Nữ Phụ Thề Muốn Phác Gục Nam Chủ

Tình hình của Lam Tí Ngọc so với nàng cũng không tốt hơn là bao, hai tay hắn hung hăng kiềm trụ lấy eo của Chu Mẫn, ngăn cản nàng giãy giụa, gân xanh trên trán toàn bộ nổi lên tựa hồ như đang rất thống khổ.

Hai mắt hắn híp lại, dùng giọng điệu vô cùng ôn nhu nói "Hoàng muội, ngươi cảm giác đươc sao? Chúng ta là như vậy phù hợp, chúng ta trời sinh chính là nên ở bên nhau. Ta tuyệt đối không bao giờ buông ngươi ra, ngươi chú định là nữ nhân của Lam Tí Ngọc ta, liền tính ngươi hận ta, ta cũng không để ý, haha." Cuối cùng, hắn thế nhưng lại cười, chính là nụ cười lại tràn ngập bị thương cùng với tự giễu.

Chu Mẫn trong lòng căng thẳng, tiểu huyệt cũng theo đó mà đột nhiên co rụt lại làm Chu Mẫn thầm nghĩ không tốt, nàng hoảng sợ nhìn nam nhân trên người. Mà Lam Tí Ngọc cũng không làm Chu Mẫn thất vọng, dục vọng giống như mãnh thú sau khi được thả ra khỏi lồng, liền vô cùng hung hăng tàn nhẫn mà hướng Chu Mẫn tấn công.

Lam Tí Ngọc không thể kiềm chế nổi bản thân đồng thời cũng quên hết tất cả kỹ xảo, chỉ còn lại dục vọng cùng với bản năng nguyên thủy của nam nhân, hắn cũng muốn nhẹ nhàng ôn nhu với nàng nhưng chỉ vừa đi vào trong, khoái cảm mà nàng đem lại khiến hắn như lạc vào trong tiên cảnh, làm hắn cơ hồ quên đi hết thảy, không thể tự ức chế bản thân mà chỉ biết không ngừng đòi lấy.

Cũng không thể trách Lam Tí Ngọc được , cơ thể Chu Mẫn là được hệ thống tạo thành lại cộng thêm tác dụng của danh khí, khoái cảm mà nàng đem lại đương nhiên sẽ vượt xa những nữ nhân khác, khiến bất luận nam nhân nào đều hận không thể ở trên người nàng tinh tẫn nhân vọng mới cam tâm.


Tiểu huyện không những nhiều nước ấm áp khiến hắn thoải mái giống như đang ngâm mình trong ôn tuyền mà bên trong còn giống như có hàng ngàn cái miệng nhỏ, đặc biệt là lúc hắn hung hăng cắm sâu vào hoa tâm, cái miệng nhỏ bên trong sẽ ngậm lấy đầu nấm, sau đó không ngừng gặm cắn lỗ nhỏ trên quy đầu, cảm giác tê dại đó làm hắn muốn ngừng mà không được.

"A......" Chu Mẫn không chịu được hắn cuồng dã như vậy, chẳng bao lâu liền bị đẩy lên tới cao trào.

Vách thịt non nớt vừa mới trải qua cao trào, không chịu khống chế mà co rút lại, bên trong càng thêm áp sát, kẹp chặt lấy côn thịt.

"Ân....." Lam Tí Ngọc vừa thống khổ lại vui thích mà rên rỉ, từng giọt mồ hôi rơi xuống trên người Chu Mẫn, "Bảo bối, thả lỏng chút...........Đừng kẹp chặt như vậy..... Ngươi sắp đem mệnh căn của ta bấm gãy....... Ân...... Thật thoải mái....." Nói xong những lời này, thân mình nam nhân liền căng chặt, cơ bắp rắn chắc nổi lên kêu gào muốn phóng thích, hắn đem hai chân hư nhuyễn của nàng kéo ra mở rộng hơn nữa, hạ thân càng thêm dùng sức, mãnh liệt va chạm nàng tiểu huyệt.

Chu Mẫn bị hắn đâm cho không ngừng bay về phía trước, đầu cũng muốn đụng vào thành giường, chính là khi đầu nàng chuẩn bị đập vào thành giường thì hắn liền nhanh chóng kéo nàng về, cứ liên tục như vậy, chỗ liên kết giữa hai người càng thêm gắt gao chặt chẽ.


Hạ thân nàng bị hắn căng đến cực hạn, côn thịt cứng rắn nóng như lửa không ngừng ra vào trong người nàng, giống như muốn đem nàng hoà tan, mật dịch không ngừng cuồn cuộn tràn ra.

Tựa hồ không hài lòng trên tay hư không, bàn tay thon dài mang theo vết chai mỏng của hắn phủ lên hai vú nàng. Ngón tay hắn hữu lực mà rắn chắc nhéo bóp hai quả anh đào, thẳng đến khi nhìn thấy chúng nó lại lần nữa đứng thẳng nở rộ trong tay mình mới thôi, hắn cúi đầu nhìn chăm chú thiếu nữ dưới thân, nhìn nàng bởi vì mình mà trở nên vũ mị dụ hoặc.

Chu Mẫn hai má đỏ ửng, tuyết trắng da thịt hơi hơi phiếm hồng không ngừng câu dẫn dục vọng trên người nam nhân, nàng nhịn không nổi khoái cảm tê dại như vậy, từng tiếng rên rỉ từ trong bờ môi đỏ mọng không ngừng tràn ra, giống như khó chịu lại như là thoải mái, cau mày, không ngừng thở dốc.

Lam Tí Ngọc nhìn nàng vũ mị động lòng người như vậy thì không khỏi nuốt nuốt nước miếng. Suốt nửa tháng qua, đêm nào hắn cũng mơ thấy nàng ở dưới thân hắn uyển chuyển yêu kiều rên rỉ. Mỗi lần hồi tưởng lại đêm đó, hắn đều hận không thể lập tức xuất hiện trước mặt nàng đem nàng đè ở dưới thân, sau đó hung hăng mà cắm chết nàng.

Hiện tại rốt cuộc lại lần nữa nếm được hương vị của nàng, cái loại cảm giác này quả thực là dục tiên dục tử. Ánh mắt Lam Tí Ngọc giống như ở nhìn thấy đồ ăn ngon miệng, không ngừng tản ra quang mang đói khát, hắn đột nhiên cúi đầu ngậm lấy môi nàng, bàn tay thay phiên nhau xoa nắn dâm loạn hai nhũ thịt phập phồng mềm mại trước ngực thiếu nữ. Lực đạo quá lớn làm Chu Mẫn không thoải mái, muốn lên tiếng nhưng lại bị cái lưỡi dài thô lệ của Lam Tí Ngọc cuốn lấy, toàn bộ tiếng kháng nghị đều bị chặn lại ở trong miệng, hắn không chỉ trêu đùa với lưỡi của nàng mà còn tà ác đút nước miếng của hắn vào trong miệng nàng. Chu Mẫn muốn kháng cự lại bị Lam Tí Ngọc lấy lưỡi gắt gao chắn không cho Chu Mẫn thực hiện được, cuối cùng nàng không thể không chịu thua mà đem chúng nuốt xuống.


Hơn nữa nửa người dưới, cự long của hắn còn đang không ngừng chen vào thủy huyệt nhỏ hẹp của nàng, hắn lần nào cũng là tẫn căn mà nhập sau đó lại nhanh chóng rút ra, cứ lặp đi lặp lại như vậy, động tác thô bạo mà vội vàng khiến nàng hít thở không thông, cái miệng nhỏ lại bị gắt gao lấp kín, hai viên tròn trịa đẫy đã thì bị hắn cầm ở trong tay tùy ý ngược đãi làm nàng có cảm giác hắn không đem nàng đỉnh chết ở trên giường liền không buông tha.

Tựa hồ cảm giác được Chu Mẫn sắp không thở nổi, Lam Tí Ngọc mới đành buông ra môi nàng, khi tách ra còn mang theo một tia tinh tế chỉ bạc.

Chu Mẫn cảm thấy bản thân giống như sắp chết, hai chân hư nhuyễn, cả người không chút sức lực, nhưng nam nhân trên người giống như chỉ vừa mới bắt đầu, không biết mệt mỏi mà hung hăng va chạm thân thể nàng. Hắn thậm chí còn đem bắp đùi nàng kéo mở càng rộng, lại lót thêm một cái gối dưới mông nàng làm mông nàng càng thêm dán sát với hạ thân hắn để hắn có thể tiến vào càng sâu.

"Bảo bối, ngươi thật đẹp..... Làm ta sắp phát cuồng..... Thật muốn đem ngươi ngậm trong miệng, ngày ngày, tùy thời tùy lúc đều có thể nhấm nháp ngươi điềm mỹ ....." Sau khi đem mật dịch nơi khóe môi Chu Mẫn liếm mút xong, đầu lưỡi Lam Tí Ngọc lại men theo cần cổ thon dài của nàng xuống dưới, liếm mút mỗi một tấc da thịt tuyết trắng trên người nàng ......

Cuối cùng, hắn thò tay qua hai nách nàng, đem nàng ôm lên, để nàng ngồi trên đùi hắn, sau đó cầm eo nàng nâng lên rồi lại thả ra, khiến cho côn thịt thô to của hắn cắm đến càng sâu.


Hạ thân hắn càng không ngừng kích thích trên dưới va chạm, khiến Chu Mẫn mạnh mẽ kịch liệt thở dốc, nàng muốn đẩy hắn ra nhưng lại bị bàn tay cứng như sắt nơi eo giữ chặt, không thể động đậy được chút nào, cả người chỉ có thể bị động, run rẩy thừa nhận hắn mưa to gió lớn, giống như cánh hoa trong gió làm người ta thương tiếc không thôi......

Chu Mẫn không ngừng ngửa cổ ra sau, Lam Tí Ngọc lại không ngừng truy đuổi, hai người lại lần nữa ngã vào trên giường. Lam Tí Ngọc thuận thế quỳ gối giữa hai chân Chu Mẫn, đem chân nàng kéo lên gấp đè lại trước ngực, sau đó cự long lại nhanh chóng va chạm như bão táp, côn thịt đỏ đậm ở sưng đỏ hoa huyệt ra ra vào vào, mỗi lần rút ra đều kéo theo vách tường thịt hồng cùng với từng đợt dâm thủy, không những đem hắn hỗn độn âm mao tẩm ướt, còn theo khe mông nàng chảy xuôi xuống chăn nệm bên dưới.

"Ân..... Tiểu yêu tinh..... Ngươi quá mỹ ..... Bên trong vừa nóng vừa ướt, đem ta kẹp tới vô cùng thoải mái ......Hoàng muội..... Thật muốn liền cứ như vậy thao chết ngươi." Hắn phun ra những lời dâm uế này xong liền nhẹ nhàng đem thô dài dữ tợn côn thịt từ trong khẩn trí tiểu huyệt rút ra, hai mảnh đỏ bừng cánh hoa gắt gao bám chặt lấy côn thịt như đang ở lưu luyến không muốn hắn rời đi, khi rút ra chỉ còn có một cái quy đầu lại nhanh chóng đâm mạnh vào trong khiến hai mảnh cánh hoa cũng theo đó mà bị chen vào trong nho nhỏ huyệt nhi, sau đó côn thịt ở bên trong không ngừng xoay tròn, nghiền nát hoa tâm.

Lam Tí Ngọc lần lượt lặp đi lặp lại động tác này đem Chu Mẫn tra tấn đến chết đi sống lại.

"Hoàng...... Hoàng huynh...... Ưm..... Ta không được ...... Ư.....Từ bỏ........ Bên trong sắp hỏng...... Aaa~" Chu Mẫn khóc kêu, lắc lắc đầu, sợi tóc đen nhánh rối tung ở trên thân hình tuyết trắng, vũ mị mà quyến rũ, dụ hoặc đến nam nhân trên người hoàn toàn mất đi bình tĩnh, cũng không rảnh thương tiếc cho nàng.

Hắn giống như một con dã thú đang ở tiểu huyệt Chu Mẫn liều chết thọc vào rút ra, mỗi lần đều lại mau, lại tàn nhẫn. Thời điểm tiến vào làm bụng nhỏ của nàng hơi hơi nhô lên, khi rời đi lại mang theo yêu mị thịt non ra cùng .....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận