 căn biệt thự nhỏ và nói vs người chủ đang ngồi quay lưng vào.
-thưa!! Chúng tôi tính ra tay thì….
-thì sao?
-thì thiếu gia aaron xuất hiện ạ!!
Giọng của người đó vẻ ngạc nhiên:
-là nó! được rồi các ngươi lui ra đi.
Bọn áo đen vừa lui ra thỳ người đó cũng vừa quay ra. Chính là xiao xun.
>>> hết chap rùi!! ủng hộ nghen!!
chap 13 đây:
Gui đã làm việc ở công xưởng gần được một tuần. mọi việc dường như đã khá quen thuộc. nhưng còn sức khỏe của gui thì càng ngày càng suy giảm.
-gui àk! Đem qua đây thùng nước màu mau lên!!
-vâng!!

Gui lau mồ hôi trên trán và bắt đầu khiêng thùng nước màu đến. vừa đi được nửa đường thì mọi thứ xung quanh gui dường như đều xoay tròn. Gui ngã khụy xuống và thùng nước màu đỗ ra lan cả vào đống vải vừa dệt xong. Mọi người hốt hoảng lo cho đống vải:
-trời ơi!! Hỏng hết cả đống vải rồi!!
-con nhỏ này!! Hôm nay làm gì thế??
Yatou hối hả chạy đến đỡ gui:
-gui!! Cậu không sao chứ??
-tớ không sao! Cậu mau đi làm đi! một lát ông quản lí trừ lương nữa!!
-gui! Vào đây!
Là tiếng ông quản lí. Nãy h ông đã thấy tất cả. tiếng xì xầm vang lên:
-chết nó rồi!!
-tội nghiệp wá! Chắc bị **** một trận rồi bị đuổi wa!! Ông này nổi tiếng là mất nết keo kiệt!!
Yatou vội đỡ gui đúng dậy. gui bơ phờ cả mặt bước vào phòng ông quản lí.
-cô ngồi đi.
-cảm ơn ông!
Ông gót cho gui một ly trà.
-cô uống đi!
Gui hơi ngạc nhiên và cầm lấy. ông nói tiếp:
-cô có biết số vải đó là gần cả năm tiền lương của cô không?
Gui cuối mặt xuống và không nói gì. Ông ta nói:
-mấy ngày wa tôi đã xem cô làm việc!! cô làm việc rất chăm chỉ lại xinh đẹp. tôi sẽ bỏ wa cho cô chuyện này với điều kiện phải lấy con trai tôi.
Gui hết hồn phun hết nước đang uống ra.
-ba à? Gui đâu?
Một tiếng nói vang lên. Gui quay qua. Trước mặt gui là một người mập chẵng khác gì ông quản lí, đã thế mặt còn đầy mụn. anh ta vui vẻ chạy đến chỗ gui:
-có phải đây là gui không bố?? đẹp wa!! Cho anh mi một cái nào!!
Gui quay qua cho hắn ăn một bạt tai thật mạnh. Anh ta ôm mặt rồi từ từ mếu:
-bố!! cô ta đánh con kìa!!
Ông quản lí tức giận:
-cô! Dám đánh con tôi!
-tôi bắt cô phải đền bù tất cả mọi thứ!!

-được! tui thà đền chứ không lấy con ông!!
Rồi gui bỏ ra ngoài. Anh ta nhõng nhẽo:
-bố! con thích gui cơ!
-con nhỏ đó không hợp w con đâu!!
-nhưng…
Ông quản lí vì thương con nên bước ra.
-tôi cho cô một cơ hội.
-tôi nói không là không. Tôi sẽ không bao giờ lấy hắn và làm con dâu của một người như ông.
-cô…cô…
Ông nquản lí đưa tay lên tính tát cho gui một cái thì gui vì tự vệ đã xo ông ta té nhào xuống và rơi vào máng nước màu một cái “tủm”. cả người ông đều có màu xanh lè. Cả công xưởng nháo nhào lên. Ai cũng xì xầm và chỉ chỏ cười ông quản lí. Ông tức tốt mặt đỏ lòm cộng thêm màu xanh thuốc nhuộm trông càng tức cười. ông đứng dậy:
-mày….mày….mày cút khỏi đây ngay!!
-ông không đuổi tui cũng đi! tui chính thức nghỉ việc!!
Rồi gui bỏ đi. yatou vội rượt theo.
-gui!! Cậu đi!! thế cậu trả tiền làm hỏng đồ sao??
-tớ sẽ đi kím công việc khác. Chắc nhanh thôi. Cậu đừng lo.
Yatou lấy từ trong túi ra một ít tiền và dúi vào tay gui:
-câu cầm đỡ đi. còn trả tiền đã làm hỏng đồ nữa.
Gui vội đưa lại:
-câu cầm đi! còn về trả tiền thuốc ẹ cậu nữa.
-nhưng…
-thôi tớ đi đây tạm biệt cậu.
Rồi gui chạy đi mặc cho yatou kêu hết lời. gui chạy về nhà. Mệt mỏi, gui ngồi trên bậc thềm nhà nhìn sao và nghĩ: “sao mình lại nóng nảy thế?? Để bây h lại vác thêm món nợ!!” gui cúi mặt xuống, một cái bóng đen đang tiến dần về phía gui…..        


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận