Ôn Tồn Lễ Độ - Oản Tửu

Spoil:
.......
.......
Ngồi đọc những thông tin ấy,quên luôn thời gian…
Ăn xong cơm trưa, ngồi trước máy tính  vài phút, lại bắt đầu nghĩ buổi chiều sẽ mặc gì để gặp anh, mang giày như thế nào đây…
Suy nghĩ như thế,thời gian buổi trưa cũng chưa có một chữ…
Yêu đương thật sự tra tấn người ta…T.T
Ôn Tư Cảnh không biết  suy nghĩ trong lòng Úc Nhĩ Mục, biết tác giả muốn viết gì đó thì cần có linh cảm,cho là vậy liền an ủi: “Không sao, trong lúc ăn cơm, em hãy tâm sự nhiều với anh.”
Tiếp theo nói đến chuyện khác: “Em biết gần đây có quán nào ăn ngon không? Giờ muốn ăn gì không?”
Ôn Tư Cảnh nắm chặt tay  Úc Nhĩ Mục, vừa đi vừa nghiêng đầu nhìn cô hỏi, hiện tại không chỉ muốn đưa cô đi ăn, mà còn suy nghĩ đưa cô đi ăn món cô thích.
Kỳ thật Úc Nhĩ Mục tới nhà  Tô Tiểu Xán không tính là nhiều, chỉ là ngẫu nhiên sẽ được mẹ Tô bảo ở lại nhà cùng ăn cơm, đây cũng là lần đầu tiên, cô ở lại nhà cô ấy lâu vậy.

“Ừ…” Cô híp mắt nghĩ nghĩ, giống như cũng không quá chú ý đến mình muốn ăn gì, “Em cũng không rõ lắm, nếu không chúng đi dạo trước,nhìn thấy cái gì muốn ăn thì ăn thôi?”
“Em thích ăn món Thái không?” Ôn Tư Cảnh nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi cô.
“Món Thái?”
“Ân, anh biết một quán Thái không tệ, cách nơi này cũng không  xa, nếu  thích ăn, chúng ta liền đi qua.”
“Có thể nha, dù sao em cũng không kén ăn.”
“Không kén ăn?” Ôn Tư Cảnh nhìn cô nhướng mày, “Được nuôi dưỡng tốt như vậy?”
“Ân hừ, chỉ cần không ăn mấy thứ như sâu bọ, em đều có thể, chay mặn không kiêng kỵ.”
Vẻ mặt cô biểu hiện ăn uống của cô rất dễ dàng.
Anh bỗng nhiên dừng lại, vỗ vỗ đỉnh đầu cô.
Úc Nhĩ Mục khó hiểu nhìn anh, làm gì?
“Không kén ăn, ăn cũng không ít, tốt như vậy, cũng không biết đồ ăn đi nơi nào, cũng không thấy cao lớn, vẫn giống một bé con.” Ôn Tư Cảnh nhéo nhéo cằm cô,nựng khuôn mặt.

Úc Nhĩ Mục đứng thẳng thân mình, ưỡn ngực, tuy rằng đỉnh đầu khó khăn lắm đến đầu vai anh, nhưng là ——
Vẫn có khí thế hung hãn ngẩng đầu nhìn anh cường điệu:
“Em cao 1m62,đối với nữ sinh được xem là tương đối tốt rồi?” Dừng một chút, lại nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, “Muốn trách chỉ có thể trách vóc dáng anh quá cao…”
.......
.......
.......
Tiếp tục theo dõi tại wordpress.


Nếu thích truyện -- Mọi người ủng hộ mình tại trên wordpress nhé.
-->>gocnhohuongph.wordpress.com


Cám ơn mọi người đã ủng hộ...😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui