Osin và Thiếu Gia Full

             aaron: là thiếu gia nhà họ viêm, cực baby 16t, thík guigui ngay từ cái nhìn đầu tiên khi gui ngủ. là 1 người tôt bụng dễ thương nụ cười ấm áp khiến mọi cô gái ngất ngây.
chap 11 đêy:
Gui chớp chớp mắt và ngồi dậy. gui vươn vai.
-hôm nay bắt đầu đi kiếm việc thôi!!
Và bước vào toilet làm vệ sinh và ra khỏi nhà.
9h sáng…………
Gui đi từ sáng sớm đến h mà vẫn chưa xin được công việc nào cả. chỗ thì không nhận học sinh chỗ thì cần ngoại ngữ và tay nghề.
-haiz!! Không ngờ kiếm việc lại khó đến thế chứ!!
Đúng lúc đó thì bỗng cái bụng gui kêu inh ỏi. lúc này gui mới sực nhớ ra cả buổi sáng mình chưa ăn gì. Gui ghé vào một nhà hang gần đó. Vừa ngồi xuống thì người phục vụ đã bước đến:
-cô mún dung gì??
Gui nhìn vào menu và há hốc miệng. món nào giá cũng trên trời dưới đát. “món nào cũng giá cao cắt cổ mình đâu còn đũ tiền” gui vôi đóng cuốn menu lại.
-anh cho tôi một tách capuccino nhé!!
-vâng!
Rồi người phục vụ bước đi. một lát sau anh quay lại. không chĩ là một tách capuccino mà còn có một cái bánh phomat. Gui thắc mắc nhìn anh:
-tôi đâu có gọi bánh?
-vâng!! Là do người bên kia gọi cho cô ạ!!
Anh phục vụ chỉ sang bàn bên kia. gui nhìn theo. Đó là aaron. Aaron mỉm cười và bước sang bàn gui:

-chào cô!! Tình cờ nhỉ!!
-chào anh!! Chiếc bánh này là sao?
-à!! Tui thấy cô đói nên gọi cho cô!
-tui không đói cảm ơn anh!!
Gui đẩy chiếc bánh sang cho aaron.
-cô đi kím việc sáng giờ không ăn gì sao không đói!!
-sao anh biết? anh theo dõi tui??
Aaron giật mình khi biết mình lỡ miệng.
-ơ…ơ…không…
Gui đứng dậy định bỏ đi thì aaron kéo tay lại.
-khoan đã!!
Gui la lên trong wán:
-thiếu gia nhà họ viêm đang ở đây này.
Gui vừa la lên thì hang loạt cô gái trong quán chạy đến bu xung quanh aaron. Vì aaron là con nhà giàu đẹp trai và lại quá nổi tiếng. nhân lúc đó, gui bỏ chạy. trước khi chạy thì gui còn lè lưỡi một cái chọc quê w aaron. Aaron không biết làm gì chỉ biết cười và ấy cô gái chụp ảnh xin chữ kí. [sướng wá ]
Gui chạy ra khỏi quán và tong phải 1 cô gái. Gui ngước nhìn lên thì đó là yatou. Gui mừng:
-yatou?? Bạn đi đâu thế? Hum nai không học hả?

-hum nai dc nghỉ tiết cuối. à cậu không nói gì w wangzi à?? Cả ngày hôm nay cậu ấy không đi học. cả xiao xun cũng thế.
Gui bùn bùn.
-à! Cậu kím dc nhà và công việc chưa?
-nhà thì tớ kím dc rùi!! Còn công việc thì….
Yatou suy nghĩ một lát rồi nói:
-chỗ tớ làm hiện h vẫn còn thiếu một người phụ giúp!! Cậu mún làm không??
-làm công xưởng á?? Được được!!
-thế thì đi w tớ!!
Yatou dẫn gui đến công xưỡng và dẫn gui vào gặp ông quản lí ở đó. Ông quản lí là một người mập, bụng phệ và đầu hói lại có râu dày đặc nhìn rất bùn cười. ông ngước lên nhìn gui:
-cô biết làm gì??
Gui nhanh nhảu:
-cái gì tui cũng biết làm hết!! khiêng vác chạy vặt v…v…
-tốt!! cô sẽ làm chạy vặt ở đây!! Một ngày 20k!!
-rẻ thế?? Ông có thể….
Ông trừng trừng nhìn gui.
-bao nhiu người mún có công việc này mà không được! hay cô không mún??
-được!! tôi nhận công việc này! Thế khi nào tôi đi làm??
-ngay bây h!! yatou! Cô mang cho cô ấy bộ đồng phục rồi cho cô ấy làm việc!
-vâng!
Yatou dẫn gui đi thay đồ và gui bắt đầu làm việc. cả ngày gui làm việc hết sức cực lực, hết xách thùng nước màu tới chạy đi mua đồ giúp ọi người. ngay cả giờ nghỉ cũng phải làm việc. cả hai bàn tay trắng nõn by h toàn là vết trầy xước, rướm máu. Gui nhìn hai bàn tay đau nhói mà rưng rưng [tội wá ]. Yatou chạy đến:
-cậu không sao chứ?? Cậu nghỉ đi!
Hết chap 11        


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận