Oh My Lady - Allhar

Trong đại sảnh đường to lớn, tầm mắt của mọi người thỉnh thoảng chú ý về một phía. 

Hermione và Ron cảm thấy căng thẳng bởi những ánh mắt đó, cả hai ăn uống cũng không được thoải mái chút nào. Mà nguyên nhân của những ánh mắt này lại rất bình thản ngồi ăn uống.

Trên bàn ăn giáo sư cũng có vài ánh mắt tò mò thỉnh thoảng ngó xuống, nhưng chỉ nhìn một cái rồi thôi. 

" Cậu thấy sao? " Đột nhiên Dumbledore hỏi Snape một câu không đầu không đuôi, khiến Snape nhíu mày. 

Snape theo tầm mắt của Dumbledore nhìn xuống Harry sau đó nhìn bao quát cả đại sảnh đường. 

" Trưa nay, có nhà báo muốn đến phỏng vấn Harry nhưng ta đã từ chối rồi, tin tức này cũng không bí mật gì vì thế có khi ngày mai cả thế giới phù thuỷ đều biết " Dumbledore giọng bình tĩnh nói. 

" Ý ông là sẽ có người nhắm đến thằng nhóc vào bây giờ " Snape nhíu mày lại thật chặt như có thể kẹp chết một con ruồi. 

" Haha, đừng nói nghiêm trọng thế chứ, cho dù là những toan tính xấu xa nhắm đến Harry thì bây giờ cũng không phải lúc thích hợp " ngài hiệu trưởng dừng nĩa, hai tay đan lại với nhau chống cằm nhìn Harry.

" Vậy...." Snape nhìn những học sinh dưới đại sảnh đường liền hiểu, Potter bây giờ có thể sẽ phải chịu sự soi mói của mọi người, dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ vừa lớn, những lời nói có thể tạo áp lực lên nó. 
.
.
" Sao cậu lại có thể bình tĩnh được vậy Harry??? " Ron phàn nàn tra tấn phần thịt nằm trên dĩa. 


" Ý cậu là sao? " Harry nghe vậy liền nghi hoặc ngẩng đầu lên, sẵn tiện cậu duỗi tay ra lấy một ít nước sốt. 

" Thì đó....mọi người đang nhìn cậu như động vật quý hiếm vậy, dù chỉ ngồi gần cậu thôi, bọn tớ cũng căng thẳng muốn chết " Ron chỉ chỉ những ánh mắt xung quanh. 

" Cậu mau nhìn đi, cả tên Draco nãy giờ cũng nhìn cậu chằm chằm " Hermione tiếp lời Ron. 

Harry liếc mắt xung quanh thì thấy mọi người nhìn mình thật, cho dù là lộ liễu hay lén xem đều có đủ. Từ bao giờ cậu đã trở thành một loại động vật quý cho mọi người chiêm ngưỡng vậy??

" Nếu các cậu không thoải mái thì nói tớ chứ, để tớ giải quyết " Harry thu hồi lại tầm mắt rồi nhìn hai người bạn, nghe vậy cả Ron và Hermione đầu đều đầy dấu hỏi. 

Harry nhẹ vén tóc, sau đó quay người nở nụ cười mĩm với mọi người. Hầu như ai đang nhìn Harry thì cũng bị bất ngờ, chỉ thấy Harry giơ tay lên chìa ra hai ngón tay chỉ về phía họ sau đó lại chỉ về phía mình, cuối cùng giơ ngón cái ra quẹt một đường ngay cổ. 

- Không muốn chết thì đừng nhìn - để tăng thêm uy tính cho hành động này, Harry còn dùng khẩu hình, suốt quá trình nụ cười của cậu không một chút lung lây. 

"....." Mọi người. 

"....." Giáo sư Snape và cụ Dumbledore đang quan sát tình hình. 

"....." Ron và Hermione nhìn cách giải quyết của Harry. 

Sau khi đe doạ xong, Harry thu lại nụ cười quay người lại tiếp tục ăn uống mà không quan tâm nữa. 

Dường như lời đe doạ của Harry rất có hiệu quả vì thế các tầm mắt đã dời đi hết, Hermione và Ron thở phào nhẹ nhõm. 

" Ông có chắc là thằng nhóc này sẽ bị áp lực tâm lý gì đó không? " Snape quay qua nhìn Dumbledore. 

" Khụ khụ, con người cũng có lúc thay đổi mà " Xem ra là cụ Dumbledore đã lo lắng quá rồi. 
.
.
" Tìm thấy rồi, tìm thấy hắn rồi! " Đột nhiên một cậu bạn cùng năm với Harry thốt lên, mọi người lập tức chú ý nhìn cậu bé. 

" Sirius Black đã được tìm thấy! " Mọi người lập tức căng thẳng mông mà ngồi dậy bu lại nhìn, cả Harry cũng thông thả đứng dậy đi về phía đó. 

" Không phải chỗ này gần trường sao! " như là một lời chắc chắn khiến mọi người hoảng sợ, Sirius là một tên tội phạm khủng khiếp, dù sao hắn đã thoát khỏi nhà ngục Azkaban vượt qua hàng trăm giám ngục cơ mà. 

Trong lúc mọi người bàn tán không thôi, Harry chăm chú nhìn vào tờ báo và người đàn ông trên đó, mục đích vượt ngục của người này là gì, giết mình sao.....có vẻ như không phải. 


Nếu muốn giết cậu theo lời mọi người nói thì hắn cũng không cần phí công như vậy, mục đích của hắn quá liều mạng.....

Harry giấu những suy nghĩ này vào lòng sau đó trở lại chỗ của mình ngồi xuống tiếp tục ăn. Mà bỏ qua đi, lấp đầy cái bụng là quan trọng nhất. 
.
.
Sau khi ăn uống no say, Harry cùng mọi người trở về nhà của mình. Lúc bước vào phòng sinh hoạt chung, Harry bị huynh trưởng gọi lại. 

" À...em biết đấy Harry, tạm thời em sẽ phải ở riêng với mọi người, nhưng đừng có lo phòng của em gần phòng bọn anh lắm " Huynh trưởng vỗ vai cậu, nghe vậy Harry gật gật đầu. 

Huynh trưởng dẫn cậu đến căn phòng sắp tới sẽ là chỗ ở mới của cậu, hành lý của cậu tất cả đã được dọn qua căn phòng này. 

" Nếu có gì cần thì nói anh nhé, giờ khuya rồi nên em ngủ ngon " Dẫn cậu tới phòng xong vị huynh trưởng ngại ngùng chúc cậu một câu rồi biến mất tiêu. 

Harry có chút nghi hoặc nhưng cũng bỏ ra sau đầu, cậu tra chìa khóa rồi bước vào bên trong. 

Một căn phòng hơi nhỏ nhưng vừa đủ cho một người ở, về cơ bản cũng thoải mái.

Căn phòng vẫn lấy tông đỏ làm chủ đạo, trong phòng có một cửa sổ lớn nằm ngang bên hong giường ngủ, ở đây còn có một bàn trà nhỏ cùng tủ đựng đồ nằm gần giường, dưới sàn lót thảm lông mềm mại, trên trần nhà được trang trí bằng mấy quả cầu kỳ lạ. 

Đồ đạc của Harry được để gọn nằm gần giường, sau khi đi xem xét xung quanh một chút Harry mới lấy đồ để đi tắm. 

Lúc Harry đi ra ngoài đã là rất lâu sau, cho dù tính cách hơi thay đổi nhưng Harry vẫn là Harry, trong lúc tắm cậu phải nhắm mắt lại hoặc trợn ngược mắt lên để không thấy cơ thể mình. 

Bản chất đàn ông mem lì khiến cậu không thể có hành động nhìn cơ thể con gái không phải là bồ mình, dù cái này là cơ thể của cậu nhưng cậu vẫn chưa thích ứng được nhiều. 

Do đó mới có tình trạng cậu tắm lâu như vậy, lúc đi ra thì tay chân cũng nhăn nhún lại hết trơn. 


Harry dùng chiếc khăn vàng nhạt lau mái tóc đang ướt của mình, khi cậu bước về phía giường thì khựng người lại. 

Đột nhiên trên giường của cậu xuất hiện một người đàn ông mặc áo chùng đen, ngồi ngay mép giường bắt chéo chân chăm chú đọc sách.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
T/g: thiệt ra Harry của truyện này đi tấu hài là chính =)))))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận